Trương Hợp Hoan vui tươi hớn hở đi qua: “Ôi, nữ học sinh xinh đẹp như vậy xuất đầu lộ diện không sợ lính Nhật bắt đi sao!”
Một đám diễn viên quần chúng diễn vai lính Nhật cầm súng đạo cụ đi ngang qua, rất có cảm giác niên đại.
An Nhiên bước từ trên xe kéo xuống, áo khâm cổ đứng màu lam, váy dài màu đen qua gối, tất trắng giày đen. Tay chắp sau lưng, ưỡn ngục, nhìn thấy Trương Hợp Hoan ánh mắt trở nên đáng yêu mềm mại: “Tôi còn tưởng cậu sẽ không chủ động liên hệ tôi chứ.”
Trương Hợp Hoan nói: “Còn không phải đến đơn vị mới nên tôi phải biểu hiện cho tốt sao. Gần đây bận tối mặt tối mày, ngay cả thời gian ăn cơm cũng không có.”
An Nhiên nói: “Vậy cũng không được, công việc có bận đến đâu cũng phải ăn cơm. Thân thể mới là gốc liếng để làm cách mạng.”
Trương Hợp Hoan nói: “Tôi hiểu cách chăm sóc thân thể của mình.” Trong đó quả thực tồn tại một đạo lý nhất định, thân thể nếu gầy yếu thì tiền vốn khẳng định nhỏ rồi.
An Nhiên nghe ra ý tứ trong câu nói, bĩu môi nói: “Vậy thật sự không cần tôi quan tâm.”
Trương Hợp Hoan nói ra nguyên nhân hôm nay bọn họ tới Thành ảnh thị, An Nhiên nói: “Chương đạo diễn kháng cự với việc tuyên truyền ở giai đoạn đầu. Đây đều là sắp xếp của người sản xuất, vì chuyện này mà giữa bọn họ có chút không thoải mái. Là bằng hữu bao nhiêu năm, hiện tại lại giương cung bạt kiếm.”
Trương Hợp Hoan nói: “Cô hiện tại chỉ là diễn viên nhỏ, chuyện này không quan hệ tới cô chứ?”
An Nhiên gật gật đầu, hiện tại cô chỉ chuyên tâm biểu diễn, chuyện khác không có quan hệ với cô.
Trương Hợp Hoan nói: “Đạo diễn nói với cô như vậy?”
“Vậy thì tốt.”
“Phàm là việc gì cũng không thể nhìn bề ngoài, trong vòng này rất loạn. Tôi nghe nói có rất nhiều quy tắc.”
An Nhiên cười lên: “Cũng không hẳn như cậu nghĩ. Ở đâu cũng có người tốt, ở đâu mà không có kẻ xấu. Thời điểm tôi ở Đài giao thông, không phải cũng gặp người xấu rồi sao.”
Trương Hợp Hoan nói: “Một đoá hoa tươi trêu hoa ghẹo nguyệt, nguyên nhân không phải do ong mật và bướm.”
“Cậu thật đúng là xem trọng mình, cậu chính là ruồi xanh mà thôi.”
Trương Hợp Hoan cười tủm tỉm nhìn cô: “Tôi là ruồi xanh thì cô là gì?”
An Nhiên nhìn trái nhìn phải như đang muốn tìm cái gì đó.
“Tìm gì vậy?”
“Tìm súng bắn cậu!”
An Nhiên đi tới xe bảo mẫu đem túi xách của mình tới, tiến vào trường quay cho dù là hàng hiệu cũng không dùng được. Túi xách này lại trở nên phù hợp. Cô mở túi xách, lấy ra điện thoại gọi: “Chương đạo diễn, ngài khoẻ không, ngài có rảnh không? Vâng, người bạn lần trước tôi nói đã đến rồi.”
Thì ra cô liên hệ với Chương Nhất Mưu. Trong lúc quay diễn cô có đề cử Chương Nhất Mưu nghe thử “Bến Thượng Hải” của Trương Hợp Hoan, không nghĩ rằng Chương Nhất Mưu còn nghe nghiện bộ kịch truyền thanh này. Sau khi nghe xong đặc biệt hỏi thăm tình huống của bộ kịch này với An Nhiên.
An Nhiên có tính toán của mình, Trương Hợp Hoan đưa bản quyền kịch bản này cho cô. Cô sớm muộn cũng sẽ quay bộ kịch bản này. Nếu đạo diễn Chương Nhất Mưu cảm thấy hứng thú, chuyện đó trên cơ bản đã thành hơn phân nửa.
Chương đạo diễn gần đây đang thương lượng với nhà sản xuất Vệ Bình. Thứ nhất là chuyện tuyên truyền, thứ hai là vì Vệ Bình yêu cầu ông thêm vào cảnh giường chiếu của nhân vật nam nữ chính.
Chương đạo diễn cho rằng lần này không tất yếu phải diễn cảnh giường chiếu, nhưng người sản xuất cho rằng thật vất vả mới mời tới tai to mặt lớn của Hollywood. Nếu không thêm cảnh giường chiếu sẽ không thể hiện tính giới, hơn nữa người xem hiện tài đều thích xem điều này. Tương lai còn chuẩn bị bán bộ phim này cho hải ngoại, phim nhựa của hải ngoại không có cảnh giường chiếu? Tăng thêm một cảnh giường chiếu, nói không chừng doanh thu phòng vé có thể nhiều hơn một trăm triệu.
Chương đạo cho rằng loại ý tưởng này rất phàm tục. Hai người vì lý tưởng mà cố gắng, không ai nhường ai. Nhưng mà cuối cùng Chương đạo diễn vẫn phải cúi đầu với tư bản.
Người sản xuất Vệ Bình vui sướng dị thường, nhưng vấn đề mới lại xuất hiện. Lúc ông đi tìm Bale đàm phán, người ta dứt khoát cự tuyệt. Thứ nhất là vì quay diễn trên cơ bản đã quay xong, thứ hai là vì điều khoản trong hợp đồng có một điều khoản phụ. Nếu kịch bản làm ra thay đổi gì, khẳng định phải bàn lại thù lao một lần nữa.
Nhưng mà người sản xuất cũng đủ dối trá, ông ta nghĩ ra một biên pháp, thế thân. Tìm một người thế thân diễn cảnh giường chiếu, ánh sáng ảm đạm, thanh âm ái muội một chút sẽ cho người xem càng nhiều không gian để tưởng tượng. Lại nói diễn cảnh giường chiếu đương nhiên phải lấy nữ chính làm chủ, để nhân vật nam chính lộ bóng lưng là được. Thời điểm mấu chốt thì thêm đặc tả khuôn mặc từ xa xa, nếu không cần đội dựng phim làm gì?
Tâm tình Chương Nhất Mưu rất không tốt, cảm giác người sản xuất can thiệp ngày càng nhiều. Hôm nay thì mời truyền thông đến quay, ông chỉ nói loại tuyên truyền này không hề cần thiết. Người sản xuất lại cường thế nói với ông, ông chỉ cần phụ trách quay là được, phương diện tuyên truyền không cần ông hỏi đến.