Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 451 - Chương 451: Cười Gặp Lại (2)

Chương 451: Cười gặp lại (2) Chương 451: Cười gặp lại (2)

Lâm Tiểu Phượng nói: “Hiểu rồi hiểu rồi, tôi và Mạnh Vĩnh Cương ngay từ đầu cũng là bạn bè bình thường. Cho nên lời nói của đàn ông căn bản không thể tin. Bọn họ nói với cô là bạn bè bình thường, thời điểm hữu nghị thuần khiết, trong lòng đã sớm có ý niệm không thể để cho ai biết.”

Mọi người đều cười, Trương Hợp Hoan cũng cười, cầm lên chén rượu cạn chén với Tào Kiến Minh và Mạnh Vĩnh Cương. Lâm Tiểu Phượng tuy rằng ganh tỵ, nhưng những lời này không sai, là đàn ông đều hiểu.

Lý Hải Hà nói: “Tiểu Phượng, cô cũng đừng nói nhân tình trở nên âm u như vậy. Giữa nam nữ vốn không có tình hữu nghị thuần khiết sao?”

Lâm Tiểu Phượng nói: “Có, vợ chồng già trên cơ bản đều là tình hữu nghị thuần khiết.”

Tào Khiến Minh vui vẻ nói: “Tiểu Lâm, lời này của cô quá cảm tính rồi.”

Lý Hải Hà liếc mẳt nhìn Tào Kiến Minh: “Tôi lại cảm thấy rất có đạo lý.”

Tào Kiến Minh nói: “Không được, Tiểu Lâm, tôi phải uống hai chén với cô. Ngươi đang châm ngòi quan hệ vợ chồng chúng tôi, Hai chúng tôi cũng không phải quan hệ hữu nghị thuần khiết.”

Trương Hợp Hoan nói: “Đúng vậy, tôi thấy chị và anh rể là quan hệ hữu nghị không thuần khiết.”

Lý Hải Hà đỏ mặt: “Phi! Một đám không biết lớn nhỏ, đến, chị già uống cùng các người hai chén.”

Không khí bữa cơm trưa cực kỳ hài hoà, biểu hiện của Trương Hợp Hoan và Lâm Tiểu Phương cũng cực kỳ hoà hợp. Thời điểm kết thúc, Mạnh Vĩnh Cương không cho Tào Kiến Minh thanh toán, kiên quyết tính bữa cơm này cho anh ta.

Thời điểm tiễn bọn họ ra cửa, Lâm Tiểu Phương đi riêng với Trương Hợp Hoan, Lâm Tiểu Phương nói: “Tiểu Trương, chị biết quá khứ chị có chút kích động. Nếu có làm chuyện có lỗi với cậu, mong cậu đừng để ý.”

Trương Hợp Hoan căn bản cũng không muốn chấp nhặt với cô. Thời điểm cậu vừa tới Bằng Thành radio đã xem nơi này là một cái ván cầu, chưa từng nghĩ tới việc sẽ làm ở đây cả đời.

Nhưng Lâm Tiểu Phượng không giống vậy, Lâm Tiểu Phượng phải thâm canh cố đế trong lĩnh vực này, một lòng tiến xa. Một khi cậu quyết định rời khỏi, về sau cậu và Lâm Tiểu Phượng cũng sẽ không thường xuyên xuất hiện cùng nhau. Không xuất hiện cùng nhau sao có thể xảy ra mẫu thuẫn? Từ căn bản mà nói chính là mọi người có cấp bậc khác nhau.

Lâm Tiểu Phượng thật ra cũng hiểu đạo lý này. Cô giải thích một chút, hiệp ước bổ sung trong đài bảo bọn họ ký không hề có chút quan hệ nào với cô. Thật ra cô cũng ký rồi.

Trương Hợp Hoan bảo Lâm Tiểu Phượng không cần suy nghĩ nhiều, mình không có ý gì khác. Lâm Tiểu Phượng còn chưa biết chuyện cậu quyết định từ chức nên bảo Trương Hợp Hoan nghĩ thoáng một chút.

Thật ra loại hiệp ước này cũng không có gì xấu đối với bọn họ, trong đài cũng tăng lên điều kiện và đãi ngộ cho bọn họ. Trương Hợp Hoan tỏ vẻ mình sẽ cẩn thận suy xét.

Nhìn theo Trương Hợp Hoan và An Nhiên lên xe, Mạnh Vĩnh Cương phất tay nói lời từ biệt. Chờ xe đi xa, hắn mới nói với Lâm Tiểu Phượng: “Tôi thấy có vẻ như Trương Hợp Hoan sẽ không trở lại.”

Lâm Tiểu Phượng ngẩn ra một chút: "Cái gì?"

Mạnh Vĩnh Cương nói: “Một người khi tăng cấp lên rồi, em còn muốn cậu ta nhìn xuống thì rất khó. An Nhiên này dường như cũng không đơn giản. Trương Hợp Hoan thật có duyên với phụ nữ.”

Lâm Tiểu Phượng lạnh lùng nhìn hắn: “Có ý gì? Anh rất hâm mộ phải không?"

Mạnh Vĩnh Cương gật đầu nói: “Hâm mộ thì hâm mộ, nhưng anh cũng không có bản lãnh cũng cậu ta. Hơn nữa anh cũng thật tâm thật tình với em.”

“Miệng của đàn ông chỉ để lừa quỷ!”

Trương Hợp Hoan lại vể nhà một chuyến, nghe nói Vu Hán Khanh đã tới từ sáng. Kết quả bị mẹ và em gái liên thủ dùng chổi đánh ra ngoài. Chị Trương Hợp Hân đối với phương diện ly hôn rất kiên quyết.

Trương Hợp Hoan kiên quyết ủng hộ quyết định của chị. Dựa theo cách nói của An Nhiên, đàn ông bạo hành một lần liền không thể tha thứ. Huống chi Vu Hán Khanh còn ngoại tình.

Trên đường lái xe quay về Nam Giang, An Nhiên hỏi Trương Hợp Hoan chuyện từ chức, Trương Hợp Hoan chỉ nói lại đơn giản.

An Nhiên nói: “Nếu cậu muốn ở lại Đài giao thông, tôi có thể tìm người giúp cậu nói một tiếng.”

Trương Hợp Hoan cười nói: “Không cần thiết, cô cũng đi rồi, tôi ở lại Đài giao thông có ý nghĩa gì nữa.”

An Nhiên nghe ra cậu lại đang tán tỉnh mình, dùng dư quang liếc mắt một chút nói: “Vậy cậu có suy xét đi theo cùng thôi không, tôi có thể hỗ trợ đề cử cậu với tổ kịch.”

Trương Hợp Hoan lắc lắc đầu: “Với diễn xuất của tôi vẫn là quên đi. Ngày đó Tôn Tạo tới, tôi cũng có thể cảm nhận sự ghét bỏ của ông ấy đối với diễn xuất của tôi.”

An Nhiên cười hẳn lên: “Cậu nếu có thể diễn xuất dỗ phụ nữ dùng trong chuyên môn, tôi thấy giải Oscar đều là vật trong bàn tay.”

Trương Hợp Hoan nói: “Những lời này cô nói sai rồi, tôi đối với phụ nữ trước giờ đều rất thật lòng. Cô nghĩ nếu như có được một trái tim mà lại không thật lòng thì tệ bạc biết bao!”

Bình Luận (0)
Comment