Buổi chiều thứ bảy, tổ phỏng vấn bên ngoài của kênh năm đài truyền hình Nam Giang đi đến thành Dân quốc, làm cuộc phỏng vấn độc quyền với đạo diễn Chương Nhất Mưu.
Lần này kênh giải trí phái ra đoàn đội mạnh nhất, người xinh đẹp nhất Tuyết Lê đích thân tự mình phỏng vấn Chương đạo diễn. Tuyết Lê đối với chuyện này cũng cực kỳ khẩn trương, từ sau khi nhận được tin tức đã bắt đầu làm công tác chuẩn bị.
Trên đường đến phim trường, Tuyết Lê còn kích động: “Tôi rất thích Chương đạo diễn, mỗi một bộ phim của ông tôi đều thích.”
Cổ Húc Văn nói: “Cô thích nhất là bộ nào?”
“Lồng đèn lớn màu đỏ, tôi rất thích Tụng Liên. Trương Hợp Hoan, cậu thì sao?”
Trương Hợp Hoan đang thất thần nhìn cửa kính xe, lúc bị Tuyết Lê gọi tên cậu mới từ trầm tư quay lại hiện thực.
Cậu luôn nhớ đến chuyện của An Nhiên. Mấy ngày nay điện thoại của An Nhiên luôn tắt mát, tin nhắn gửi cho cô cũng không được hồi âm. Không biết lần này đến phim trường có thể gặp cô được hay không? Trương Hợp Hoan rất lo lắng có chuyện gì xảy ra với cô.
“Tôi sao?”
Tuyết Lê gật gật đầu: “Không phải cậu thì còn ai? Trong xe chúng ta có người thứ hai tên Trương Hợp Hoan sao?”
Trương Hợp Hoan nói: “Tôi thích “tình yêu dưới cây táo gai”.”
Cổ Húc Văn nói: “Không thể nghĩ là cậu vẫn còn trẻ tuổi, người trẻ tuổi đều thích chủ đề về tình yêu.”
Tuyết Lê nói: “Các cậu đoán xem Chương đạo diễn thích nhất tác phẩm nào của mình?”
Trương Hợp Hoan nói: “Vậy còn phải hỏi, nhất định là bộ tác phẩm tiếp theo. Đạo diễn lớn đều nói như vậy. Bất quá dựa vào quy luật, tác phẩm tiếp theo của đạo diễn lớn sẽ không hay bằng bộ đầu tiên. Nhìn chung kiếp sống đạo diễn của bọn họ bộ hay nhất đều là bộ thành danh nhất.”
Cổ Húc Văn nói: “Chương đạo diễn không phải vậy. Đối với tôi thì “Vụ kiện của Thu Cúc” hay hơn “Đèn lồng đỏ treo trên cao” của Chương đạo diễn.”
Tuyết Lê nói : “Những quy tắc cậu nói như vậy chỉ phù hợp với một vị đạo diễn khác, ông ta họ Trần đúng không?”
Mọi người trên xe đều cười.
Xe hơi đi đến phim trường, bởi vì trước đó đã nói trước, nên tổ kịch rất thuận lợi đi đến nơi đóng quân. Trương Hợp Hoan gọi điện thoại nói trước với Chương đạo diễn, Chương đạo diễn sắp xếp trợ lý đến tiếp bọn họ.
Bởi vì thời tiết hôm nay tốt, cho nên quyết định ở trong sân tiến hành phỏng vấn. Bên trong sân hoàn cảnh không tệ, bên trái bên phải đều có một gốc táo.
Chương đạo diễn đi đến hiện trường, hôm nay Trương Hợp Hoan dẫn bọn họ đến giới thiệu với Chương đạo diễn, đặc biệt giới thiệu Tuyết Lê một chút, bởi vì hôm hay cô chính là người trực tiếp tiến hành phỏng vấn Chương đạo diễn.
Chương đạo diễn bắt tay Tuyết Lê, cười với Trương Hợp Hoan: “Tôi còn tưởng là đích thân cậu tiến hành phỏng vấn tôi chứ.”
Trương Hợp Hoan nói: “Phỏng vấn đạo diễn lớn nhất định phải là người dẫn chương trình tuyệt vời, nếu phỏng vấn diễn viên quần chúng thì mới đến lượt tôi.”
Chương đạo diễn cười nói: “Vậy được. Chúng ta mau bắt đầu đi, tôi cho các cậu một tiếng.”
Sau khi máy quay đã chuẩn bị sẵn sàng, Chương đạo diễn và Tuyết Lê ngồi xuống, tiến hành phỏng vấn. Bởi vì Tuyết Lê đã chuẩn bị đầy đủ, cho nên tiến hành phỏng vấn cực kỳ thuận lợi. Toàn bộ hành trình Chương đạo diễn đều rất phối hợp.
Nhiệm vụ của Trương Hợp Hoan hôm nay chỉ là liên lạc. Sau khi chính thức thăm hỏi, cậu chẳng còn nhiệm vụ nào khác. Đi đến bên cạnh trợ lý của Chương đạo diễn, cười tủm tỉm nói với trợ lý: “An Nhiên hôm nay có đến không?”
Trợ lý nói: “Cô ấy bị bệnh và tạm thời xin nghỉ ốm. Cuối tuần mới có thể quay lại tổ.”
Trương Hợp Hoan gật gật đầu, trong lòng có chút kỳ quái. Cho dù là bị bênh thì cũng không cần thiết phải tắt máy? Cuối cùng là An Nhiên gặp phải chuyện gì? Lạc Thanh Dương là mẹ cô, vậy Nhạc Khai Sơn là gì?
Từ ngày quay cảnh đó thì thấy, An Nhiên ở phương diện quan hệ nam nữ hẳn là không có kinh nghiệm gì. Theo lý mà nói thì cô và Nhạc Khai Sơn cũng sẽ không có mối quan hệ mờ ám nào. Phàm là có chút kinh nghiệm cũng không đến mức biểu hiện như vậy.
Phỏng vấn định ra trước một tiếng, nhưng mà bởi vì Tuyết Lê hôm nay đã chuẩn bị đầy đủ, Chương đạo diễn cũng đầy hưng phấn, nhắm chừng chỉ phỏng vấn nửa tiếng là xong. Sau khi phỏng vấn kết thúc, Trương Hợp Hoan ở lại, để những người khác ra bên ngoài chờ cậu.
Trương Hợp Hoan đi theo Chương đạo diễn đến văn phòng, Chương đạo diễn nói: “Tiểu Trương, “Đứa trẻ hư” là do cậu viết sao?” Hai ngày nay ông đã nghe xong bộ tác phẩm Đứa trẻ hư này. Đối với nội dung của tác phẩm cảm thất rất hứng thú.
Trương Hợp Hoan gật gật đầu: “Vâng. Là thời điểm ở Bằng Thành radio viết một bộ kịch truyền thanh.”
Chương đạo diễn nói : “Bộ kịch này rất tốt, tôi cảm giác có thể chuyển thành kịch bản phim, hẳn là không tệ. cậu có ý về phương diện như này không?”
Trương Hợp Hoan nói: “Chương đạo diễn, ông có hứng thú sao?”
Chương đạo gật gật đầu.