Trương Hợp Hoan nói: “Vừa rồi anh thấy em hát ca khúc đó rất tốt.”
Hàn Mai Mai cúi đầu: “Hát vu vơ thôi.”
Trương Hợp Hoan cười nói: “Hát vu vơ mà được như vậy? Em hát tốt hơn so với Nhâm Thuần, hay là chính em cũng biết vậy?”
Hàn Mai Mai không nói gì, nhưng cô cũng không phủ nhận nó, ít nhất thì “Nói xa là xa” cô hát tốt hơn Nhâm Thuần.
Trương Hợp Hoan nói: “Chắc là em biết văn phòng của anh đang làm gì đúng không?”
Hàn Mai Mai gật đầu.
Trương Hợp Hoan lại mời cô ngồi xuống, lần này cô đã nghe theo anh ngồi xuống, cách Trương Hợp Hoan rất xa.
Trương Hợp Hoan nói: “Anh thấy khả năng của em rất tốt nên muốn giúp đỡ em.”
Hàn Mai Mai nói: “Em không muốn làm phiền anh đâu.”
Trương Hợp Hoan cười nói: “Em không cần hiểu lầm, ý của anh là ký hợp đồng, em sẽ ký hợp đồng với studio của anh, chi phí hằng ngày và chi phí học tập sẽ do studio làm việc hỗ trợ, nhưng điều kiện là em phải ký hợp đồng dài hạn với anh, em cũng không cần hiểu lầm là anh tạo mọi điều kiện giúp em, anh thấy được tương lai sáng lạn của em, nên mới muốn đầu tư vào em, ký hợp đồng xong thì anh sẽ cho em một kế hoạch dài hạn, sẽ giúp em có được cơ hội học tập tốt nhất, khi nào thành thục thì sẽ phát hành album cá nhân.
Hàn Mai Mai: “Được ạ!”
Trương Hợp Hoan nghe cô bé đồng ý thì cảm thấy rất hào hứng, khóe môi lộ ra nụ cười: “Em có điều kiện gì không?”
Hàn Mai Mai lắc đầu nói: “Em không có điều kiện gì, hợp đồng có gì em cũng đều ký.”
Điều này khiến Trương Hợp Hoan phát sầu, nếu như là cậu trong quá khứ, chắc chắn sẽ chèn ép đem Hàn Mai Mai gắn chặt ở studio của mình. Nhưng hiện tại đã khác xưa, cậu đã không còn quá khao khát kiếm tiền nữa, cậu nay coi trọng danh dự hơn, thật trong tâm muốn giúp đỡ cô bé này.
Sử dụng hợp đồng giống Tần Hồng thì không được, Tần Hồng đã lớn tuổi và ngoại hình của cô sẽ không có khả năng tạo ra bùng nổ lớn. Nhưng Hàn Mai Mai thì khác.
Trương Hợp Hoan lần đầu quan sát kỹ ngoại hình của Hàn Mai Mai, Hàn Mai Mai cao khoảng 1m65, vì không có luyện tập nên hơi gầy, nhưng cốt tướng của cô rất hoàn hảo, nếu tìm một người tạo hình chuyên nghiệp giúp cô tạo hình, hẳn sẽ biến đổi một cách kinh ngạc. Dù sao vẻ đẹp của mỹ nhân là ở cốt không ở da.
Quan trọng cô còn rất trẻ, chỉ mới 18 tuổi thời gian phát triển về sau rất lớn.
Trương Hợp Hoan nói: “Như vầy đi, trong vòng ba ngày anh sẽ một phương án hợp đồng cho em, em cũng có thể suy nghĩ một chút. Muốn đề nghị điều kiện gì, anh cũng sẽ cố gắng sắp xếp ổn thỏa, em có tin anh không?”
Hàn Mai Mai nhỏ tiếng nói: “Em tin anh, em sẽ ký.” Cho dù Trương Hợp Hoan chỉ đưa một phần nhỏ hợp đồng, thì cô sẽ vẫn không xem mà ký.
Trương Hợp Hoan đem chuyện hợp đồng của Hàn Mai Mai giao cho La Bồi Hồng, La Bồi Hồng sau khi nghe demo của Hàn Mai Mai, cũng như Trương Hợp Hoan rất kinh ngạc, thật sự không thể tin được, một cô bé nông thôn lại có giọng hát hay như vậy, là thiên phú, ông trời trao cho bát cơm để ăn.
Trương Hợp Hoan dặn dò riêng La Bồi Hồng, nhất định phải quan tâm tương lai của Hàn Mai Mai mà suy xét và vẫn đảm bảo lợi ích của phòng thu. Đương nhiên là lâu dài không thay đổi, không muốn bỏ công sức đầu tư mà Hàn Mai Mai lại đi mất, giống như may áo cưới cho người khác.
La Bồi Hồng hiểu rõ ý của cậu, nhanh chóng làm tốt hợp đồng.
Trương Hợp Hoan để cho Tần Hồng phụ trách việc ký kết hợp đồng, và giao cho Tần Hồng vị trí giám đốc âm nhạc của phòng thu, sau khi phòng thu của cậu được thành lập, cậu cần nhiều tuyển dụng nhiều tài năng chuyên nghiệp trong các lĩnh vực khác nhau, công việc tuyển dụng bắt đầu.
Đã được một tuần kể từ khi gặp Nhâm Thuần, nhưng bên phía Nhâm Thuần cũng không có liên lạc gì về việc tiến hành ký kết hợp đồng, có vẻ vẫn chưa đưa ra được quyết định.
Công việc của phòng thu đang ngày càng phát triển trong ngành, phòng thu Tinh Vực đã thu âm đĩa đơn đầu tiên “Nói xa là xa”. Đây là bài hát song ca, Tần Hồng và Hàn Mai Mai cùng nhau biểu diễn, Trương Hợp Hoan cho rằng cái tên Hàn Mai Mai quá thô, nên đặt cho cô một nghệ danh Hàn Bảo Nhi, tiếng anh là Boa.
Cái tên này nghe như một nữ hoàng trong tương lai.
Phan Khải không ngờ Trương Hợp Hoan hành động nhanh như vậy, ông vẫn đang làm tư tưởng đối với ông bạn của mình Nhậm Đương Hành, Phan Khải thật lòng vì Nhâm Thuần suy xét.
Bên này phòng thu Tinh Vực đã phát hành ba bài hát của Tần Hồng.
Phan Khải bất ngờ trước năng suất của Trương Hợp Hoan, phát hiện được đó là ca khúc ông đã xem qua “Nói xa là xa”. Phan Khải kể từ lúc đi về khỏi phòng thu đã thấy ca khúc này rất có tiềm năng trở thành hit, ông cho rằng Nhâm Thuần không nên bỏ qua cơ hội này.