Trương Hợp Hân nói: "Sợ tụi con lo lắng thì sau này sống thành thật cho tốt."
Trương Hợp Hoan kéo ghế dựa cho chị gái ngồi xuống.
Thật ra Trương Hợp Hân cùng ba cũng không có gì dể nói, làm người đứng xem Trương Hợp Hoan rõ ràng có thể cảm nhận được ngăn cách giữa hai cha con.
Trương Hợp Hân ở trong phòng bệnh nửa giờ, nếu không phải Trương Hợp Hoan xen lời nói đùa ở giữa, thì chỉ sợ hai cha con đã sớm tẻ nhạt không nói gì, trước khi đi, Trương Hợp Hân để lại cho ba 10.000 đồng.
Trương Gia Thành nói gì cũng không chịu nhận, Trương Hợp Hân xoay người liền đi ra ngoài, Trương Gia Thành nhất định bảo Trương Hợp Hoan đưa lại cho con gái.
Trương Hợp Hoan biết ba gần đây cũng không thiếu tiền, thiếu tiền ngược lại là chị gái.
Đi theo chị gái ra bên ngoài, đưa lại 10.000 đồng cho chị gái, Trương Hợp Hân nói: "Chị không cần, em đưa cho ông ấy, chị không thể ở bên cạnh chăm sóc, đưa chút tiền cũng nên làm mà."
Trương Hợp Hoan nói: "Chị với anh rể không phải cần mua nhà sao."
"Tiền này anh ấy không biết." Trương Hợp Hân nói xong thở dài: "Tiểu Hoan, chị xin lỗi em, 50.000 kia coi như chị mượn của em, chờ tương lai em kết hôn, chị sẽ mang cả gốc lẫn lãi trả lại cho em."
Trương Hợp Hoan cười ôm bả vai chị gái: "Tỷ, đừng điên vậy chứ, em là ai? Người dẫn chương trình hot nhất đài Bằng Thành đó, không lâu nữa em chính là người dẫn chương hot nhất tỉnh Bình Giang, không quá 3 năm, em chính là người dẫn chương trình tiết mục nổi tiếng cả Trung Hoa, em có thể thiếu tiền sao? Đến lúc đó tài nguyên cuồn cuộn của em là cuồn cuộn không ngừng, em sẽ cho chị cái biệt thự, địa điểm tùy chị chọn lựa."
Trương Hợp Hân cười nói: "Biết em có tiền đồ rồi, chị không cần em mua cho chị biệt thự gì, chỉ cần em có thể trở nên nổi bật, chị đã cao hứng rồi, hiện tại rất nhiều người biết em là em trai của chị, bọn họ đều mộ danh mà đến ăn mì, chị gần đây làm ăn rất tốt."
Trương Hợp Hoan nói: "Chị tới thăm ba, làm ăn trong quán thì sao?"
"Có mẹ coi, sáng mai chị trở về."
"Chị, không đến mức gấp như vậy, vất vả đến đây một chuyến, sáng mai em đưa chị ra ngoài đi dạo, hai chị em ta hình như chưa từng đi chơi nhiều năm rồi?"
Trương Hợp Hân có chút do dự: "Nhưng quán vẫn cần phải buôn bán."
"Cuộc sống đâu chỉ quan tâm tới những nhu cầu trước mắt, chị, chị không thể cứ ở nhà mà trông quán như vậy được, cũng nên đi ra ngoài chơi, cứ mãi thủ một mẫu ba phần đất, cũng sắp trở thành bà thành hoàng rồi."
Trương Hợp Hân theo bản năng sờ sờ mặt: "Có à?"
Trương Hợp Hoan nói: "Đi đi, em đưa chị đi khách sạn, lên xe!"
Trương Hợp Hân ở trên xe điện thoại cho mẹ, báo cáo tình huống một chút, Liễu Vân Tư cũng là ý này, con vất vả mới ra ngoài một chuyến, bảo con ở Nam Giang chơi một chút, thả lỏng tâm tình một chút, dù sao trong quán có mình hỗ trợ, không gì phải lo lắng.
Trương Hợp Hân cúp điện thoại rốt cuộc đưa ra quyết định ở lại một ngày.
Trương Hợp Hoan nói: "Chị, ngày mai muốn đi chỗ nào chơi? Em đưa chị đi."
Trương Hợp Hân ngẫm nghĩ đưa ra một quyết định trọng đại: "Chị muốn đi dạo phố!"
Trương Hợp Hoan vẻ mặt cầu xin: "Em giờ còn có thể thu hồi những lời này không?"
"Không thể!"
Trương Hợp Hoan phiền nhất chính là đi dạo phố, nhất là đưa phụ nữ đi dạo phố, càng không cần phải nói đưa phụ nữ có quan hệ huyết thống đi dạo phố, nên phải nghĩ cách cứu bản thân từ trong hố lửa ra.
Trương Hợp Hoan nghĩ tới một phương pháp thay thế, sau khi sắp xếp chị gái ở khách sạn gần đó, cậu liên hệ với An Nhiên.
"Thầy An, tôi nghĩ tới nghĩ lui, người thích hợp nhất để phối âm cho Phùng Trình Trình trong đài chúng ta chính là cô."
"Nói lời thừa, không phải tôi thì là ai!"
Trương Hợp Hoan nói: "Tôi tính hai ngày này ở nhà tăng ca viết thêm kịch bản."
An Nhiên nói: "Nhanh viết đi, viết xong đưa tôi xem trước, Hứa Văn Cường này rất ngầu."
"Nhưng ngày mai tôi có chuyện cần nhờ cô hỗ trợ."
An Nhiên bắt đầu ý thức được mặt hàng này trước đó nói nhiều như vậy đều là vì giăng bẫy trước với mình, nhất thời cảnh giác hẳn lên: "Cậu nói là chuyện gì trước đã, chuyện trái với nguyên tắc tôi cũng không thể đáp ứng."
"Yên tâm đi, khẳng định không trái với nguyên tắc." Trương Hợp Hoan lúc này mới nói ra chuyện dẫn chị gái cậu đi dạo phố.
An Nhiên nói: "Trương Hợp Hoan à Trương Hợp Hoan, cậu cũng đủ âm mưu mà, cậu không muốn đi dạo phố với chị của cậu, nên sắp xếp đẩy chuyện này cho tôi, ta dựa vào cái gì phải giúp cậu? Cậu xem tôi là trợ lý à?"
Trương Hợp Hoan nói: "Không phải là tôi phải viết kịch bản sao, kịch truyền thanh không phải là chuyện nhỏ gì, cô cứ ngẫm lại, cô đọc Phùng Trình Trình, tôi phối Hứa Văn Cường, chị của Hứa Văn Cường phải cùng đi dạo phố với Phùng Trình Trình, cô ấy không thể đi cùng với bố được."