Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 594 - Chương 594: Tình Yêu Chỉ Là Ảo Ảnh (1)

Chương 594: Tình yêu chỉ là ảo ảnh (1) Chương 594: Tình yêu chỉ là ảo ảnh (1)

Trương Hợp Hoan cười nói: “Tôi thì làm sao? Cô có thể nói rõ hơn không?”

“Cái chương trình tạp kỹ kia, anh lừa tôi tham gia, xong sau đó lại rời đi?”

Trương Hợp Hoan lúc này mới nói rõ ràng cho cô nghe, cười khổ nói: “Chuyện này tôi chưa kịp nói với cô, Youku đã ra tay muốn loại đài truyền hình của tôi đi, lực ảnh hưởng của chúng tôi không thể so sánh với Blue TV.”

An Nhiên nói: “Đáng lẽ anh nên nói với tôi một tiếng, không có anh thì tôi tham gia làm gì.”

Trên thực tế thì việc này bên ngoài có thể không coi là một tin tức gì lớn, nhưng trong giới truyền thông thì là một chấn động rất lớn. Blue TV cùng Youku hợp tác được coi là một bước đột phá của nền tảng truyền hình vệ tinh và mạng. Dù trên các video chiến lược trước giới thiệu là hợp tác với đài truyền hình Nam Giang, nhưng dù sao sức ảnh hưởng của đài Nam Giang cũng có hạn, không đủ để giới điện ảnh chú ý.

Bạch Anh nói: “Tiểu Trương, chuyện này cũng chút kỳ quái, vì sao mấy người phải rời đi? Rõ ràng kế hoạch chương trình do mọi người nghĩ ra đề xuất, dù có lên tòa thì cũng không thua, nếu phải lùi lại mười nghìn bước đi chăng nữa, nền tảng video trực tiếp không phải chỉ có mình Youku.”

Về phương diện này thì có vài vấn đề liên quan đến bí mật bên trong, Trương Hợp Hoan cũng không tiện nói ra bên ngoài, thở dài nói: “Đây là quyết định của ban lãnh đạo, tôi cũng không có biện pháp gì.”

An Nhiên vươn chân trái mang giày cao gót để lên chân của Trương Hợp Hoan, đạp một cái mạnh. Trương Hợp Hoan bị ăn đạp cũng không buồn hé răng, chuyện này khiến cho tâm trí cậu mệt mỏi, không có việc gì phải báo trước với An Nhiên cả, kể như có xảy ra tình huống như vậy thì đã ký kết hợp đồng, An Nhiên không tham gia chính là vi phạm hợp đồng.

Hơn nữa Trương Hợp Hoan thấy tuy là chương trình tạp kỹ đổi người sản xuất nhưng kỹ năng của tổ chế tác bên Blue TV tiêu chuẩn cũng cao hơn một bậc, đối với An Nhiên đây là cơ hội cực kỳ tốt.

Trương Hợp Nguyệt giúp anh trai giảng hòa: “Chị An Nhiên, bộ phim điện ảnh kia sao rồi?”

Trương Hợp Hoan thầm than trong lòng, sao có thể hồ đồ lôi vấn đề này lên, nó chính là nguyên nhân khiến An Nhiên bực bội như vậy.

Thái độ của An Nhiên đối với Trương Hợp Hoan rất tốt: “Quay xong rồi, nhưng nói quá trình sơ thẩm kiểm duyệt không quá thuận lợi.”

Trương Hợp Nguyệt nói: “Chị xinh đẹp như vậy sau này nhất định sẽ là ngôi sao nổi tiếng.”

An Nhiên cười cuời, trong lòng nói xinh đẹp không có nghĩa là sẽ trở thành ngôi sao nổi tiếng, mà là được coi là bình hoa di động. Cô không uống rượu, cùng Trương Hợp Nguyệt gọi đồ uống, quay Trương Hợp Hoan nói: “Bên cạnh là đồng nghiệp cũ bên đài phát thanh, có muốn qua chào hỏi không?”

Trương Hợp Hoan gật đầu, trong lòng hiểu rõ là An Nhiên muốn nói chuyện riêng với mình.

Trương Hợp Hoan nói với mọi người một tiếng, cùng An Nhiên qua chào hỏi đồng nghiệp bên kia.

Phòng của bọn họ ở tầng ba, phòng của mấy đồng nghiệp cũ bên đài phát thanh là tầng hai, đi đến cửa thang mấy, An Nhiên đã để ý chỉ có tầng một là an toàn. Trương Hợp Hoan biết cô có ám ảnh với thang máy, liền đẩy cô ra lối thoát hiểm, cả hai từ cầu thang đi xuống. Vừa vào lối thoát hiểm, An Nhiên đã xoay người lao vào ôm anh

Trương Hợp Hoan nói: “Đừng bốc đồng”

An Nhiên ôm anh sát vào tường: “Không được nhúc nhích.”

Trương Hợp Hoan nói: “Cô An à, những người đến đây đều là người quen đó.”

An Nhiên nở một nụ cười mê người, đôi môi anh đào khẽ nói: “Hôn tôi đi.”

Trương Hợp Hoan bị cô ôm chặt, đành từ bỏ ý định đẩy ra, cuối xuống hôn lên đôi môi anh đào của cô, An Nhiên ôm lấy cổ anh nhiệt tình đáp trả. Trương Hợp Hoan rơi vào ý loạn tình mê với mỹ nhân, môi bỗng nhiên bị An Nhiên cắn.

“A.”

An Nhiên dùng sức mút máu trên môi anh, sau đó mới buông ra, sửa soạn lại đầu tóc, giống như chưa có chuyện gì xảy ra, cô có thể trở về phòng rồi.

Trương Hợp Hoan lấy tay sờ môi mình, máu chảy ra, anh lấy điện thoại kiểm tra thử may mà vết cắn ở phía trong lòng môi, không nhìn rõ.

Cái gì mà đi chào hỏi đồng nghiệp chỉ là cái cớ mà thôi.

Trương Hợp Hoan hiện tại chưa quay về được, An Nhiên đã trở về, thời gian quá ngắn. Anh chỉ có thể đi lên nhà vệ sinh ở tầng hai, rửa mặt, hé môi ra soi gương thử.

Vết cắn của An Nhiên rất mạnh, khi nãy chắc môi cậu đã chảy máu khá nhiều, cô ấy địn làm quỷ hút máu hay sao? Thật kỳ lạ nếu khi đó cô ấy không biết việc mình chảy máu vì đang hôn nhau mà, nhưng nếu vừa rồi An Nhiên định cắn vào đầu lưỡi mình thì còn tệ hơn nữa.

Khi Trương Hợp Hoan đang xem xét vết thương của mình, Lý Siêu từ nhà vệ sinh đi ra nhìn thấy anh, hai người hơi bất ngờ, Trương Hợp Hoan đã chào hỏi trước: “Đi ăn à?”

Lý Siêu nhíu mày, là tiếng người sao? Tôi vừa từ nhà vệ sinh đi ra, cậu đang trêu đùa tôi đấy à?

Bình Luận (0)
Comment