Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 491 - Chương 491: Đời Người Nơi Nào Không Gặp Mặt (4)

Chương 491: Đời người nơi nào không gặp mặt (4) Chương 491: Đời người nơi nào không gặp mặt (4)

Vương Tông Thượng cùng Trương Hợp Hoan uống cạn bốn ly rượu, tình cảm hai người thân hơn không ít.

Vương Tông Thượng nói: “Tiểu Trương, cậu phải nhanh chóng có được chứng chỉ tiếng phổ thông cấp một. Đài chúng ta có một số yêu cầu cứng rắn không thể phá bỏ. Chỉ có thể lấy được chứng nhận mới có thể tự mình đảm đương một phía.”

Tuyết Lê được Trương Hợp Hoan đối xử tốt đương nhiên cũng thay cậu nói chuyện: “Sếp, đối với thực tập không cần quy định quá nghiêm khắc như vậy. Tôi định tháng sau nghỉ phép, nếu được ông cho cậu ta thử xem sao. Hơn nữa có Thẩm Giai giúp đỡ, cậu ta hẳn là không có vấn đề gì.”

Vương Tông Thượng liếc mắt nhìn Đỗ Hành Đông: “Đỗ chủ nhiệm không thành vấn đề thì tôi liền không thành vấn đề.”

Đỗ Hành Đông cười nói: “Chủ nhiệm tôi đây thật ra là thùng rỗng kêu to. Chuyên mục các cậu phụ trách thì cứ làm theo ý mình, tôi có khi nào tham gia vào nghiệp vụ của các cậu? Tôi khẳng định không thành vấn đề, cô cho Tiểu Trương làm một chuyên mục mới cũng không có vấn đề gì.”

Những lời này nói đến mức không lọt giọt nước nào. Vương Tông Thượng và Đỗ Hành Đông cùng nhau đi vào đơn vị. Hiện tại Đỗ Hành Đông có thể lên làm lãnh đạo cũng không phải là chuyện ngẫu nhiên.

Trương Hợp Hoan nói: “Cảm ơn mọi người đã quan tâm đến tôi. Công việc trước mắt của tôi rất tốt. Hôm nay là cuối tuần, thật vất vả mới có thể thoải mái thư giãn. Chúng ta chỉ nói về chuyện tán gẫu, không nói về công việc.”

Đề xuất của cậu đã được mọi người nhất trí. Thật ra trên bàn rượu dùng lời hoa mỹ tới đâu cũng không hiệu quả lắm. Chỉ cần bản thân có năng lực và quan hệ thì chờ thời điểm thích hợp, người ta sẽ không có lý do mà không đề cử.

Thời điểm Trương Hợp Hoan trên đường đi nhà vệ sinh, gặp một vị mỹ nữ dáng người cao gầy. Ánh mắt hai người bắt gặp nhau, đối phương vui mừng kêu hẳn lên: “Anh Hoan.”

Trương Hợp Hoan nhận ra cô là Đại An Phân người mẫu của tập đoàn Thiên Đại, trước đó họ đã gặp nhau qua ở buổi họp báo của tập đoàn, còn thêm WeChat lẫn nhau, tán gẫu vài câu, nhưng chưa từng hẹn riêng.

Trương Hợp Hoan cười nói: “Đại An Phân.” Đại An Phân là fan cậu, cũng là thành viên của Liên hoan hội.

Đại An Phân cực kỳ kích động: “Anh Hoan, anh còn nhớ rõ tên em.”

Trương Hợp Hoan cười nói: “Cô xinh như đẹp như vậy tôi đương nhiên nhớ rõ.” Miệng ba hoa đã thành thói quen. Ý của Trương Hợp Hoan không phải là tán gái mà là muốn làm cho người ta vui vẻ cao hứng.

“Anh Hoan cũng đến ăn cơm sao?” Đại An Phân nói xong nhớ tới bọn họ hiện tại đang ở nhà vệ sinh, có chút xấu hổ cười.

Trương Hợp Hoan nói: “Thật trùng hợp, cô đi một mình sao?” Cậu là nghĩ thông qua lời này hỏi tới Kiều Thắng Nam, hiện tại hẳn gọi là Kiều Mạn Ny.

Đại An Phân nói cho Trương Hợp Hoan biết hôm này là công ty mời khách, không ít người trong số họ đã đến, ở trong căn phòng phía đông.

Thời điểm hai người nói chuyện, nhìn thấy Kiều Thắng Nam từ trong phòng đi ra. Cô thấy Trương Hợp Hoan thì không khỏi ngấn người ra một chút. Đại An Phân vui vẻ vẫy tay về phía Kiều Thắng Nam nói: “Mạn Ny, tôi gặp anh Hoan.”

Kiều Thắng Nam gật gật đầu, xem như là chào, bảo Đại An Phân nhanh quay về. Một mình đi ra ngoài sân châm điếu thuốc, cô đi ra hít thở không khí.

Trương Hợp Hoan đi đến bên cạnh cô: “Cho điếu thuốc nào.”

Kiều Thắng Nam liếc mắt nhìn cậu, lấy ra cho cậu một điếu thuốc lá. Trương Hợp Hoan không có bật lửa, thời điểm muốn mở miệng xin lửa, thì Kiều Thắng Nam chủ động lấy ra bật lửa giúp cậu châm thuốc. Trương Hợp Hoan ghé vào bên ngọn lửa, gió rất lớn, ngọn lửa đong đưa kịch liệt. Kiều Thắng Nam khéo léo dùng thân thể mình để che gió cho cậu.

Trương Hợp Hoan tạm dừng một chút, khóe mắt có chút dư quang nhìn lướt qua cô, sau đó rít một hơi, châm cháy thuốc.

Kiều Thắng Nam nói : “Thật trùng hợp.”

Trương Hợp Hoan nói: “Đời người nơi nào không gặp mặt.”

“Lạc Thanh Dương thường xuyên đến nơi này ăn cơm, anh đến đây với An Nhiên?”

Trương Hợp Hoan rút ra điếu thuốc nói: “Tôi cùng vài người đồng nghiệp trong đơn vị, có muốn gặp hay không?”

Kiều Thắng Nam nói: “Tôi còn có việc.”

Trương Hợp Hoan gật đầu, cậu không đề nghị gặp mặt, bởi vì biết Kiều Thắng Nam đang làm việc, đại khái sẽ cự tuyệt mình: “Tôi phải quay về, hôm nay tôi làm chủ.”

Kiều Thắng Nam cười gật đầu. Thời điểm Trương Hợp Hoan xoay người rời khỏi, cô nhỏ giọng nói: “Sau bữa tối có bận gì không?”

“Nếu có cũng có thể dời lại.” Câu trả lời của Trương Hợp Hoan không chê vào đâu được.

Kiều Thắng Nam nói: “Chờ điện thoại của tôi.”

Lúc ăn xong cơm tối chỉ vừa mới chín giờ, vốn dĩ Trương Hợp Hoan sắp xếp tiết mục tiếp theo. Nhưng vì Kiều Thắng Nam xuất hiện nên thay đổi, thật ra Vương Tông Thượng uống hơi nhiều, hiện tại kết thúc là vừa đúng.

Bình Luận (0)
Comment