Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 602 - Chương 602: Tương Lai Đáng Mong Đợi (2)

Chương 602: Tương lai đáng mong đợi (2) Chương 602: Tương lai đáng mong đợi (2)

Lúc này Trương Hợp Hoan mới nhớ ra Hàn Mai Mai cũng học âm nhạc, nhưng cô bé hát ra sao anh hoàn toàn chưa biết gì.

Hàn Mai Mai lại xấu hổ: “Thôi đi, em đi thu dọn thì tốt hơn.”

Tần Hồng nói: “Con bé này, em mà còn chạy đi thì sau này chị không giúp em nữa đâu, mau lên đi nào.”

Trương Hợp Hoan cổ vũ nói: “Được, anh đệm nhạc cho em, xem trình độ của em tới đâu?” Trong lòng suy nghĩ, nếu Tần Hồng đã đề cử, chứng minh khả năng của Hàn Mai Mai không tệ, chẳng lẽ so với Nhâm Thuần còn tốt hơn sao?

Hàn Mai Mai nhanh chóng thu dọn một chút, đi theo bọn họ tới phòng biểu diễn, Tần Hồng cổ vũ cô bé, Hàn Mai Mai đứng trước micro, Tần Hồng giúp cô điều chỉnh một chút.

Trương Hợp Hoan trở lại ngồi vào trước dàn trống, muốn cho Hàn Mai Mai thêm chút thời gian, nhưng mà Hàn Mai Mai nói cô có thể làm được.

Tần Hồng bắt đầu đánh khúc nhạc dạo đầu, Hàn Mai Mai nhắm mắt lại và cất tiếng hát. Ngay khi cô cất tiếng hát, giọng hát thanh tao khiến cho Trương Hợp Hoan nghe được cảm thấy nổi da gà, không tin được chuyện gì đang xảy ra đây? Giọng hát của cô bé này bay bổng như vậy sao ?

“Nói xa là xa” bài hát gốc do ca sĩ JC Trần Vịnh Đồng hát, do Ngũ Nhạc Thành sáng tác, Trương Sở Kiều viết lời, Trần Vịnh Đồng hát ca khúc này năm 18 tuổi, Hàn Mai Mai năm nay cũng mới 18 tuổi nhưng Hàn Mai Mai trước giờ chưa trải qua tình yêu cũng không có luyện tập chính quy chuyên nghiệp.

Không giống như Nhâm Thuần dựa vào kỹ năng mà hoàn thành ca khúc này, với giọng hát tốt bẩm sinh và kỹ năng lĩnh hội phi thường Hàn Mai Mai đã hoàn thành được nó. Nhất là cảm giác đau khổ của phần điệp khúc Trương Hợp Hoan có thể nói rằng cô hát không thua kém gì nguyên bản của ca khúc này.

Tần Hồng ở bên cạnh vừa đánh đàn, vừa quan sát vẻ mặt của Trương Hợp Hoan, thấy vẻ mặt hoảng hốt của Trương Hợp Hoan, cô lộ ra một nụ cười, nghe giọng hát của Hàn Mai Mai ai cũng sẽ như vậy, thiên phú của cô bé này rất tốt, giọng hát của cô đã vượt qua lứa tuổi của mình, làm cho Tần Hồng thấy xấu hổ, một ca sĩ thực thụ thì phải chú ý như thể việc đem cảm xúc trong lòng mình nói ra, truyền đến trái tim của khán giả, chỉ bằng kỹ năng ca hát thì không thể đạt được điều đó.

Sau khi ca khúc kết thúc, nước mắt của Hàn Mai Mai rơi lã chả, cô lau đi hàng nước mắt, cúi đầu chào hai người.

Trương Hợp Hoan nghi ngờ phải chăng Hàn Mai Mai đã từng yêu đương, mới có thể truyền đạt ca khúc này hay đến vậy? Anh liền gọi Hàn Mai Mai đến hỏi vài câu.

Hàn Mai Mai nói cho anh, khi hát ca khúc này cô nhớ đến người mẹ đã mất và người bố xa lạ của mình, cô tuy chưa từng yêu đương hay thất tình, nhưng nỗi đau gia đình , người thân ly tán mà cô trải qua cũng đau đớn không kém.

Trương Hợp Hoan ý thức được hôm nay mình đã nhặt được bảo vật, anh biết chuyện gia đình của Hàn Mai Mai. Anh cũng không muốn lợi dụng tình hình đó, tuy nhiên với kinh nghiệm nhiều năm làm CEO của Tinh Vực, anh khẳng định Hàn Mai Mai là một viên ngọc thô, không thể cho cô chạy đi mất.

Dưới sự trợ giúp của mình cô bé sẽ phát huy khả năng.

Sau khi hoàn thành ca khúc Hàn Mai Mai lại ngại ngừng và đi xuống giúp đỡ làm vệ sinh.

Tần Hồng nói: “Thế nào? Không nghĩ ra phải không?”

Trương Hợp Hoan nói: “Không nghĩ tới, một chút cùng không nghĩ ra, chị Hồng thật lợi hại, chị đã giúp tôi phát hiện một kho báu quý giá.

Tần Hồng nói: “Muốn ký hợp đồng không? Thừa dịp chưa bị các hãng đĩa khác phát hiện, nhanh chóng thu nạp cô bé, Nhâm Thuần vừa rồi không thể bằng cô bé này.”

Trương Hợp Hoan nhỏ tiếng nói: “Chị Hồng, tôi cũng muốn ký hợp đồng với cô bé, người khác có nghĩ là tôi đang lợi dụng tình hình cướp mất tài năng không?”

Tần Hồng nói: “Nếu cô bé nổi tiếng thì không tới lượt cậu cướp đâu, tôi ca hát nhiều năm như vậy, tôi dám cá là hạt giống như cô bé là chưa từng xuất hiện, không có cô bé này là không được đâu.”

Trương Hợp Hoan đồng ý với cô, gật đầu nói: “Không thì chị nói chuyện với cô bé trước được chứ?”

Tần Hồng nói: “Cậu là ân nhân của cô ấy, cậu có gì đâu mà khó nói?”

Trương Hợp Hoan thấy số phận của mình là phải làm việc trong ngành giải trí, nếu trời đã cho cơ hội đến trước mắt thì anh quyết định sẽ tạo ra một đế quốc âm nhạc.

Mọi thứ đều bắt đầu từ dưới đất, đầu tiên sẽ là khởi đầu của phòng thu này.

Trương Hợp Hoan đi vào phòng khách, vẫn thấy Hàn Mai Mai đang ở đó dọn dẹp.

Trương Hợp Hoan không cho cô dọn dẹp nữa, cùng cô bàn chút chuyện.

Hàn Mai Mai đứng trước mặt Trương Hợp Hoan , hai tay nắm chặt, có vẻ rất khẩn trương.

Trương Hợp Hoan nói: “Ngồi xuống nói chuyện.”

Hàn Mai Mai nói: “Không cần đâu em đứng cũng được.”

Bình Luận (0)
Comment