Lâm Tiểu Phượng nói: “Chị Lý, Trương Hợp Hoan thật quá đáng. Cậu ta còn cảnh cáo tôi, nếu chúng ta tiếp tục phát sóng “Liên thành quyết” thì cậu ta sẽ tố lên pháp luật.”
Lý Hải Hà nói: “Thật ra chuyện này cũng không trách cậu. Cậu ta từ chức lâu như vậy rồi mà đài chúng ta vẫn phát “Anh hùng xạ điêu truyện”. Trước đây cậu ta chưa bao giờ thu phí bản quyền, bởi vì trước đó cậu ta là nhân viên của radio. Hiện tại cậu ta từ chức và không có liên qua gì đến Bằng Thành radio, tiếp tục phát ra tác phẩm của người ta, một xu lợi nhuận cũng không cho người ta. Đổi lại thành cô thì cô cũng sẽ không vui.”
“Vậy làm sao bây giờ? Quyền hạn trên tay tôi chỉ lớn như vậy, tôi hiện tại cũng không thể tìm cậu ta mua bản quyền đúng không?”
Lý Hải Hà nói: “Cô quyết định xử lý chuyện này như thế nào đi. Gần đây có quá nhiều việc, những chuyện nhỏ như vậy thật không gánh nổi.” Thật ra bà có thể giải quyết, chỉ là không muốn ra mặt. Thời điểm lần trước Trương Hợp Hoan trở về là chủ động muốn đưa bản quyền âm thanh cho bà, Lý Hải Hà không cần.
Lâm Tiểu Phượng nói: “Chị Lý, ai chẳng biết chị và cậu ta có quan hệ, chỉ cần chị nhấc lên gọi một cuộc điện thoại thì chuyện này không cần phải giải quyết.”
Ý cười trên mặt của Lý Hải Hà biến mất: “Tiểu Phượng, những lời này của cô tôi cũng không thích nghe. Trong lòng cô nghĩ như thế nào tôi cũng mặc kệ. Nhưng người khác nghe qua còn tưởng rằng Trương Hợp Hoan làm vậy là do tôi khuyến khích.”
“Chị Lý, tôi không phải ý này.”
“Lâm Tiểu Phượng, nói đến quan hệ, Trương Hợp Hoan được một tay cô dẫn vào Bằng Thành radio, quan hệ bình thường thì cô sẽ giúp cậu ta hết sức hết mình như vậy sao?”
Lâm Tiểu Phượng biết đã chạm đến vảy ngược của Lý Hải Hà, vẻ mặt đỏ bừng xấu hổ.
Lý Hải Hà nói: “Chuyện bản quyền tôi lời tôi nói không tính, cô đến tìm Lưu đài trưởng đi.”
Lâm Tiểu Phượng bị Lý Hải Hà giáo huấn nên khựng lại một chút, đành phải u ám đi tìm Lưu đài trưởng.
Hiện tại Lưu đài trưởng đang ở trạng thái sứt đầu mẻ trán. Vừa mới bị chủ quản lãnh đạo tuyên truyền mắng một trận. Ông xem như thấy được sức mạnh của fan, những fan này này quá quá khích. Liên tục hai ngày nay không ngừng đăng bài và gọi điện thoại, khiến cho ông cảm giác như mình là người có tội ác tày trời, là người đã bức ngôi sao của Bằng Thành rời đi.
Lưu Long Bản cũng thật buồn bực. Ông ta rất ngưỡng mộ Trương Hợp Hoan, dù sao ông cũng cho rằng số phận Trương Hợp Hoan là ở chỗ mình. Rất muốn bồi dưỡng Trương Hợp Hoan thật tốt, nhưng không nghĩ tới tên tiểu tử này không cho mình cơ hội.
Trương Hợp Hoan đi rồi, ông liền lo lắng vận may nghịch chuyển. Quả nhiên, hiện tại gặp phải phiền toái.
Lâm Tiểu Phuợng nói ý của Trương Hợp Hoan cho Lưu đài trưởng. Lưu đài trưởng vừa nghe xong liền quyết định, để cho cô tự mình đi đến Nam Giang một chuyến, chuẩn bị sẵn hai thứ.
Một là Trương Hợp Hoan giải thích rời khỏi cương vị công tác, cho thấy việc cậu từ chức với radio không có quan hệ gì. Tốt nhất có thể quay một đoạn video, bằng không không đủ để làm nguôi cơn giận của fan cuồng nhiệt này.
Thứ hai là giấy ủy quyền bản quyền âm thanh của tác phẩm. Trong lúc Trương Hợp Hoan ở Bằng Thành radio tổng cộng đã thu âm ba bộ tiểu thuyết. Lần lượt là “Đứa trẻ hư”, “ Anh hùng xạ điêu truyện”, và “Liên thành quyết”. Hiện tại các ngành đều coi trọng quyền tài sản tri thức, nhất là ở ngành sản xuất truyền thông bọn họ. Vạn nhất Trương Hợp Hoan làm ầm ĩ chuyện bản quyền, bọn họ nhất định sẽ bị đưa vào thế bị động. Nếu đưa lên kiện cáo, bọn họ nhất định sẽ thua.
Lâm Tiểu Phượng tuy không muốn đến Nam Giang để gặp Trương Hợp Hoan, nhưng mà Lưu đài trưởng yêu cầu, cũng không thể không đồng ý.
Trương Hợp Hoan có văn phòng của mình, ở bên cạnh văn phòng của đài trưởng, trước đó là văn phòng của chủ nhiệm truyền hình Nam Giang. Bởi vì anh ta cũng từ chức đi theo Đỗ Lệ đến đài Youku, cho nên trước mắt thì văn phòng này không có chủ. Tôn Thụ Lập đưa văn phòng này cho Trương Hợp Hoan sử dụng.
Ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mệ. Mọi người ở đài truyền hình đều thấy rõ, là Trương Hợp Hoan được sự ưu ái vượt trội. Mặt hàng này không phải là trợ lý bình thường, cậu ta còn kiêm nhiệm chủ nhiệm văn phòng đài truyền hình Nam Giang. Tuy không có văn bản chính thức về việc này, nhưng cậu vào trong văn phòng, không phải đủ để chứng minh địa vị cậu ta rồi sao?
Trong hai ngày qua, người đến văn phòng gặp Trương Hợp Hoan nhiều hơn gặp đài trưởng. Nguyên nhân rất đơn giản, muốn gặp Tôn đài trưởng thì trước hết phải qua một cửa là cậu.
Tề Tuệ vốn là một trợ lý khác của Tôn Thụ Lập, hiện tại lại thành trợ lí của Trương Hợp Hoan. Muốn gặp Trương Hợp Hoan phải gặp cô ở cửa trước. Tề Tuệ cười tự xưng minh là trợ lý của trợ lý.