Lý Siêu cũng xáp lại, “Nói gì vui vẻ vậy?”
An Nhiên nói: "Nói về phối âm."
Lý Siêu tìm được cơ hội: "Tiểu Trương à, tôi cảm giác cậu đêm nay làm đoạn này không ổn, thời điểm nói chuyện với Phùng Kính Nghiêu có phải hơi quá kiêu ngạo không? Cậu hiện tại rõ ràng là đang làm việc cho Phùng Kính Nghiêu, cậu hẳn phải biểu hiện ra tôn trọng hơn mới đúng."
Trương Hợp Hoan biết Lý Siêu nói có lý, nhưng cậu là người không chịu thua, nhất là ở trước mặt An Nhiên, Lý Siêu cũng không phải có lòng tốt gì, mặt hàng này chính là muốn áp mình một đầu ở trước mặt An Nhiên.
Trương Hợp Hoan nói: "Kịch bản là tôi viết, nên diễn như thế nào tôi rõ ràng nhất."
Lý Siêu nhắc nhở: "Cậu sắp diễn bản thân nghĩ cách cứu viện Phùng Trình Trình, cậu nhất định phải sẵn sàng."
Anh ta làm khách mời diễn đám cướp, lần này nhất định phải để cho Trương Hợp Hoan biết bản thân lợi hại, nhìn xem tôi dùng thanh âm nghiền áp cậu như thế nào, cao thủ phối âm chân chính cho dù có là nhân vật nhỏ bé bình thường thì vẫn có thể xuất sắc.
An Nhiên cổ vũ Trương Hợp Hoan: "Hứa Văn Cường, cậu nhất định làm được."
Trương Hợp Hoan đứng dậy đi tìm cảm giác, thời khắc mấu chốt di động có âm báo liền tiến vào trung tâm mua sắm xem có đạo cụ gì mới, lần này là thuật khống chế dây thanh, đổi mất 1 triệu giá trị danh dự.
Trương Hợp Hoan bị dọa giật mình, cái đệch, cái giá này quá bất lương, click thuyết minh một chút, thuật khống chế dây thanh sơ cấp, tăng cường năng lực khống chế dây thanh, có thể tăng lên kỹ xảo âm cao thấp, mở rộng âm vực, tăng lên sức quyến rũ thanh âm, tăng lên tính dẻo dai thanh âm, chuyên môn nhắc nhở có hiệu quả cả đời.
1 triệu giá trị danh dự là món thương phẩm mắt nhất trung tâm mua sắm của trước mắt, nhưng hiệu quả cả đời đả động Trương Hợp Hoan, chi 1 trệu mua một kỹ năng được lợi cả đời thì vẫn cực kỳ thích hợp, cậu quyết định đổi.
Chỉ là thuật khống chế dây thanh này mới là sơ cấp, không biết hiệu quả cuối cùng là thế nào? Mặc kệ, muốn nâng cao một bước ở trên sự nghiệp người dẫn chương trình, phải tăng cường năng lực khống chế đối với dây thanh của bản thân, mua! Không nỡ cái nhỏ thì lấy không được cái lớn, cậu hiện tại tích lũy giá trị danh dự đã được 1,1 triệu, tiêu hết thì cũng chỉ 10 ngày nửa tháng là có thể khôi phục lại.
Trương Hợp Hoan không chút do dự đổi thuật khống chế dây thanh sơ cấp, sau khi đổi xong tin tưởng tràn đầy, đứng dậy nói: "Có thể…"
Cái đệch, mất giọng.
Tình huống đột nhiên làm cho thu âm hiện trường không thể không tạm dừng, mọi người đều đi đến bên cạnh Trương Hợp Hoan tỏ vẻ quan tâm.
An Nhiên nghe nói thì tới đưa cậu kẹo thông giọng, rồi an ủi: "Cậu đừng khẩn trương, cứ từ từ, tôi chờ cậu."
Lý Siêu đi tới vui sướng khi người gặp họa: "Áp lực quá lớn à, Tiểu Trương, sử dụng cổ họng phải khoa học, không phải giọng lớn là tốt đâu, phải biết kỹ xảo, về sau có cơ hội tôi sẽ chỉ dạy thêm cho cậu."
Trương Hợp Hoan thầm mắng, dạy cái con mẹ màu chứ, biết mặt hàng này không có ý tốt gì, cậu muốn lên tiếng nhưng mở miệng lại phát không ra tiếng, dù sao cũng phát không ra tiếng nên lợi dụng khẩu hình mắng một câu cút con mẹ mày đi!
Lý Siêu đọc hiểu ý của cậu, nhếch miệng cười lạnh, đáng quá mà.
La Bồi Hồng tới đưa cho cậu ly hạt ươi để mát họng, bảo Trương Hợp Hoan không cần sốt ruột, cùng lắm nhảy qua màn Hứa Văn Cường nghĩ cách cứu viện Phùng Trình Trình này, trước ghi cái khác.
Lý Siêu lại không đồng ý với ý kiến này, ý anh ta là mọi người đều đã chuẩn bị tốt màn này rồi, nhảy qua màn khác thì phải xem kịch bản mới, không kịp chuẩn bị.
An Nhiên cũng phát hiện Lý Siêu là cố ý nhằm vào Trương Hợp Hoan, nhịn không được nói: "Anh không phải phối âm chuyên nghiệp sao? Chuyên nghiệp thì phải lấy được kịch bản là có thể diễn chứ."
Lý Siêu nói: "Tôi là chuyên nghiệp, nội dung mà chúng ta định thu đêm nay tôi chẳng những có thể ghi cho bản thân, tôi còn có thể ghi cho những người khác, không bằng tôi đên ghi Hứa Văn Cường thử xem."
Mặt hàng này là che dấu không được dã tâm của mình, đưa tay về phía Hứa Văn Cường, không chỉ muốn cùng An Nhiên một tổ, mấu chốt là anh ta phát hiện mình cũng thích vở kịch này.
La Bồi Hồng suy xét một chút, bảo mọi người trước nghỉ ngơi 20 phút, chủ yếu vẫn là cho Trương Hợp Hoan thời gian khôi phục, nếu sau 20 phút Trương Hợp Hoan vẫn ở trạng thái mất giọng thì thu âm đêm nay chỉ có thể tạm dừng.
Trương Hợp Hoan cúi người tỏ vẻ xin lỗi mọi người, rời khỏi hiện trường thu âm đi ra bên ngoài, xuyên thấu qua cửa sổ nhìn cảnh phố trong lòng có chút buồn bực, mình đã bỏ ra cả triệu giá trị danh dự, lại mua phải viên thuốc câm.
Trương Hợp Hoan thừa dịp xung quanh không có ai, thử phát ra thanh âm "ừ ừ a a", thật ra cũng có tiếng phát ra nhưng nghe như tiếng gào khóc thảm thiết, phải nói là còn khó nghe hơn so với khóc.