Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 452 - Chương 452: Nơi Này Không Lưu Tôi (1)

Chương 452: Nơi này không lưu tôi (1) Chương 452: Nơi này không lưu tôi (1)

“Cậu còn chưa đủ tệ bạc sao?”

Trương Hợp Hoan nói: “Tôi tệ bạc với cô? Hay là cô muốn tôi tệ bạc với cô?”

An Nhiên nói: “Nếu tiếp tục nói bậy tôi sẽ thả cậu xuống cao tốc.”

Điện thoại di động của cô vang lên, Sở Thất Nguyệt gọi tới, An Nhiên nói: “Nghe đi, để Thất Nguyệt nghe xem.”

Trương Hợp Hoan nhắm mắt lại giả bộ ngủ. Thất Nguyệt chung quy vẫn không yên tâm, gọi đến tra xét.

“Thất Nguyệt, đang trên đường trở về đây, trên cao tốc. Trương Hợp Hoan, cậu ta uống nhiều, đang ngủ này. Tôi gọi cậu ta.”

"Không cần!"

Trương Hợp Hoan mở mắt: “Thất Nguyệt gọi điện đến sao?”

An Nhiên gật gật đầu, trong lòng nói cậu giả bộ cũng thật giống. Chỉ dựa vào hành động này, giải Oscar phải cho cậu rồi.

Trương Hợp Hoan nói: “Thất Nguyệt, thế nào?

Sở Thất Nguyệt cười lên: “Em là lo lắng anh uống nhiều trái pháp luật ký loạn.”

Trương Hợp Hoan nói: “Yên tâm đi, anh có muốn trái pháp luật ký loạn cũng phải chờ em trở về.”

An Nhiên cảm thấy trong lòng có chút chua xót, thật không biết xấu hổ. Tôi còn ở một bên đó, cậu ân ái như thế cũng không cố kỵ cảm xúc của tôi? Thật ra lúc đó hai người nói chuyện rất bình thường với nhau, chỉ là cô suy nghĩ nhiều.

Sở Thất Nguyệt nói: “Đã ký hợp đồng chuyển nhượng, anh yên tâm đi. Đúng rồi, anh hát bài hát “I believe”. Có người muốn mua bản quyền, ra giá rất cao, có hứng thú hay không?”

Trương Hợp Hoan nói: “Không có, bài hát đó anh viết tặng em đó. Vốn muốn đợi sinh nhật hát cho em nghe, không phải em vừa hay tới kịp sao.”

Sở Thất Nguyệt nói: “Không một câu thật lòng, An Nhiên, đừng quên chuyện cô đáp ứng tôi.”

An Nhiên nói: “Ờ, biết rồi!”

Sở Thất Nguyệt cũng không nhiều lời, tắt điện thoại.

Trương Hợp Hoan nhìn An Nhiên nói: “Cái tình huống gì đây, hai người các cô làm gì sau lưng tôi đấy?”

An Nhiên rõ ràng có chút mất hứng: “Liên quan gì tới anh?”

Trong lòng có chút buồn bực, rõ ràng là mình bị anh ta kéo đi làm trợ diễn khách quý, kết quả cuối cùng là bài hát tặng Sở Thất Nguyệt, với mình một chút quan hệ cũng không có.

Thời điểm cô ở cùng với Trương Hợp Hoan, thật ra cũng nghe cậu hát mấy bài. Không phải “Người anh em nằm ở giường trên” thì chính là “Bến Thượng Hải”, còn có “Đường đời có em”. Nhưng hình như đều không có cảm giác như “I Believe”. Cô rất thích bài hát này, luôn cảm thấy giống như có bóng hình cô bên trong bài hát.

Trương Hợp Hoan nói: “Tôi đã nghĩ ra một kịch bản phim cho bài hát này, chờ tôi viết rồi tặng cho cô.”

Bởi vì thích “Bạn gái hoang dã của tôi”, bởi vì Tiểu Toàn, thời điểm Trương Hợp Hoan đảm nhiệm tổng giám đốc, không tiếc tiêu phí số tiền lớn mua bản quyền để phục chế. Ở phần bản quyền hẳn là không có tranh luận gì, Trương Hợp Hoan cảm thấy An Nhiên rất thích hợp với nhân vật này.

Bầu trời xám xịt trong lòng An Nhiên nhất thời sáng trở lại, cậu đưa cho Sở Thất Nguyệt một bài hát, muốn tặng mình một bộ kịch bản. Tra nam này, có phải muốn một chân đứng hai thuyền không? Khi tôi dễ dàng mắc lừa như vậy ư? Đừng tưởng rằng loại thủ đoạn này có thể đả động được tôi, thật sự cảm thấy tôi nhìn không thấu mánh khoé của anh sao?

An Nhiên nói: “Vô công không chịu lộc, tôi cũng không muốn nợ anh.”

Trương Hợp Hoan nói: “Cô có chút giống trở mặt không nhận người rồi. Cô không phải là quên mất, cô vốn đã nợ tôi rồi chứ. Không khách khí mà nói, mạng cũng thiếu tôi vài cái rồi.”

An Nhiên đột nhiên phát cáu: “Nợ anh chỗ nào? Anh muốn lấy mạng tôi thì thì hiện tại cứ lấy đi.”

Trương Hợp Hoan nói: “Lúc phải lấy tôi nhất định sẽ lấy, cô không trốn thoát đâu.”

“Tôi sẽ không trốn.” An Nhiên nói xong cảm giác mình có khả năng lại bị cậu ta lừa rồi.

Tuy La Bồi Hồng rời khỏi Bằng Thành radio, nhưng dù sao bà đã ở đó công tác nhiều năm, Trước tiên phải tìm người dẫn chương trình trọng điểm trong đài để ký kết hiệp ước mới.

La Bồi Hồng nhận thức được chuyện này có khả năng sẽ mang đến phiền toái không nhỏ cho Trương Hợp Hoan. Vì chuyện điều động Trương Hợp Hoan, bà đặc biệt đưa ra đề xuất, hy vọng có thể thông qua tiến cử nhân tài để điều động Trương Hợp Hoan vào đài giao thông.

Nhưng mà đề xuất của bà đã được gửi đi một tuần vẫn chưa có phản hồi. La Bồi Hồng có chút nóng vội. Lúc trước thuyết phục Trương Hợp Hoan đi đào tạo là bà, bà đi vào Đài giao thông, sỡ dĩ có thể đứng vững gót chân, cũng là thông qua sự trợ giúp của Trương Hợp Hoan.

Hiện tại hẳn là đến phiên bà thực hiện lời hứa. La Bồi Hồng biết năng lực của Trương Hợp Hoan, nhân tài như vậy tuyệt đối không thể nhìn vào bằng cấp. Bà không tuỳ tiện đi tìm lãnh đạo đài, vẫn là trước đó thông qua bạn học cũ Trần Như Giang hỏi thăm về chuyện này.

Sau khi hỏi thăm Trần Như Giang, La Bồi Hồng nhận về một câu ----- tình hình không khả quan.

Bình Luận (0)
Comment