An Nhiên đứng ở nơi đó, một bên nghe bài hát này, một bên rơi lệ. Cho đến khi bài hát kết thúc, cô vẫn đang đắm chìm tỏng vui sướng và đau thương hỗn loạn mà tiếng ca đem lại. Trong bầu khôg khí hỗn loạn, Trương Hợp Hoan nhẫn xuống âm điệu cuối cùng, nhẹ giọng nói: “Tôi tặng bản tiếng Trung của bài hát này cho hồng nhan tri kỷ của tôi.”
Tần Hồng đi đến bên người Phó Hạo, ôm lấy cánh tay hắn, nhẹ giọng nói: “Lúc nào thì anh mới viết cho em bài hát như vậy?”
Phó Hạo thở dài: “Anh chỉ sợ vĩnh viễn cũng không viết được bài hát như vậy. Nhưng anh có thể cam đoan đời này chỉ viết nhạc vì em.”
Tần Hồng lắc lắc đầu: “Lời nói của đàn ông, em sẽ không tin tưởng.”
Trương Hợp Hoan đi đến bên người An Nhiên, An Nhiên bỗng nhiên xông lên ôm lấy cậu. giống như người yêu cách xa đã lâu nay gặp lại.
Trương Hợp Hoan không thể không nhắc nhở cô: “An lão sư, cô hiện tại là nhân vật của công chúng, phải chú ý hình tượng.”
An Nhiên thấp giọng nức nở: “Khốn kiếp, sao anh lại trêu chọc tôi, tại sao.”
Trương Hợp Hoan vươn tay vỗ vỗ mông cô: “Chắc là cô sinh ra hiểu lầm gì với bài hát này rồi. Không bằng chúng ta tìm nơi nào đó ăn lẩu cay, uống chút rượu. Tâm sự một chút ý nghĩa cuộc đời, cô thấy sao?”
An Nhiên gật gật đầu.
Trương Hợp Hoan cười với đám Phó Hạo, Phó Hạo khoát tay ý bảo cậu có thể đi.
An Nhiên ý thức được bọn họ quen biết nhau, nhất thời cảm thấy ngại ngùng, buông Trương Hợp Hoan ra, vội vàng rời khỏi quán bar.
Thời tiết đã từ gió lạnh thành tuyết, An Nhiên đứng ở đầu đường chìm trong bóng đêm, Trương Hợp Hoan theo ra sau. Một đôi mắt đẹp mềm mại đáng yêu nhìn cậu, long lanh giống như hồ nước: “Sao cậu biết tôi ở đây?”
Trương Hợp Hoan cười nói: “Cô tin vào duyên phận không?”
An Nhiên lắc lắc đầu: “Tôi với cậu hữu duyên vô phận.”
Hai người mặt đối mặt, An Nhiên động thân thể mềm mại, dùng bả vai đụng anh. Trương Hợp Hoan nói: “Đại minh tinh, đêm nay đến có phải hay không có ý muốn nói lời từ biệt?”
An Nhiên hít không khí trong trẻo nhưng lạnh giá: “Tôi cũng không biết vì điều gì, cứ hồ đồ đi đến chỗ này?”
“Ăn chút gì không?”
“Lẩu cay?” An Nhiên vừa nói, hai người đều cười lên.
Trương Hợp Hoan nói: “Lo lắng phía dưới của cô chịu không nỏi.”
An Nhiên xông lên đá một cước: “Cậu sao lại không chết đi!” Đổi thành người khác nói với cô như vậy, cô khẳng định sẽ ân cần hỏi thăm bộ phận phía dưới của hắn.
Trương Hợp Hoan nói: “Cháo niêu đi, chỉ ăn cơm không uống rượu.” Cậu đi nhanh về phía trước, An Nhiên từng bước nhỏ theo sau: “Cậu còn chưa trả lời tôi, có phải theo dõi tôi hay không?”
Trương Hợp Hoan nói: “Đúng, tôi cài định vị cps trong não cô. Cô đi chỗ nào tôi đều biết.”
"Gạt người!"
“Căn cứ vào nghiên cứu tương quan, nếu cô nhớ đến một người, thì người kia cũng nhớ đến cô. Trên thế giới không tồn tại tương tư đơn phương một phía. Căn cứ vào nguyên lý cơ học, mỗi người chúng ta đều được tạo thành từ hai cực. Tại thời điểm hai lượng tử không gặp trở ngại, vô luận cách nhau xa đến đâu trong nháy mắt vẫn cảm giác được lẫn nhau. Hơn nữa là phát sinh cùng một lúc. Cho nên thời điểm cô khó mà quên được đối với một người, người đó nhất định cũng sẽ không quên cô, hơn nữa cũng đang nhớ cô.”
An Nhiên cho rằng cậu đang hồ ngôn loạn ngữ, nhưng lại cảm thấy rất có đạo lý.
Hai người qua đường ở phía trước, đi vào con đường ven biển, mặt đường có chút lầy rội. An Nhiên đưa tay bắt lấy cánh tay Trương Hợp Hoan, cô bỗng sinh ra một ý tưởng: “Nếu như Thất Nguyệt nhìn thấy chúng ta như thế này, cậu đoán cô ấy sẽ nghĩ như thế nào?”
“Còn có thể nghĩ như thế nào? Chắc là gian phu dâm phụ.”
An Nhiên tức giận hung hăng đánh cánh tay cậu: “Cậu nói chuyện thật khó nghe.”
Trương Hợp Hoan nói: “Đó chính là bạn của cô, Thất Nguyệt cũng không ngốc. Cô thật sự không nhìn ra cô có mưu đồ gây rối với tôi?”
An Nhiên xì một tiếng khinh miệt: “Rõ ràng là cậu có mưu đồ gây rối với tôi, cậu là đại tra nam.”
Trương Hợp Hoan nói: “Cô biết tôi tra, còn nắm tôi chặt như vậy?”
“Nơi này nhiều nữ sinh viên, tôi lo lắng cậu đi gây hại cho những cô gái vô tri.”
Trương Hợp Hoan nói: “Căn cứ vào nghiên cứu khoa học, tra nam chiếm 99% tỷ lệ nam giới.”
"Nói hưu nói vượn."
Trương Hợp Hoan nói: “Cô không tin. Căn cứ vào định nghĩa của nữ giới, người nam bình thường không tra có hai loại. Loại thứ nhất là không có tiền, loại thứ hai là không có năng lực.”
An Nhiên nói: “Cậu thuần tuý bịa đặt, Bill Gates có tiền đó, người ta đối với vợ thật tốt.”
“Đó là cô không biết, tình ngoài giá thú của ông ta chưa từng ngắt quãng. Cô cứ chờ mà xem, không quá mười năm ông ta sẽ ly hôn.” Trương Hợp Hoan nói lời này là có lý do, Bill Gates chính thức ly hôn với vợ là Melinda vào năm 2021.
An nói: “Tôi không tin!”