Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 386 - Chương 386: Mưa Sao Băng (2)

Chương 386: Mưa sao băng (2) Chương 386: Mưa sao băng (2)

Trương Hợp Hoan nói: "Không thanh thuần đáng yêu bằng em."

"Đó chính là rất được?"

Trương Hợp Hoan nói: "Cũng được, ở trong mắt anh em mới là ngôi sao sáng nhất trên bầu trời."

"Lừa gạt!"

Trương Hợp Hoan cầm áo khoác khoác lên trên vai Sở Thất Nguyệt, thuận tiện ôm luôn không buông tay, Hứa Văn Cường thời điểm câu Phùng Trình Trình chính là chiêu này, Sở Thất Nguyệt tránh tránh một chút: "Anh bớt lợi dụng đi, làm em không ăn được."

Trương Hợp Hoan cười cười, lý do 1%.

Hơn 9 giờ tối, trên bầu trời cuối cùng đã có sao băng xẹt qua, mỗi khi sao băng xẹt qua, các cặp đôi xem sao đều phát ra tiếng hô khoa trương, Trương Hợp Hoan cho rằng loại tiếng hô không kiến thức này quá phá hư bầu không khí, phụ nữ hô thì hô, đàn ông hô theo để làm cái gì? Một đám chưa trải sự đời mà.

Lặng lẽ đưa tay bắt lấy tay Sở Thất Nguyệt, dùng thanh âm thâm trầm nói: "Khoảnh khắc sao băng xẹt qua bầu trời đêm, chúng ta hãy nắm tay nhau, nhắm hai mắt lại, yên lặng hứa nguyện, hy vọng chúng ta vĩnh viễn cùng một chỗ đến đầu bạc răng long."

Sở Thất Nguyệt ôn nhu nói: "Ớn lạnh quá đi." Biết rõ hắn đang làm màu, nhưng những lời này lại nói đến chỗ sâu trong lòng mình, nhắm mắt lại yên lặng hứa nguyện.

Bầu không khí lãng mạn rất nhanh bị tiếng hát phía dưới phá nát, Trương Hợp Hoan nhìn lại thì là cặp đôi đoạt địa bàn của họ trước đó, người nam đàn ghi-ta đang khoe khoang, mặt hàng này tiếng ca thực bình thường lại còn lạc nhịp, chỉ được cái giọng lớn, cô gái bên cạnh nghe đến vẻ mặt say mê, không phải bị mặt hàng này hạ thuốc rồi chứ?

Sở Thất Nguyệt bởi vì họ đoạt địa bàn mà trong lòng đặc biệt khó chịu, giật giây Trương Hợp Hoan: "Anh cũng hát một bài thị uy với họ đi."

"Em tính để anh hát chạy trước mặt mọi người sao?"

"Cái này dễ mà." Sở Thất Nguyệt nhảy từ trên tảng đá xuống, đi về phía cặp đôi nọ.

Trương Hợp Hoan nhìn ra cô khẳng định là đi mượn đàn, quả nhiên, không bao lâu đã thấy Sở Thất Nguyệt cầm đàn ghi-ta rở lại, Trương Hợp Hoan nhận lấy đàn rồi đưa tay kéo cô lên.

Cầm lấy đàn nhìn kỹ, là loại ghi-ta cơ bản nhất.

Sở Thất Nguyệt nói: "Cây ghi-ta này thuộc về anh." Thì ra cô đã mua cây đàn ghi-ta này từ tay người nam kia.

Trương Hợp Hoan hỏi giá, Sở Thất Nguyệt lại có thể bỏ ra 2.000, thật sự là dở khóc dở cười, cây đàn ghi-ta hạng 2 này nhiều nhất cũng chỉ 500, khó trách tên kia bán ngay lập tức như vậy, nhắm chừng cho rằng gặp phải hạng người coi tiền như rác, đối với Sở Thất Nguyệt mà nói, 2.000 đúng là không đáng kể chút nào.

Trương Hợp Hoan điều chỉnh lại dây một chút, từ chuẩn âm có thể nhìn ra tên vừa rồi căn bản không biết gì về đàn ghi-ta.

Trương Hợp Hoan nói: "Em muốn nghe bài gì đây? "Thiên thiên khuyết ca" hay là "Bạn cùng bàn"?"

Sở Thất Nguyệt nói: "Anh không phải có tài hoa sao? Vậy anh sáng tác một bản cho em đi."

Trương Hợp Hoan trong lòng nói, cô gái nhỏ này muốn đặt vấn đề khó cho mình đây mà, hắc hắc, chiêu của anh đã sớm chờ em ở chỗ này rồi: "Sáng tác tùy tiện hay là do em đưa ra đề tài?"

Sở Thất Nguyệt nhìn sao băng thỉnh thoảng xẹt qua không trung nói: "Vậy viết một bài hát có liên quan tới mưa sao băng đi."

Trương Hợp Hoan giả ra bộ dáng cực kỳ khó xử: "Cái này cũng khó à."

Sở Thất Nguyệt nói: "Có thời gian mà, em có thể chờ."

Trương Hợp Hoan gật gật đầu: "Được rồi, anh phải chuẩn bị một chút." Lấy ra điện thoại nói là để viết ca từ, xác thực mà nói là search, ca khúc về mưa sao băng không nhiều lắm, nếu đã search thì phải search bài nổi tiếng nhất.

Quá khứ mà có tiếng nhất để cho người ra nghe nhiều nhất có "Mưa sao băng", ca khúc này là ca khúc chủ đề của bộ phim thần tượng nổi tiếng của Đài Loạn "Vườn sao băng", thật ra bản gốc của nó cũng không phải của Đài Loạn, mà là covert từ bản gốc là một bài hát của Nhật Bản, ca khúc nguyên bản tên là "Gaining Through Losing", do Ken Hirai sáng tác.

Sau đó Đài Loạn mua bản quyền, từ Ổ Dụ Khang viết lại lời, thông qua tổ hợp F4 biểu diễn mà trở nên cực hot, độ hot lúc ấy có thể nói là hot cả phố lớn ngõ nhỏ, hot cả châu Á.

Trương Hợp Hoan dùng thời gian một giờ để sáng tác ca khúc, Sở Thất Nguyệt cũng không quấy rầy cậu, lẳng lặng ngồi ở ngoài lều nhìn sao băng trong trời đêm.

Lúc này bên ngoài đã yên tĩnh hơn rất nhiều, không ít cặp đôi đã rời khỏi, bao gồm cặp đôi bán cho cô cây đàn ghi-ta kia, nhắm chừng là sợ cô đổi ý.

Sở Thất Nguyệt ôm hai gối nhìn bầu trời đêm, tinh không đêm mùa thu cùng rừng rậm màu đen trên mặt đất đều thần bí khó lường như nhau. Bầu trời đêm tựa như một tảng đá, sao băng tựa như những đứa trẻ vẽ lên trên tảng đá ấy, bầu trời màu lam bị vẽ loạn ra từng đường cong màu bạc sáng rực, chỉ là trong nháy mắt, lại vẽ về phía chỗ sâu trong vũ trụ không biết nơi nào.

Trong tích tắc, Sở Thất Nguyệt nghĩ tới cha, cha từng nói, cuộc đời là cực kỳ ngắn ngủi, như sao băng trên bầu trời đêm. Con người là phải cầm lên được, cũng phải đặt xuống được.

Nhạc trong truyện:

Gaining Through Losing - Ken Hirai

https://www.youtube.com/watch?v=Q5lkaGxc_JM

Bình Luận (0)
Comment