Trương Hợp Hoan nói: “Chẳng lẽ cô định qua đêm ở đây sao?”
An Nhiên nói: “Trương Hợp Hoan!”
Cô thật sự muốn chấm dứt hết tất cả, từ nay về sau trở thành người lạ với cậu, nhưng suy nghĩ này vừa xuất hiện đã bị đánh vỡ mất, bỗng nhớ lại câu Trương Hợp Hoan đã từng nói với cô. Đời người ngắn ngủi, cậu chỉ đối tốt với cô gái mà cậu thích, bởi vì họ đáng giá. Còn về phần họ có thích lại cậu hay không thì tùy họ lựa chọn, để họ tự quyết định. Cậu sẽ không miễn cưỡng ép buộc ai cả.
Trương Hợp Hoan nói: “Đây!”
An Nhiên nói: “Trong mắt của anh, tôi nhất định là một kẻ thất bại phải không?”
Trương Hợp Hoan nói: “Không có, trong mắt tôi thì cô là một tiên nữ trên trời giáng xuống.”
An Nhiên lắc đầu: “Tôi cảm giác được.”
“Cảm giác của cô 99% là ảo tưởng rồi.”
An Nhiên cảm thấy cái tên này thật là đáng giận mà, hận không thể nhào tới cào vào bản mặt đáng ghét của anh ta. Cô ý thức được bản thân không dễ dàng buông tay cậu được nhưng cậu lại hết lần này tới lần khác khẳng định mình cầm được thì buông được. Trong quá trình tìm hiểu, khi cả hai ở cạnh nhau cô đều ở thế bị động, loại cảm giác này thật khiến người ta bực bội mà, lý trí của cô mách bảo không thể cứ như vậy được.
An Nhiên nhìn qua khách sạn Quảng Điện: “Anh còn nhớ cảnh lần đầu chúng ta gặp nhau không?
Trương Hợp Hoan gật đầu, đương nhiên nhớ rõ.
An Nhiên nói: “Tôi muốn làm bạn với anh một lần, đáng tiếc có lẽ tôi không làm được, tôi nghĩ tôi đã thật sự yêu anh. Mà anh đối với tôi không thể quang minh chính đại ở cạnh nhau được, tôi muốn hận anh. Nhưng không có lý do nào chính đáng để tôi có thể căm ghét anh được, nên tôi nghĩ mình nên quên anh đi. Từ nay trở đi, tôi không muốn gặp lại anh nữa.” Sống mũi cô cay nồng, nước mắt cứ chực rơi xuống khi nói ra những lời này.
Trương Hợp Hoan nói: “Chỉ cần em có thể sống tốt, tôi sẽ không phản đối gì cả, tôi sẽ luôn ở đây, nếu đến một lúc nào đó em thực sự muốn gặp lại tôi, em biết cách tìm tôi ở đâu rồi đấy.”
An Nhiên từng bước tiến về phía anh, còn cách nhau khoảng chừng một mét thì cô dừng lại, sau đó nhào tới ôm chặt lấy anh: “Xin lỗi, tôi không thể bình tĩnh như anh được, chỉ có thể lựa chọn rời đi, có lẽ thời gian sẽ chữa lành tất cả.”
Trương Hợp Hoan ôm An Nhiên, nhẹ nhàng vuốt lưng cô, ôn nhu nói: “Không sao, tôi hiểu mà, bất cứ lúc nào em cũng thể quay lại tìm tôi.” An Nhiên không hiểu được, thời gian vĩnh viễn không thể chữa lành được những tổn thương này, nhưng lại hiểu được tận cùng của tình yêu là thành toàn cho nhau, dù có bất đắc dĩ phải làm.
Đừng quên rằng trước khi yêu một ai đó bạn thì bạn vốn dĩ là người độc thân, nếu không thể buông bỏ cứ mãi luyến tiếc. Gặp sai người thì dù có cố gắng đến mấy bạn vẫn sẽ chia tay, còn đúng người dù chia tay hẳn có ngày gặp lại.
An Nhiên xoay người, cố gắng bước chân kiên định rời đi.
Trương Hợp Hoan nhìn An Nhiên đi xa, An Nhiên biết rõ mối quan hệ của bọn họ, so với chính cậu thì phải chịu nhiều rắc rối hơn trong tình cảm. Kinh nghiệm của cậu đã khiến cho cậu so với một số người nhìn nhận tình cảm cởi mở hơn rất nhiều, cậu cũng hi vọng thời gian có thể dạy An Nhiên cách buông bỏ mối tình này, bình tĩnh đối mặt với cuộc sống. Nếu cô ấy có thể làm được, cậu sẽ cảm thấy vui mừng, chúc phúc, cũng sẽ cảm thấy mất mát nhưng lại không đau khổ. Còn nếu quả thật An Nhiên không buông bỏ được, thời điểm cô ấy trở về cậu sẽ vẫn đối xử với cô như trước.
Trương Hợp Hoan không phải là người tốt nhưng cũng không phải là kẻ xấu.
Trên khách sạn có hai cô gái đứng trước cửa sổ, nhìn bóng người phía dưới, trong lòng họ cũng có những suy đoán chắc đã có chuyện gì xảy ra, chỉ là tuổi còn nhỏ nên hai cô gái không đoán được bí mật phía sau.
Buổi casting của “Tầm Tần Ký” đã chính thức bắt đầu, gần đây giới tư bản dồn vốn cho các vòng tuyển phim điện ảnh, cho nên tiền cát xê của các diễn viên cũng tăng theo.
Tôn Thụ Lập nhận ra bản thân đã tính toán sai lầm nghiêm trọng tại thời điểm này, ban đầu ông có tham vọng và dự định cải tạo không ngừng mong muốn tạo ra một kiệt tác tiêu biểu của cuộc đời mình. Trước đó đã chuẩn bị rất tốt, dựa vào các mối quan hệ trong ngành điện ảnh và truyền hình, ông đã dễ dàng có được năm khoảng vốn đầu tư tầm mười triệu tệ, cộng với khoảng đầu tư của đài truyền hình và khoản bồi thường năm mươi triệu từ Youku cũng đang đến.
Ước tính tổng đầu tư sẽ khống chế trong một trăm hai mươi triệu, trong đó ba mươi triệu là để trả cát xê cho diễn viên, chín mươi triệu dùng để sản xuất bộ phim này, sáu mươi triệu của ban biên tập truyền hình, với kinh phí chế tác phát sinh mỗi tập là một triệu rưỡi cũng có thể thông qua nhưng mà chi phí thù lao của diễn viên tăng đã khiến cho tình hình thay đổi chóng mặt.