Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 447 - Chương 447: Từ Chối (1)

Chương 447: Từ chối (1) Chương 447: Từ chối (1)

Sở Thất Nguyệt nói: “Nói tới nói lui, anh chính là không muốn em điều tra.”

Trương Hợp Hoan nói: “Để cho ba phần gió êm sóng lặng, lùi một bước trời cao biển rộng. Khi em thúc ép người khác quá nhiều, tương đương với việc đồng thời bóp chết không gian sống của chính em.”

“Chuyện của cha làm sao em có thể buông?”

Trương Hợp Hoan nói: “Quân tử báo thù mười năm không muộn. Nếu em không có chứng cứ, thì cứ tạm gác lại chuyện này. Anh không biết trong khoảng thời gian này em làm được bao nhiêu việc, nhưng anh cho rằng hiện tại nhất cử nhất động của em rất có thể đã bị người ta giám sát. Một người muốn chống lại một tập đoàn không dễ vậy đâu. Nha đầu, anh không muốn em gặp chuyện không may.”

Sở Thất Nguyệt quay sang phát hiện khuôn mặt của Trương Hợp Hoan đang ở rất gần. Cô bất ngờ không kịp đề phòng bị anh nhẹ nhàng in một dấu hôn lên môi cô. Sở Thất Nguyệt ậm ừ, vội quay khuôn mặt xinh đẹp lại, cúi đầu thấp giọng nói: “Bại hoại.”

Trương Hợp Hoan nói: “Cái này không thể trách anh, là chính em đưa nó tới của.” Anh ôm lấy cái eo nhỏ nhắn của Sở Thất Nguyệt: “Anh nghĩ cha em trên trời hiển linh, ông ấy cũng không muốn em mạo hiểm.”

Sở Thất Nguyệt biết anh nói không sai, cô điều chỉnh lại cảm xúc của mình, nhỏ giọng nói: “Dựa theo lời anh nói, em nên chuyển nhượng trại nuôi heo mới xây xong cho bọn họ?”

Trương Hợp Hoan nói: “Nếu em nghĩ một cách đơn giản, em có thể yêu cầu Hoa Phương đưa ra một số tiền bồi thường lớn. Anh nghĩ họ không có lý do để từ chối, mới có mấy tháng mà em đã kiếm được rất nhiều tiền. Nếu em còn cảm thấy phiền phức liền nói Hoa Phương tìm cho em một mảnh đất khác, xây một trại nuôi heo tốt hơn cho em.”

Sở Thất Nguyệt nói: “Anh chính là muốn em nhượng bộ.”

Trương Hợp Hoan nói: “Người xưa ở huyện Hán có câu, cởi truồng chọc ong vò vẽ, có thể không chống đỡ được. Nếu bây giờ em thật sự chọc vào ổ ong vò vẽ này, sợ rằng sẽ thương tích đầy mình. Còn lúc em thật sự muốn chọc tổ ong vò vẽ này thì cũng phải mặc quần áo phòng hộ vào, cứ để anh làm.”

Sở Thất Nguyệt nói: “Chuyện nhà chúng tôi có liên quan gì tới anh?”

Trương Hợp Hoan nói: “Có quan hệ hay không là tùy vào em. Chỉ cần hai chúng ta phát sinh quan hệ, vậy thì sẽ thành có quan hệ.”

Sở Thất Nguyệt tức giận đưa tay nắm lấy lỗ tai của anh ấy: “Anh thật không biết xấu hổ, còn đưa ra điều kiện.”

Trương Hợp Hoan ép cô vào lan can cầu, cúi đầu hôn lên đôi môi anh đào của cô. Sở Thất Nguyệt cũng không trốn tránh, vòng tay ôm cổ anh. Trăng tròn lặng lẽ trốn vào trong tầng mây, có lẽ là không muốn quấy rầy sự ngọt ngào vốn thuộc về cặp đôi này.

Sở Thất Nguyệt đưa ra quyết định chuyển nhượng lại trang trại heo. Điều kiện của cô cũng không tính là khó khăn. Để cho tập đoàn Hà Phương ra tiền, tiếp tục lấy đất ở thị trấn Trương Trại để cô xây dựng một trang trại lợn với quy mô và diện tích y hệt.

Hồ cá thì được bồi thường bằng tiền mặt, trả một lần, bồi thường cho cô tám triệu. Điều này đồng nghĩa với việc Sở Thất Nguyệt đã thu hồi lại toàn bộ khoản đầu tư trước đó và làm lại một trang trại nuôi heo mới mà không cần bỏ ra gì.

Sở Thất Nguyệt định đem tám triệu này thành quỹ để dành cho trang trại heo, những gì Trương Hợp Hoan nói, cô nghe hiểu.

Dựa theo đề nghị của Trương Hợp Hoan, cô tạm thời phối hợp với tập đoàn Hoa Phương để điều tra. Bởi vì cần ký tên một ít văn kiện cụ thể, Sở Thất Nguyệt còn muốn ở lại huyện Hán Huyền thêm vài ngày, lần này không thể cùng Trương Hợp Hoan và An Nhiên quay trở về Nam Giang.

Trên đường An Nhiên và Trương Hợp Hoan quay về Bằng Thành, có chút kỳ quái hỏi: “Trang trại tốt như vậy, tại sao vừa xây xong lại bán?”

Trương Hợp Hoan nói ra chuyện quy hoạch nhà máy sản xuất dược phẩm Tam Kỳ, An Nhiên nghe nói Sở Thất Nguyệt không có tổn thất cũng liền yên lòng.

Trương Hợp Hoan cảm thấy kỳ lạ, cậu không cảm thấy ngạc nhiên khi An Nhiên và Sở Thất Nguyệt trò chuyện với nhau. Dù sao giữa hai người bọn họ đều có rất nhiều đề tài chung, nhưng hai người có thể trở thành bạn là điều cậu không nghĩ tới.

Theo lý thuyết là không nên, Sở Thất Nguyệt là bạn gái mình, An Nhiên ít nhiều gì cũng có chút ái muội. Là do tâm hai người đủ lớn, hay là bằng mặt không bằng lòng, cũng chỉ có hai người tự mình biết.

Trương Hợp Hoan hỏi chuyện từ chức của An Nhiên, An Nhiên nói với cậu là đã đưa đơn từ chức, cuối tuần quay về để làm thủ tục cụ thể.

Trương Hợp Hoan cười nói: “Cô là vì “Bến Thượng Hải” cho nên mới quyết định tiến vào lĩnh vực điện ảnh?”

An Nhiên lắc lắc đầu nói: “Thật ra là tôi đã muốn đi đến lĩnh vực điện ảnh từ lâu. Trước đó đã không ít lần tiếp xúc với đạo diễn. Năm nay tôi lựa chọn tham gia một lần, là một vị đạo diễn lớn chế tác phim điện ảnh. Gần đây mới cho tôi biết tin tức, nói là tôi được lựa chọn.”

Bình Luận (0)
Comment