Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 600 - Chương 600: Hạt Giống Tốt (2)

Chương 600: Hạt giống tốt (2) Chương 600: Hạt giống tốt (2)

Trương Hợp Hoan cũng hiểu rõ Phan Khải tìm tới mình, nghĩa là quan hệ của ông ấy với Nhâm gia cũng không bình thường, Phan Khải biết không ít tác giả âm nhạc nhưng mà lại không chút do dự chọn anh, chứng mình rằng Phan Khải muốn mình tạo ra một kỳ tích giống như Tần Hồng.

Trương Hợp Hoan đưa cho Nhâm Thuần một đoạn nhạc, đề cho cô luyện tập một chút, mười phút nữa đến phòng luyện thanh biểu diễn thử.

Về phía Phan Khải và Nhậm Đương Hành, Trương Hợp Hoan mời họ vào phòng tiếp khách uống trà, lý do là sợ họ làm ảnh hưởng đến Nhâm Thuần phát huy khả năng.

Phòng thu không chỉ phòng thu âm chuyên dụng, mà còn có phòng biểu diễn mới sửa sang lại, bên trong thì có rất nhiều nhạc cụ tốt được mua, Tần Hồng chưa kịp đến thăm nơi này, nhìn thấy điều kiện trong phòng tập luyện, Tần Hồng liền hết lời khen ngợi: “Quá tuyệt vời.”. Cô đến bên cây đàn piano Steinway mở nắp, dùng ngón tay gõ trên bàn phím, âm thanh dễ chịu vang lên khắp căn phòng.

Trương Hợp Hoan nói: “Chị Hồng, hai chúng ta cùng đàn đệm cho cô ấy.”

Tần Hồng nhận bản nhạc từ Trương Hợp Hoan đưa tới, trên đó là bài hát “Nói xa là xa”.

Nếu ôm nhau một cái sau đó coi như chưa từng bên nhau, được không, giải thích cũng đã muộn màng.

Coi như tất cả nỗ lực của tôi đều không quan trọng.

Tôi bỏ qua bản thân mình chỉ vì gặp người.

Không có cách nào, không thể tưởng tượng được tôi vẫn cứ tiếp tục nỗ lực như vậy, đúng là kẻ ngốc.

Trương Hợp Hoan trước giờ luôn rất thích bài này, ca khúc này có yêu cầu cao về giọng hát, nếu Nhâm Thuần có thể kiểm soát được thành công nó thì anh có thể xem xét lại ký hợp đồng với Nhâm Thuần và điều chỉnh lại vài ca khúc cho cô, còn không thì anh cũng sẽ không miễn cưỡng thực hiện.

Sau mười lăm phút làm quen, Nhâm Thuần tỏ vẻ cô ấy có thể làm được.

Trương Hợp Hoan cởi áo khoác, đưa cho Hàn Mai Mai, Hàn Mai Mai cũng giúp anh treo lên.

Trương Hợp Hoan ngồi xuống trước dàn trống, hôm nay anh đệm nhạc cùng Tần Hồng phụ trách đàn piano, anh đánh trống. Anh chọn bài hát này bởi vì An Nhiên, từ đêm mà An Nhiên rời đi, Trương Hợp Hoan liền nghĩ tới ca khúc này, không biết bọn họ có thể nói chia tay liền chia tay như trong bài hát hay không.

Nhâm Thuần đi vào đứng trước micro, hít một hơi chuẩn bị, Tần Hồng nhìn về phía Trương Hợp Hoan mỉm cười bắt đầu, cô hít một hơi, sau đó ấn nhẹ xuống bàn phím, giai điệu nhẹ nhàng từ từ vang lên.

Nhâm Thuần nhắm hai mắt lại, cô vốn tưởng hôm nay là đàm phán trước, không ngờ lại bắt đầu biểu diễn.

“Nếu ôm nhau một cái sau đó coi như chưa từng bên nhau, được không, giải thích cũng đã muộn màng.”

Trương Hợp Hoan nhớ đến cái ôm lúc sắp chia tay của An Nhiên, vết thương trên môi cậu đã lành, nhưng cậu không phủ nhận được ký ức mà An Nhiên để lại đi sâu vào trong trái tim cậu, vết cắn dường như đã đi sâu vào máu thịt của cậu.

Coi như tất cả nỗ lực của tôi đều không quan trọng.

Tôi bỏ qua bản thân mình chỉ vì gặp người.

Không có cách nào, không thể tưởng tượng được tôi vẫn cứ tiếp tục nỗ lực như vậy, đúng là kẻ ngốc.

Cảm xúc trong lòng của Tần Hồng cũng dao động theo bài hát, cô nhớ tới lúc chưa nói lời từ biệt đã rời khỏi của Phó Hạo, chẳng lẽ anh ấy thực sự quên mất mình, quên đi mọi cố gắng là ngu ngốc hay quá tuyệt vọng?

Mới đầu khi nghe ca khúc này, nghĩ đến một hình ảnh sang trọng và phóng khoáng, nhưng ca từ của bài hát đã đẩy lên cao trào. Liền biến thành một người đau khổ vì tình, cay đắng không nói thành lời.

Theo đoạn điệp khúc cao trào, thì cảm xúc này không ngừng tăng lên, miêu tả sự vướng mắc này càng thêm sinh động.

Không thể nói yêu, xin đừng lừa dối, chỉ là thích một chút thôi, không thể nói hận. Xin đừng dây dưa, đừng tỏ vẻ quan tâm.

Hành động của tôi thật phiền phức, cứ tự tổn thương chính mình. Tự nhủ rằng đó chỉ là cảm xúc nhất thời.

Như thế nào mà cảm xúc trong tim lại điên cuồng đến vậy.

Tôi hi vọng mình có thể tự do thoải mái, nhưng ngoài miệng chỉ nói thích một chút, rồi tỏ vẻ thờ ơ được không? Vì nếu hiểu rõ tất cả, làm sao để bản thân không tự tổn thương chính mình?

Khả năng ca hát của Nhâm Thuần khá tốt, cô ấy mất mười phút để làm quen với ca khúc này, nhưng sức tạo sự bùng nổ của cô lại chưa nổi bật, làm ảnh hưởng khả năng phát huy bài hát này, nên có thể nói rằng Trương Hợp Hoan lựa chọn bài hát này chưa phù hợp với cô ấy.

Hơn nữa Nhâm Thuần chưa có nhiều trải nghiệm yêu đương, nên không nắm bắt được nội dung của bài hát, hát không ra được cảm xúc phía trong của ca khúc, Tổng thể xem xét kỹ năng của cô ấy sau khi hoàn thành ca khúc, tuy nhiên mức độ hoàn thiện thì Trương Hợp Hoan chỉ có thể cho cô 70 điểm thôi.

Nhâm Thuần sau khi hoàn thành phần trình diễn của mình, tỏ ra không hài lòng về phần thể hiện vừa nãy của bản thân, chủ động xin hát một ca khúc đang thịnh hành hiện nay của nữ ca sĩ Lý Tuyết Văn thuộc công ty Phi Tuyết “Thời gian ngây ngô”.

Nhạc trong truyện:

Nói xa là xa (说散就散) do JC trình bày

https://www.youtube.com/watch?v=Y1vlJ9J2B1U

Bản do Văn Mai Hương trình bày:

https://www.youtube.com/watch?v=pmaGIeVEeXE

Bình Luận (0)
Comment