Mấy ngày nay Trương Hợp Hoan đang triển khai một cuộc họp chuẩn bị cho bộ phim, dựa theo kế hoạch của Tôn Thụ Lập, cuối tháng này phim sẽ khởi động máy quay, để có thể quay một số phân cảnh mùa đông trước tết nguyên đán, dự kiến trong vòng bốn tháng cố gắng bắt kịp với Bắc Kinh quốc tế TV, quảng bá phim truyền hình với công chúng.
Sau cuộc họp cuối cùng trong ngày, Trương Hợp Hoan ra ngoài và gọi điện cho Phan Khải, trong lúc họp Phan Khải đã gọi cậu ba cuộc, cậu đều trả lời rằng đang họp.
Sau khi kết nối liên lạc, Phan Khải không nhịn được giọng có chút giận dỗi nói: “Tiểu Trương, gọi một cuộc điện thoại cho cậu cũng thật khó khăn.”
Trương Hợp Hoan áy náy nói: “Phan tổng, cái này đều do Tôn đài trưởng, ông ấy giữ tôi lại họp không ngừng nghỉ, hiện tại tôi cũng muốn ám ảnh rồi đây.”
Phan Khải nhắc nhở nói: “Cậu còn nhớ chuyện hứa với tôi hay đã quên?”
Trương Hợp Hoan nhớ ra ca sĩ mà ông ấy đã giới thiệu cho mình: “Phan tổng như vầy đi, hôm nay ông đưa cô ấy đến phòng làm việc của tôi, sẵn tiện thử phòng thu mới của tôi.”
“Một lời đã định!”
Hai người thống nhất thời gian, Trương Hợp Hoan gọi điện thoại cho Tần Hồng, hỏi cô ấy có hứng thú qua xem thử không, Tần Hồng là ca sĩ ký kết đầu tiên, nhưng trước giờ vẫn chưa đến thăm phòng làm việc.
Trương Hợp Hoan lái chiếc BJ212 tới phòng làm việc nhưng lại bị hỏng giữa đường, sau một hồi vật vã, khi anh đến nơi thì Tần Hồng đã ở đó rồi, Tần Hồng còn dẫn theo Hàn Mai Mai đi cùng, cô gái nhỏ gặp gì cũng hiếu kỳ, thấy Trương Hợp Hoan đến có chút ngại ngùng gọi một tiếng anh Hoan.
Trương Hợp Hoan cùng các cô chưa nói được mấy câu, trên đường xuất hiện một chiếc Mercedes-Benz S450 đang đi tới, dừng lại trước cửa văn phòng, Trương Hợp Hoan đoán được Phan Khải đã đến liền đi ra đón tiếp.
Chiếc xa này không phải của Phan Khải, Phan Khải cùng Nhâm Thuần đến đây, ngoài ra còn có ba của Nhâm Thuần đi cùng là Nhâm Đương Hành.
Đúng như Phan Khải giới thiệu, Nhâm Thuần là một cô gái xinh đẹp và thuần khiết, ăn mặc cũng rất sành điệu, dựa theo tiêu chuẩn của Trương Hợp Hoan thì cũng được 85 điểm.
Có thể là Phan Khải giới thiệu hơi khoa trương, Trương Hợp Hoan vừa chấm sắc đẹp lẫn tài năng, nên cũng thấy Nhâm Thuần không phải quá xuất sắc, nhưng vẫn khẳng định đây là một mỹ nữ.
Phan Khải giới thiệu Nhâm Đương Hành với Trương Hợp Hoan, Nhâm Đương Hành làm bên lĩnh vực buôn bán xe ô tô, ông ấy nhiệt tình bắt tay Trương Hợp Hoan nói: “Chủ nhiệm Trương, tôi nghe danh cậu đã lâu, rất mong sớm được gặp cậu.”
Trương Hợp Hoan cười nói: “Nhâm tổng cũng tham gia vào lĩnh vực âm nhạc?”
Nhâm Đương Hành cười ha ha nói: “Tôi mù nhạc thì làm sao có thể làm âm nhạc được, chỉ buôn bán ô tô thôi, đây là con gái của tôi Nhâm Thuần.”
Hôm nay Nhâm Thuần mặc chiếc áo khoác Burberry màu đen, hướng tới Trương Hợp Hoan cúi đầu nói: “Thầy Trương, xin chào, tôi rất yêu thích các tác phẩm của anh.”
Trương Hợp Hoan cười nói: “Vậy bạn thích cái nào nhất?”
Nhâm Thuần nói: “Bài hát gần đây nhất “Không đơn giản như vậy” .”
Trương Hợp Hoan nói: “Thật trùng hợp, ca sĩ của bài hát đó hôm nay cũng ở đây.” Anh mời một vài người đi vào.
Tần Hồng vốn định né tránh, nào ngờ Trương Hợp Hoan lại gọi cô đến, studio làm việc hiện chưa có phòng lễ tân, và Hàn Mai Mai đã chủ động hỗ trợ rót nước cho mọi người, cô ăn mặc không quá bắt mắt, không biết còn nghĩ cô là người dọn dẹp ở đây.
Nhưng cả Phan Khải và Nhâm Đương Hành đều nhìn thêm vài lần, phát hiện cô gái dọn dẹp này khá ưu nhìn.
Trương Hợp Hoan biết Hàn Mai Mai là muốn dùng sức của mình hỗ trợ cho anh, chắc cũng nghĩ thông suốt được đây là cách tốt nhất để báo đáp lại anh. Trương Hợp Hoan thấy vậy cũng không muốn nói ra, cứ để như vậy sẽ khiến lòng cô thoải mái hơn thì chứ như thế đi.
Mọi người ngồi xuống nói chuyện vài câu, từ cách Nhâm Đương Hành nói chuyện, Trương Hợp Hoan biết được đây là một người giàu có và quyền lực.
Nhâm Đương Hành nói: “Nói thật với cậu Trương, hãng đĩa Phi Tuyết đã muốn ký hợp đồng với tiểu Thuần, nhưng mà tôi không chịu, nhà chúng tôi có điều kiện kinh tế, cũng không cần tiểu Thuần kiếm tiền, thậm chí còn không nghĩ đến sẽ cho nó vào giới giải trí,vì rất phức tạp, chúng tôi với tư cách là bố mẹ nên lo lắng cho con mình.”
Phan Khải nói: “Ông Nhâm, ý tứ của ông thầy Trương đều hiểu, hay chúng ta đi thẳng vào vấn đề chính đi? Thầy Trương, ca khúc mẫu của Nhâm Thuần cậu thấy thế nào?”
Trương Hợp Hoan gật đầu, Phan Khải đã gửi cho anh một số ca khúc mẫu đã thu âm của Nhâm Thuần, cũng có vài ca khúc của anh, tổng thể cũng không tệ, nhưng mà giọng của Nhâm Thuần tương đối trong trẻo, phong cách cô gái thuần khiết, mức độ âm thanh thường là chưa tốt, nói cách khác chính là nếu cô hát “Không đơn giản như vậy” sẽ không thể được như Tần Hồng thể hiện.
Nói xa là xa (说散就散) do JC trình bày
https://www.youtube.com/watch?v=Y1vlJ9J2B1U
Bản do Văn Mai Hương trình bày:
https://www.youtube.com/watch?v=pmaGIeVEeXE