An Nhiên dẫn Trương Hợp Hoan đi vào giáo đường phía sau trường học. Bởi vì quay phim không sử dụng đến nơi này, cho nên tạm thời làm chỗ công tác cho đoàn phim.
Trong sân dừng một chiếc Bentley màu đen, là xe của người sản xuất. An Nhiên không lái xe, đoàn phim quản lý theo phương thức phong kín, gần đây cô đều ở tại khách sạn trong thành.
Đi vào phòng đầu tiên phía Đông của lầu hai, An Nhiên gõ của, sau khi được đáp lại thì đẩy cửa đi vào.
Chương đạo diễn ngồi ở trước bàn, hai tay đút vào trong túi áo khoác, bên cạnh đốt một cái lò suỏi. Ông xuất thân nông dân, nhìn có chút lôi thôi lếch thếch. Thấy An Nhiên đi vào, mỉm cười nói: “Đến rồi!”
An Nhiên giới thiệu Trương Hợp Hoan cho ông.
Chương đạo diễn đứng dậy vươn tay với Trương Hợp Hoan: “Tiểu Trương, tôi đã nghe tiết mục của cậu.”
Trương Hợp Hoan bắt tay với Chương đạo diễn, thật ra cậu từng tiếp xúc với Quốc Sư. Từ sau khi Quốc Sư và người sản xuất mỗi người một ngã, có không ít người đều nhìn trúng thanh danh của Quốc Sư.
Nhưng mà thời kỳ sáng tác hoàng kim của Quốc Sư đã là chính là sự thật không thể chối cãi. Về sau làm ra tác phẩm gì nổi tiếng, Tinh Vực đầu tư một bộ cũng chỉ miễn cưỡng thu hồi được phí ban đầu, cũng không thu hoạch gì lớn ở quốc tế.
Chương đạo diễn bảo bọn họ ngồi xuống, An Nhiên cầm ly nước dùng một lần rót cho Trương Hợp Hoan một ly nước, cũng châm thêm nước cho ly của Chương đạo diễn.
Chương đạo diễn nói: “An Nhiên đề cử cậu với tôi nhiều lần, nói năng lực biên kịch của cậu đặc biệt xuất chúng, kỹ thuật diễn cũng rất xuất sắc.”
Trong lòng Trương Hợp Hoan nói An Nhiên còn có năng lực thổi phồng hơn so với cậu. Muốn nói năng lực biên kịch, bản lĩnh sao chép của cậu khẳng định ưu tú. Nhưng mà phương diện diễn xuất thì không thể nào gắn với từ xuất sắc được.
Trương Hợp Hoan thật ra có chút buồn bực, trong sinh hoạt có thể diễn, vì sao đến lúc diễn trò bản thân lại trở nên đông cứng? Không làm được thu phóng tự nhiên?
Trương Hợp Hoan khiêm tốn nói: “Nào có nào có, Chương đạo diễn quá khen rồi.”
An Nhiên nói: “Chương đạo diễn xem qua kịch bản “Bến Thượng Hải”.” Cô thật tâm muốn đề cử Trương Hợp Hoan với Chương đạo diễn.
An Nhiên thổi phồng thì chỉ thổi phồng một việc, cậu thổi phồng thì sẽ thổi phồng toàn thế giới. Hai người có sự khắc biệt rất lớn, An Nhiên chuyên tâm hơn cậu.
Chương đạo diễn nói: “Kịch bản biết không tệ, không giống bút tích của người mới. Thật không nghĩ tới cậu lại trẻ tuổi như vậy.”
Trương Hợp Hoan nói: “Tôi cũng lần đầu tiên viết kịch bản, có chỗ nào không ổn mong Chương đạo diễn chỉ giáo nhiều hơn.
Chương đạo diễn cười nói: “Cậu học đại học ngành biên kịch?”
Trương Hợp Hoan lắc lắc đầu: “Phát thanh, tôi hiện tại công tác tại Đài truyền hình Nam Giang.”
Chương đạo diễn nhớ tới chuyện hôm nay có truyền thông tới phỏng vấn, trong lòng có chút cảnh giác. Tiểu tử này không phải chọn phương thức này trà trộn vào phỏng vấn chứ? Dù sao truyền thông hiện tại vì có được tin tức mà không từ bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào.
Trương Hợp Hoan nhìn ra băn khoăn của Chương đạo diễn đối với mình từ vẻ mặt hơi thay đổi của ông, cười nói: “Chương đạo diễn yên tâm, tôi hôm nay tới với thân phận là bạn của An Nhiên.”
Chương đạo diễn cười lên: “Sao nào? Cậu có hứng thú đối với điện ảnh?”
Nói thật hiện tại Trương Hợp Hoan không có bao nhiêu hứng thú. Dù sao cậu muốn thu phục sự nghiệp làm người dẫn chương trình của Đài truyền hình Nam Giang trước. Cơm phải ăn từng ngụm từng ngụm, không gấp được. Hiện tại trà trộn vào vòng điện ảnh rất khó làm nên trò trống gì.
Nước trong cái vòng này sâu bao nhiêu cậu quá rõ ràng, cho là vị đạo diễn lớn như Chương đạo diễn trước mặt này. Không lâu về sau cũng sẽ bị anh em tốt nhiều năm, người sản xuất Vệ Bình khiến cho sứt đầu mẻ trán, đại thương nguyên khí.
Trương Hợp Hoan còn chưa trả lời, An Nhiên đã nói: “Có hứng thú, cậu ta vẫn luôn có hứng thú.” Cô còn muốn sốt ruột hơn cả đương sự, sự quan tâm đối với Trương Hợp Hoan đều được bộc lộ trong lời nói.
Chương đạo diễn đánh giá Trương Hợp Hoan một chút: “Ngoại hình không tệ, trước kia cậu có luyện tập ở phương diện biểu diễn không?”
An Nhiên nói: “Đạo diễn, tôi cũng không có luyện tập biểu diễn chuyên nghiệp.” Sự bảo vệ của cô đối với Trương Hợp Hoan đã không thể che dấu thêm.
Chương đạo diễn cười ha ha: “Như vậy đi, cậu biểu diễn một đoạn ngắn cho tôi xem thử.”
“Diễn cái gì?”
Chương đạo diễn nói: “Biểu diễn ngẫu hứng, tuỳ cậu! Không cần nói chủ đề cho tôi biết.”
An Nhiên sốt ruột thay cậu, cơ hội tốt như vậy cũng không hiểu nắm chắc, nhỏ giọng nhắc nhở Trương Hợp Hoan: “Cậu diễn Bến Thượng Hải đi.” Cô lo lắng Trương Hợp Hoan không tìm được trạng thái, chủ động đề xuất để cô phối hợp biểu diễn với Trương Hợp Hoan.
Chương đạo diễn cũng rất nể tình, gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý.