Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 414 - Chương 414: Rất Vui Quen Biết Anh (1)

Chương 414: Rất vui quen biết anh (1) Chương 414: Rất vui quen biết anh (1)

La Bồi Hồng nhân cơ hội nói: “Tiểu Trương cũng không phải là người của chúng ta, cậu ấy là do radio Bằng Thành phái tới học hỏi.”

Quách đài trưởng ngẩn người ra một chút, lại đánh giá Trương Hợp Hoan một phen: “Kịch bản viết thật sự có trình độ, lời kịch tiếp nối nhẹ nhàng với nhau. Tiểu tử, tốt nghiệp đại học nào?”

Trương Hợp Hoan nói sự thật: “Học viện truyền thông sư phạm Bằng Trình.”

Vẻ mặt Quách đài trưởng có chút không thể tin, một trường bao đẳng hạng ba lại có thể dạy ra một nhân vật lợi hại nhưu vậy? Thật sự là không thể tưởng tượng.

Vừa rồi bản lĩnh lời lịch của Trương Hợp Hoan làm cho ông có chút kinh ngạc, còn tưởng là tiểu tử xuất thân trong giới, kịch bản càng thêm lợi hại.

Trước mắt tại Đài giao thông bọn họ, nếu không có một quyển văn bằng, trên cơ bản là không thể vượt qua cửa ải này. Không phải là vì ông lãnh đạo hà khắc, mà hiện tại nhân tài phương diên truyền thông có chút quá dư thừa.

Quách đài trưởng nói: “Lợi hại.”

“Còn nhờ Quách đài trưởng chỉ điểm nhiều hơn, về sau có cơ hội học tập, mong ngài chỉ giáo nhiều hơn.”

Quách đài trưởng cười nói: “Không thành vấn đề, có thời gian chúng ta sẽ trao đổi.”

Lý Siêu một bên nhìn, trong tâm thầm nói mặt hàng này như thế nào vỗ mông ngựa lãnh đạo. Rõ ràng là muốn chui đầu vào bên trong Đài giao thông. Tay có chút đau, bị hắn bóp chặt cũng không nhẹ, mặt hàng này thật sự ghê gớm.

Nhớ tới lúc Trương Hợp Hoan đánh nhau ở quán bar, trong lòng có chút rụt rè. Người như thế cũng không dễ dàng trêu chọc. Nhưng mà nghĩ đến chuyện này trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện tia sáng.

An Nhiên và Trương Hợp Hoan cùng nhau rời khỏi, cô tỏ vẻ mình là người không dám một mình vào thang máy, để Trương Hợp Hoan đi cùng cô đến bãi đỗ xe. Trương Hợp Hoan đi cùng cô vào thang máy xuống bãi đỗ xe dưới tầng hầm. An Nhiên lái xe đưa cậu đến tiểu khu ngoài cửa..

Thời điểm Trương Hợp Hoan chuẩn bị xuống xe, An Nhiên gọi cậu lại: “Hôm sau cậu có thời gian đi chủ trì một buổi diễn thời gian với tôi không?”

Trương Hợp Hoan nói: “Biểu diễn thời trang?”

“Hội môi giới bất động sản, sẽ có biểu diễn thời gian, tôi hiện tại vẫn đặc biệt sợ tham dự những loại hội họp công chúng như thế này. Chuyện ngày đó để lại trong lòng tôi một bóng đêm, vốn tôi định đi một mình, nhưng hiện tại luôn cảm thấy không ổn định.”

Trương Hợp Hoan nói: “Khi nào?”

“Buổi trưa ngày mai, có phí công vụ.”

“Tục, thầy An, làm người đừng nên quá hiện thực, bao nhiêu?”

"Năm ngàn!"

Nhìn ánh mắt chờ mong của An Nhiên, Trương Hợp Hoan cũng không nhẫn tâm cự tuyệt, gật gật đầu rồi nói: “Được rồi, cô gửi địa chỉ cho tôi, tôi tự mình qua.”

An Nhiên nói: “Tôi tới đón anh.”

Theo lời An Nhiên nói buổi diễn thời trang này cử hành tại trung tâm triển lãm Nam Giang thành, phối hợp với tập đoàn Sơn Thuỷ tuyên bế hạng mục mới.

Trương Hợp Hoan không có bao nhiêu hứng thú đối với mấy loại tuyên bố bất động sản này. An Nhiên nói cho cậu, lần tuyên bố Sơn thuỷ vân tỉ này thuộc hạng mục cấp cao, cô phụ trách chủ trì tuyên bố.

Vốn dĩ là kịch bản một người, cô sửa chữa một chút, sáng sớm đã gửi thư điện tử cho Trương Hợp Hoan. Trương Hợp Hoan tổng cộng không nói mấy câu lời thoại, chỉ cần đi theo cô là được, phí công vụ năm ngàn tệ thoải mái vào tay. Mối làm ăn này không tệ, An Nhiên thật biết chiếu cố bản thân.

Trương Hợp Hoan nhìn một chút danh sách khách quý dự thính. Hôm nay có ghế của chủ tịch tập đoàn Sơn Thuỷ - Nhạc Khai Sơn, có lẽ muốn nhờ cơ hội này làm rõ quan hệ giữa An Nhiên và anh ta.

Cậu ở trên xe đọc lại một chút lưu trình lát nữa tại hội tuyên bố, buổi diễn thời trang của tập hoàn Thiên Đại nằm ở cuối cùng. Trước đó là Nhạc Khai Sơn của tập đoàn Sơn Thuỷ tự mình tuyên bố thời đại của sản phẩm 3.0 đến rồi.

Trương Hợp Hoan cũng không hỏi quan hệ giữa An Nhiên và Nhạc Khai Sơn.

An Nhiên một bên lái xe một bên nói: “Quần áo tôi đều bảo người chuẩn bị tốt rồi, cậu quay người đi phòng thay đồ thay.”

Trương Hợp Hoan nói: “Tập đoàn Sơn Thuỷ sẽ không phải là doanh nghiệp bất động sản đen chứ? Nếu là như vậy, tiền này tôi lấy nhưng tâm không an."

An Nhiên nói: “Yên tâm đi, chuyện vi phạm lương tâm tôi sẽ không ép buộc cậu làm. Tuy rằng người như cậu hẳn là cũng không có thứ đồ chơi này.”

“Đừng có vũ nhục người khác, ai không có thứ đồ chơi này? Có cần tôi lấy ra cho cô xem không?”

An Nhiên đỏ mặt mắng: “Cút! Tôi nói là lương tâm.”

“Tôi cũng đang nói lương tâm, thầy An nghĩ đi đâu vậy? Cô cũng thật phức tạp.”

“Trương Hợp Hoan, tuổi anh không lớn, tư tưởng sao lại xấu xa như thế?”

“Thầy An, từ xấu xa này ngài đừng có dùng loạn.”

“Hình dung anh không sai, anh chính là xấu xa, hạ lưu!”

Trương Hợp Hoan vui vẻ: “Cô đem từ xấu xa tách ra mà đọc.”

An Nhiên nói: “Xỉ ốc xỉ chừng (龌龊:xấu xa tách ra viết sẽ thành 齿屋齿足: xỉ ốc xỉ túc), thì thế nào?”

Bình Luận (0)
Comment