Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 463 - Chương 463: Trích Lời Của Tra Nam (1)

Chương 463: Trích lời của tra nam (1) Chương 463: Trích lời của tra nam (1)

“Migue Bezos của Amazon cũng là người giàu cấp thế giới, cũng là tra nam một đời. Ông ta cùng vợ lập nghiệp từ hai bàn tay trắng. Đến nay đã thành đế quốc Amazon, nhưng ông ta bên ngoài cũng chơi bời không kém. Cô không tin thì cứ chờ coi, không tới mười năm ông ta cũng sẽ ly hôn.”

An Nhiên nói: “Nếu như anh nói, thế giới không có đàn ông tốt rồi.”

“Có, ví dụ như tôi. Nhưng sư tăng nhiều thịt ít, người nhớ thương tôi nhiều lắm. Tật xấu lớn nhất đời này của tôi chính là mềm lòng, không biết cự tuyệt.”

“Trương Hợp Hoan, anh có thể có mặt mũi chút không?”

Trương Hợp Hoan đỡ lấy vòng eo nhỏ của cô, chỉ vào nồi cháo niêu bên cạnh. An Nhiên lại chỉ vào lẩu cay phía đối diện: “Tôi lạnh, muốn ăn lẩu cay.”

“Không dinh dưỡng cô cũng ăn?”

An Nhiên bỗng nhiên nhớ tới một câu, tra nam như thực phẩm rác rưởi. Tuy có hại cho sức khoẻ nhưng rất ngon. Xong rồi, mình cần phải rời khỏi người này.

Mặt hàng này có độc!

Hơn nữa thời điểm ở chung với anh ta, anh ta luôn cố tình tẩy não mình, thế mà hiện tại lại cho rằng tra một chút hình như cũng không phải là chuyện gì xấu.

An Nhiên ngồi ở nơi lần đầu tiên bọn họ ăn cơm, tất cả đều giống như buổi tối nọ, nhưng cảm thấy mọi thứ không giống thực. Cô biết, kể từ bây giờ cô sẽ ngày càng rời xa cuộc sống dân sinh sinh hoạt bình thường.

Trương Hợp Hoan gọi rất nhiều xiên que. An Nhiên gọi Wong Lo Kat (Một loại trà thảo mộc của Trung Quốc), tự mình gọi thêm mấy chai bia lạnh. Lẩu cay rất hợp khi phối cùng bia lạnh.

Bà lão bán trứng vịt lộn lại tiến tới mời hàng. Trương Hợp Hoan đưa cho An Nhiên hai cái, rồi nói: “Ăn đi. Về sau có muốn ăn thì trốn đến nơi không người, bằng không bị đám phóng viên nhà báo chụp được, tiêu đề ngày hôm sau sẽ là một nữ ngôi sao ăn vụng phôi thai động vật.”

An Nhiên cười mắng: “Anh đừng có làm phiền tôi, thực sự không phải là thứ tốt.” Cô lột một cái đưa cho Trương Hợp Hoan.

Trương Hợp Hoan nói: "Tôi không ăn."

An Nhiên ép buộc cậu ăn, lấy trứng vịt lộn đổ vào miệng cậu. Trương Hợp Hoan nhắm mắt cắn một miếng nhỏ, An Nhiên lúc này mới cười hẳn lên.

Trương Hợp Hoan nói: “Tôi chợt nhận ra cô thật biến thái. Thế nào cũng bắt buộc tôi làm những chuyện không tình nguyện thì mới vui vẻ.”

An Nhiên nói: “Nếu hai chúng ta đổi vị trí, tôi không cảm thấy cậu ép buộc tôi.

“Vị trí gì? Là trên dưới hay trước sau?”

An Nhiên hung tợn trừng mắt: “Lưu manh! Há mồm!”

Trương Hợp Hoan hé miệng. An Nhiên bỏ hơn nửa quả trứng vịt lộn còn lại vào trong miệng cậu.

Trương Hợp Hoan nhắm mắt lại ăn, uống một ngụm lớn bia để trôi xuống: “Cô không sợ sau này tôi trả thù sao?”

An Nhiên lắc lắc đầu nói: “Cùng lắm thì chết, có gì phải sợ?”

Trương Hợp Hoan bỗng nhớ tới cảnh An Nhiên mặc bộ lễ phục màu đỏ rơi từ nhà cao tầng xuống, giống như đoá hoa hồng rơi từ trên trời xuống. Cảm giác tim đập nhanh một trận, vì cái gì mà nhớ tới chuyện này? Chẳng lẽ đây là số mệnh của cô?

Đi ăn với người đẹp như An Nhiên thật sự rất mạo hiểm. Trương Hợp Hoan nhận ra xung quanh không hề thiếu những người đàn ông âm thầm nhìn An Nhiên. Nhớ đến lúc trước Chu Triết lén chụp hình An Nhiên, có thể đoán được trong tương lai áp lực của An Nhiên càng lúc càng lớn.

An Nhiên đặt chén rượu xuống, rồi nhìn Trương Hợp Hoan: “Tại sao anh lại cho tôi bản quyền quý giá như vậy?”

“Tôi lúc ấy đã trả lời rồi.”

“Tôi quên rồi!” An Nhiên không phải là quên, cô là muốn nghe anh nói.

“Tôi thích cô.” Trương Hợp Hoan nói những lời này có vẻ rất bình tĩnh.

“Lừa gạt!” An Nhiên rất vui vẻ, cũng rất hoài nghi, cô chưa bao giờ thấy mình mâu thuẫn như thế.

Ánh mắt Trương Hợp Hoan thâm thúy và ôn nhu: “Tôi nói cho cô biết là tôi thích cô, cũng không nhất định muốn ở cùng với cô. Nhưng tôi hy vọng là trong tương lại, khi cô gặp phải những vấp ngã trong cuộc đời, không được phải nản lòng, ít nhất cũng có người bị quyến rũ bởi sức hấp dẫn của cô. Trước đây đã từng và về sau cũng vậy.”

Đôi mắt An Nhiên ươn ướt. Cô cảm giác mình đã bị những lời nói này của Trương Hợp Hoan làm cho cảm động. Những lời này thật là cặn bã, nhưng lại cảm động như vậy. Mặt hàng này chính là có bản lãnh như vậy, một câu rất vô liêm sỉ những thông qua cậu nói lại trở nên xúc động như vậy.

Trương Hợp Hoan thích Haruki Murakami, lời hay ý đẹp của ông già có thể tuyển tập thành một quyển bảo điển tán gái. Quá trình nam nữ ở chung thật ra chính là quá trình tẩy não nhau. Không phải cậu làm sạch tôi thì chính tôi làm sạch cậu.

An Nhiên nói: “Về sau cũng vậy?”

Trương Hợp Hoan gật gật đầu nói: “Thời điểm cô gặp phải phiền phức chưa chắc đã nhớ tới tôi đầu tiên, nhưng mà trong cuộc đời có những lúc cô tuyệt vọng, tôi hy vọng vô vẫn nhớ đến những lời tôi đang nói.”

Những lời này cậu phát ra từ tận đáy lòng, hy vọng An Nhiên có thể nhớ rõ, có lẽ câu nói này có thể thay đổi số mệnh của cô.

Bình Luận (0)
Comment