Trước khi đi muốn giữ lại hai phần sao lưu của video, để ngừa bị người xấu lợi dụng video này trong tương lại. Bí thư Lâm đồng ý yêu cầu của cậu. Dù sao thì Trương Hợp Hoan cũng là ân nhân cứu mạng của ông. Hơn nữa lại là đương sự, yêu cầu này không nên cự tuyệt.
Trương Hợp Hoan đi rồi, bí thư Lâm mở lại video nghiên cứu lại. Nháy mắt trở lại cảnh tượng đó, phát hiện Trương Hợp Hoan và An Nhiên xác thực có khả năng bị oan uổng.
Ông cũng một lần trong thang máy gặp trục trặc. Dưới tình huống kia, làm sao có thời gian làm loại chuyện này, nhắm chừng thân thể cũng không có khả năng xuất hiện phản ứng. Đạo lý đơn giản như vậy, sớm nên rõ ràng.
Chỉ là bí thư Lâm không rõ ràng được, dù sao tình huống thân thể giữa người với người cũng khác nhau.
Trương Hợp Hoan ý thức được mình bắt đầu đếm ngược thời gian rời khỏi Đài giao thông. Thời điểm Lý Hải Hà nộp đơn từ chức của cậu lên, chính là lúc kiếp sống học hỏi này của cậu kết thúc.
Trương Hợp Hoan trưng cầu một chút ý kiến của Bạch Anh. Bạch Anh nghe nói cậu chuẩn bị rời khỏi Đài giao thông tỉnh, cũng cảm thấy có chút đột ngột. Bà đề nghị đi phía lãnh đạo đài xem thử có thể giúp Trương Hợp Hoan đến Vệ thị tỉnh hay không.
Trương Hợp Hoan bảo bà không cần phí tâm tư này. Thật ra lần trước không phải không có cơ hội. Nếu cậu bán bản quyền “Bến Thượng Hải” cho Tôn Tạo nói không chừng hiện tại đã là người của Vệ thị.
Bạch Anh tuy là người dẫn chương trình nổi tiếng của Vệ thị tỉnh, nhưng bà đối với cao tầng bên đó thật không có bao nhiêu quyền phát ngôn. Trương Hợp Hoan hỏi thăm bà một chút về Vu Thành Vượng. Bạch Anh từng gặp qua Vu Thành Vượng, nói với Trương Hợp Hoan người này rất có năng lực. Đừng thấy Phó đài trưởng đài truyền hình Nam Giang cũng là phái thực quyền. Dựa theo xu thế trước mắt hắn vô cùng có khả năng trở thành người đứng đầu tập đoàn điện ảnh Nam Giang.
Tập đoàn điện ảnh Nam Giang được thành lập từ Đài truyền hình Nam Giang, Đài phát thanh nhân đân Nam Giang, Toà soạn báo điện ảnh radio Nam Giang và Nhà xuất bản ân thnh Nam Giang,… Ở Bình Giang tỉnh đứng sau tập đoàn Quảng Điện. Tuy nói là thành phố, nhưng chỉ là đơn vị đơn độc cấp tỉnh.
Bạch Anh bảo cậu đi xem trước, vô luận chuyện thành bại như thế nào cũng phải nói cho mình.
Suy xét đến việc thứ Hai là ngày nhóm lãnh đạo bận nhất. Trương Hợp Hoan làm xong trực tiếp dự báo thời tiết sáng sớm vào thứ Ba mới đến Đài truyền hình Nam Giang.
Đài truyền hình Nam Giang nằm ở khu Thanh Hoài. Trương Hợp Hoan vừa đến nơi liền thấy, quy mô của đài còn khí phái hơn cả Đài giao thông. Đại khái là vì mới được xây dựng, chế độ đăng ký tại cửa bảo vệ rất nghiêm khác. Trương Hợp Hoan ném bao thuốc lá qua, bị bảo vệ ném nguyên gói trở về.
Trương Hợp Hoan chỉ có thể chờ bảo vệ gọi điện thoại. Sau khi xác nhận thân phận Trương Hợp Hoan, mới làm động tác chào hỏi với anh, sau đó bảo anh lái xe vào bãi đỗ xe.
Trương Hợp Hoan lái chiếc BJ212 của mình vào chỗ, nhìn thấy xung quanh đều là xe đắt tiền. Kém cỏi nhất cũng là chiếc BMW 3-series. Cảm thấy nhân viên của Đài truyền hình Nam Giang có tiền hơn so với Đài giao thông.
Đi vào cửa lớn, trước nói với lễ tân một tiếng. Chị gái nhỏ ở quầy lễ tân tự mình dẫn cậu vào thang máy, cười ngọt ngào nói với cậu văn phòng của Phó đài trưởng nằm ở đâu.
Trương Hợp Hoan ra khỏi thang máy ở lầu 9, lại nhìn thấy một chị gái trắng nõn đi đến: “Trương tiên sinh phải không?”
Trương Hợp Hoan cười nói: “Là tôi.”
“Phó đài trưởng đang đợi ngài, mời theo tôi.”
Trương Hợp Hoan cảm thấy không tệ, đến nơi này gặp mỗi một người đều cực kỳ lịch sự. Làm cho cậu cảm giác phơi phới như gió xuân. Đương nhiên người ta không phải nhìn mặt mũi cậu, mà là vì cậu là khách quý của Phó đài trưởng.
Đi theo chị gái đến trước cửa văn phòng của Phó đài trưởng. Chị gái gõ cửa kính tinh xảo, sau đó đẩy cửa dẫn cậu tiến vào.
Văn phòng đại khái rộng năm mươi mét vuông, một người nam trung niên có diện mạo hiên ngang đang ngồi ở trung tâm nhìn máy tính. Ông chính là Phó đài trưởng của Đài truyền hình Nam Giang - Vu Thành Vượng. Nghe thấy động tĩnh, ông đứng dậy, chân cao khoảng chín thước, tinh thần rất tốt, mỉm cười chào đón Trương Hợp Hoan: “Hứa Văn Cường, tôi chờ cậu đã lâu!”
Trương Hợp Hoan vừa nghe liền biết Vu Thành Vượng cũng là fan của Bến Thượng Hải. Cậu bắt tay với Vu Thành Vượng, tay Vu Thành Vượng rất lớn cũng rất có lực: “Tiểu Trương, mau ngồi đi.” Ông bảo trợ lý đưa tới hai ly hồng trà.
Trương Hợp Hoan đưa thư đề cử của Lý Hải Yến cho Vu Thành Vượng, Vu Thành Vượng cười nói: “Không cần xem, Yến Tử đã nói với tôi rồi. Thật ra tôi đã chú ý cậu rồi, người bạn học này của tôi có thể nói là hết sức sùng bái cậu. Gần đây đưa cho tôi không ít tư liệu về cậu, buộc tôi phải xem hết. Tôi đương nhiên kháng cự, nhưng cũng không có cách nào. Sau khi xem xong tư liệu của cậu, không thể không thừa nhận tôi đã muốn trở thành fan của cậu rồi.”