Lạc Thanh Dương nói: “Vậy cậu nói một chút góc nhìn của cậu đối với chuyện này đi.”
Trương Hợp Hoan nói: “Rời khỏi sẽ phải bỏ tiền vi phạm hợp đồng, thật ra chuyện này có quan hệ không lớn với An Nhiên. Chuyện Trương Tử Y làm cho độ quan tâm của chương trình này tăng lên không ít. Nếu Lam đài và Youku có thể thành công hoá giải nguy cơ lần này, có nghĩa là tiết mục này sẽ có lực ảnh hưởng lớn hơn. Nếu bọn họ không thể giải quyết chuyện này, đến lúc đó các người đang nhiên sẽ rời khỏi. Cho nên quyền chủ động trong tay các người, không cần phải nóng vội.”
An Nhiên gật gật đầu nói: “Có đạo lý.”
Lạc Thanh Dương biết con gái bà Trương Hợp Hoan nói gì nghe nấy. Nhớ tới chuyện lần trước tìm Trương Hợp Hoan tạo album: “Tiểu Trương, chuyện tôi nói với cậu, cậu suy nghĩ thế nào?”
Trương Hợp Hoan nói: “Cuối năm xem chừng là không có thời gian, ngày mai tôi phải đi ảnh thành Bắc Bộ. Đài chúng tôi quay chụp phim truyền hình. Nhắm chừng phải ở bên đó một tháng, nếu không chờ tôi trở lại rồi nói sau.”
An Nhiên nói: “Chuyện của tôi không cần cậu quản.”
Lạc Thanh Dương nói: “Con không phải muốn phát triển ở giới ca hát sao? Tiểu Trương vừa vặn làm phòng làm việc âm nhạc, cậu ta có tài hoa như vậy. Nước phù sa không đổ ra ruộng ngoài. Hơn nữa cũng không phải mẹ không trả tiền.”
An Nhiên nói: “Sao mẹ không hiểu? Con không thích mẹ can thiệp chuyện của con! Muốn hợp tác cùng cậu ta hay không cũng nên do con quyết định.”
Lạc Thanh Dương nói: “Không phải mẹ can thiệp chuyện của con, hợp đồng quản lý của con ở Tân Hoạ. Nếu mẹ không quy hoạch cho con, bọn họ sẽ tìm người khác phụ trách chuyện của con.”
Trương Hợp Hoan từ trong đoạn đối thoại của hai người mờ mờ ảo ảo ảm giác được tình cảnh của An Nhiên không ổn. Không biết vì duyên cớ gì, cậu cảm giác được những hành vi hiện tại của Lạc Thanh Dương có thể là vì giúp An Nhiên thoát khỏi việc làm đệm cho Tân Hoạ. Chẳng lẽ Lạc Thanh Dương dự cảm được nguy cơ?
Trương Hợp Hoan nói: “An Nhiên, cô về trước đi. Tôi có mấy câu muốn nói riêng với Lạc tổng.”
An Nhiên có chút mất hứng nhưng vẫn thuận theo ý của Trương Hợp Hoan. Trước khi đi dặn dò Trương Hợp Hoan ở phương Bắc nhớ chú ý sức khoẻ.
Chờ cô đi rồi, Trương Hợp Hoan mới nói: “Lạc tổng có uống rượu không?”
Lạc Thanh Dương lắc lắc đầu nói: “Nố vẫn là nghe lời của cậu.”
“Cô ấy là người trưởng thành, có năng lực phân rõ đúng sai.”
“Cậu muốn nói gì với tôi?”
Trương Hợp Hoan nói: “Hợp đồng quản lý của An Nhiên ở Tân Hoạ sẽ không ảnh hưởng đến kế hoạch phát triển tương lai của cô ấy chứ?”
Lạc Thanh Dương ngẩn ra một chút, bà uống một ngụm trà rồi nói: “Cậu muốn ký với An Nhiên?”
Trương Hợp Hoan nói: “Không phải vấn đề này. Tôi cho rằng tình hình trước mắt của Tân Hoạ không thích hợp với sự phát triển của cô ấy. Theo như tôi biết thì trước đó vốn dĩ làm về bất động sản đúng không? Ông ta thu mua Tân Hoạ, bước chân này có chút lớn.”
Lạc Thanh Dương nói: “Nếu An Nhiên huỷ hợp đồng sẽ phải bồi thường một khoản lớn.”
Trương Hợp Hoan nói: “Lấy quan hệ giữa ngài và Nhạc tổng cũng không thể giải quyết chuyện này?”
Trong đôi mắt của Lạc Thanh Dương phủ kín một tầng u buồn: “Cậu không biết, ông ta đứng trước lợi ích sẽ không thoái nhượng.”
Trong lòng Trương Hợp Hoan có chút khó hiểu, An Nhiên chẳng qua chỉ là một diễn viên nho nhỏ, cô ấy có thể làm ra bao nhiêu giá trị? Nhạc Khai Sơn vì sao lại nắm lấy hợp đồng quản lý của cô không buông? Chẳng lẽ là muốn thông qua An Nhiên khống chế Lạc Thanh Dương? Nhưng hợp đồng quản lý cũng chỉ là một bản hợp đồng, cùng lắm thì huỷ hợp đồng. Lấy tài lực của Lạc Thanh Dương chẳng lẽ không thể giúp con gái thoát khỏi khốn cảnh? Vì sao bà lại biểu hiện buồn bực như thế? Chẳng lẽ vẫn còn nhược điểm khác nằm trong tay Nhạc Khai Sơn?
Lạc Thanh Dương nói: “Thật ra không phải ngẫu nhiên mà An Nhiên trúng cử “Tần Hoài thập tam sai”.
Trương Hợp Hoan gật gật đầu. Cậu có chút rõ ràng là trong này có tồn tại lợi ích qua lại. Tuy điều kiện của An Nhiên không tệ, nhưng mà cái này cũng không đủ trở thành lý do để cô được Quốc Sư lựa chọn. Bộ tuồng “Tần Hoài thập tam sai” này hầu như được các diễn viên trẻ tuổi trong nước nhìn chằm chằm. Ai cũng biết rằng được trở thành mưu nữ lang có ý nghĩa một bước lên trời. Từ một diễn viên không có tiếng tăm liền trở thành một diễn viên hàng đầu ở Trung Quốc. Điều đó trước đây đã được chứng minh nhiều lần.
Trương Hợp Hoan nói: “Lạc tổng rất muốn trợ giúp An Nhiên thoát khỏi khốn cảnh trước mắt, nhưng mà không có cách nào tốt, phải không?”
Lạc Thanh Dương không nói gì, trong đôi mắt lại toát ra ánh mắt thưởng thức, khó trách con gái lại si mê cậu ta như vậy. Tiểu tử này đầu óc thật thông minh, chỉ cần thông qua những lời nói bề ngoài đã nắm bắt được vấn đề bên trong.
Lạc Thanh Dương nói: “Con người đôi khi rất mâu thuẫn.”