Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 450 - Chương 450: Cười Gặp Lại (1)

Chương 450: Cười gặp lại (1) Chương 450: Cười gặp lại (1)

Tào Kiền Minh nói: “Tiểu Trương, về sau cậu có tính toán gì không?”

Trương Hợp Hoan nói: “Đi một bước tính một bước vậy.” Sau khi từ chức cậu không còn là nhân viên chính thức của radio Bằng Thành nữa. Người ta đương nhiên không có trách nhiệm tiếp tục gánh vác phí dụng học hỏi của cậu. Thủ tục điều động của cậu vẫn chưa có xử lý.

An Nhiên khuyến khích cậu: “Chỉ dựa vào tài hoa của cậu, đi đến đâu cũng sẽ có một phen thành tựu.”

Tào Kiến Minh gật gật đầu: “Chuyện này tôi tin, nhưng “Anh hùng xạ điêu” còn chưa phát xong. Cậu ngàn vạn đừng nói là sẽ ngừng phát nhé.”

Lý Hải Hà nói cho chồng đã thu xong hết rồi, Tào Kiến Minh và cô tuy là một đôi, nhưng không rõ lưu trình công tác bên trong radio Bằng Thành cho lắm. Lý Hải Hà lấy ra một phong thư đã sớm chuẩn bị tốt đưa cho Trương Hợp Hoan.

Trương Hợp Hoan mở ra phong thư nhìn, bên trong là một bức thư đề cử. Lý Hải Hà có bạn học cũ làm người phụ trách ở đài truyền hình Nam Giang.

Lý Hải Hà nói: “Đơn từ chức này của cậu tôi dự tính sẽ áp xuống trước. Quyền lực của tôi cũng chỉ lớn như vậy. Sau khi cậu về Nam Giang, xem thử phía Đài giao thông có nguyện ý tiếp nhận hay không. Nếu bọn họ ra mặt lấy người, có thể chuyện này còn có cơ hội chuyển biến. Đương nhiên, nếu chuyện này không thuận lợi, cậu có thể tìm người bạn học này của tôi. Hắn hiện tại là phó đài trưởng đài truyền hình Nam Giang, phái thực quyền. Hắn hẳn là sẽ tận lực giúp cậu.”

Trương Hợp Hoan thật sự có chút cảm động, Lý Hải Hà thật sự đối với cậu không tệ. Nâng hai chén rượu kính Lý Hải Hà: “Chị, cảm ơn chị.”

Lý Hải Hà nói: “Cũng không có gì cần cảm ơn. Tôi nói một lời thật lòng, thật ra điều kiện ngoại hình của cậu hẳn là có thể xông vào vòng điện ảnh một lần. Giới radio dù sao cũng có cực hạn, phát huy không được ưu thế ngoại hình của cậu. Lần trước cậu ở đài truyền hình Bằng Thành có biểu hiện rất xuất sắc. Đài truyền hình bọn họ cũng muốn cậu. Vị bạn học này của tôi cũng là fan của cậu, đặc biệt hỏi thăm cậu.”

Tào Kiến Minh nói: “Là Vu Thành Vượng đúng không?"

Lý Hải Hà gật gật đầu, Tào Kiến Minh nói: “Hắn xác thực có năng lực này.”

Lúc này bên ngoài có người gõ cửa, là Mạnh Vĩnh Cương và Lâm Tiểu Phượng cùng nhau tiến vào. Trương Hợp Hoan đứng dậy tiếp đón, An Nhiên cũng đứng dậy cùng cậu.

Lâm Tiểu Phượng nhìn thấy An Nhiên, ánh mắt nóng lên. Cô gái này rất đẹp. Đánh giá dung mạo của phái nữa, tốt nhất thông qua ánh mắt của phái nam.

Lâm Tiểu Phượng nhìn thấy Mạnh Vĩnh Cương không tự chủ nhìn An Nhiên nhiều thêm vài lần. Trong lòng thầm than, đàn ông quả nhiên đều thích những cô gái quyến rũ phong tình.

Trương Hợp Hoan này thật sự không phải là thứ đồ tốt gì, cậu ta cũng không minh bạch với Sở Thất Nguyệt. Có chút không minh bạch với Kiều Thắng Nam, sao lại xuất hiện thêm một người rồi?

Đơn giản hàn huyên vài câu, Lâm Tiểu Phượng nói: “Tiểu Trương, cũng không giới thiệu một chút.”

Trương Hợp Hoan cười nói: “Có gì để giới thiệu chứ, cũng không phải không biết.”

An Nhiên nói: “Vị tỷ tỷ này lần đầu tiên gặp mặt tôi. Tôi gọi là An Nhiên, là bạn của Trương Hợp Hoan.”

Lâm Tiểu Phượng nghe được tên của cô nhất thời liên tưởng đến kịch truyền thanh đang hot, ngạc nhiên nói: “Cô không phải là là An Nhiên phối âm cho Phùng Trình Trình chứ.”

An Nhiên gật gật đầu.

Trương Hợp Hoan bổ sung: “Phối âm cho Phương Diễm Vân cũng là cô ấy.”

Lâm Tiểu Phượng lập tức nhiệt tình bắt tay với An Nhiên, Trương Hợp Hoan phát hiện Lâm Tiểu Phượng người này thật sự trời sinh có tài lãnh đạo, giỏi giao tiếp, thành thục làm quen. Cậu uống với Mạnh Vĩnh Cương hai chén.

Mạnh Vĩnh Cương nói: “Vẫn luôn muốn mời cậu ăn cơm, nhưng nghe Tiểu Phượng nói cậu đi Nam Giang học hỏi.”

Lâm Tiểu Phượng cười nói: “Tối hôm qua tôi còn mời cậu ta, tiểu tử này không cho tôi mặt mũi.” Nửa thật nửa giả biểu đạt oán khí trong lòng.

Trương Hợp Hoan cười nói: “Lâm chủ nhiệm, ngài là người lãnh đạo trực tiếp của tôi. Tôi không dám không cho ngài mặt mũi. Chẳng lẽ tôi không sợ bị làm khó dễ sao.”

Lâm Tiểu Phượng nói: “Chính cậu nói đó, tôi mời cậu trở về bao nhiêu lần, cậu không một lần nào đáp ứng.”

Trương Hợp Hoan cười nói: “Đó là bởi vì cô đều mời tôi một mình ăn cơm. Nếu anh Mạnh ở đây, tôi khẳng định đáp ứng. Hai chúng ta ăn cơm riêng, cô lại xinh đẹp như vậy, tôi lo lắng mình không làm chủ được. Lỡ như làm ra chuyện gì có lỗi với anh Mạnh, tôi không phải bị vạn người phỉ nhổ sao?”

Mạnh Vĩnh Cương nói: “Đối với cậu tôi rất yên tâm.”

Lâm Tiểu Phượng nói: “Có ý gì? Anh không yên tâm với em sao?”

Mọi người trong bàn đều cười lên.

Lâm Tiểu Phượng nói: “Tiểu tử cậu bớt tìm cớ đi, có bạn gái xinh đẹp như vậy còn có nhiều hoa hoa thảo thảo bên cạnh, cũng đủ rồi!”

An Nhiên giải thích: “Lâm chủ nhiệm, chúng tôi chỉ là bạn bè bình thường.”

Trương Hợp Hoan gật gật đầu: “Đúng vậy, bạn bè bình thường.”

Bình Luận (0)
Comment