Trương Hợp Hoan nói: “Cũng có thành công.”
Phan Khải nói: “Quả thực có thành công, nhưng quá nửa đều là cực phẩm của Hồng Kông. Trong Tứ đại thiên vương thì có ba người, nhưng loại thời đại này dường như đã sớm trôi qua. Hiện tại ca sĩ chuyển mình thành diễn viên ngày càng nhiều.”
Nói ngắn lại Phan Khải không xem trọng chuyện Trương Hợp Hoan ký hợp đồng với diễn viên. Phan Khải cũng có kế hoạch của hắn. Hắn đã nhìn được mấy người mới trong giới ca hát, những người này được hắn ký hợp đồng dưới danh nghĩ nhà sản xuất âm tượng Nam Giang, chuẩn bị năm nay làm trọng điểm ra mắt. Trương Hợp Hoan có những chuyện nhìn rất chuẩn, nhà sản xuất âm tượng Nam Giang dù sao thực lực cũng có hạn, không có khả năng đem toàn bộ tài nguyên cấp cho Phòng làm việc Tân tinh vực.
Nhìn thấy Phan Khải không có hứng thú đối với chuyên diễn viên chuyển sang ca hát, Trương Hợp Hoan cũng không nhắc lại.
Phan Khải mở TV, để Trương Hợp Hoan nhìn một chút phần biểu diễn của mấy thực tập sinh người Hàn Quốc, cảm thán: “Hiện tại đơn đả độc đấu không dễ ăn, nhiều người lực lượng lớn. Nam đoàn nữ đoàn, đường thần tượng. Chúng ta cũng có thể thuận theo thuỷ triều tạo ra một nhóm thần tượng.”
Trương Hợp Hoan nói: “Nhà sản xuất âm tượng Nam Giang khác với Lục đại. Có chứa tình chất công hữu nhất định, ý tưởng này cấp trên có thể đồng ý sao?”
Phan Khải nói: “Mấy ngày gần dây tôi đi uống rượu xã giao cũng vì chuyện này. Tranh thủ lúc lão tổng của tập đoàn cho tôi càng nhiều quyền lực. Hiện đại thị trường đĩa nhạc nội địa trên cơ bản đã bị Lục đại lũng đoạn. Còn lại những công ty đĩa nhạc như chúng ta chỉ có thể ăn được một bên góc.”
Trương Hợp Hoan cảm nhận được một ít bất đắc dĩ trong lời nói của Phan Khải. Không hề thoả thuê mãn nguyện giống như trước đó. Người này làm cho cậu ấn tượng tâm sự nghiệp không quá mạnh mẽ.
Phan Khải nói: “Đúng rồi, Nhâm Thuần có liên hệ cậu không?”
Trương Hợp Hoan lắc lắc đầu.
Phan Khải nói: “Người như lão Nhâm chính là quá cẩn thận. Hắn đối với con gái quá tốt, cậu vừa mở miệng chính là bảy năm, làm cho hắn sợ hãi.”
Trương Hợp Hoan cười nói: “Tôi không sao cả, anh để ông ta suy xét cho kỹ. Nhâm Thuần xem như cũng có chút tư chất, nếu đồng ý ký hợp đồng dài hạn, tôi sẽ đào tạo tốt cho cô ấy.”
Phan Khải nói: “Đâu chỉ không tệ, ngoại hình hay ca hát đều rất tuyệt. Nếu không phải bởi vì tình huống quản lý đặc thù của nhà chúng tôi, tôi sẽ không tặng cô ấy cho cậu.”
Trương Hợp Hoan nói: “Phan tổng, hỏi một câu không nên hỏi, nơi này của các người đến cùng là họ công hay là họ tư?”
Phan Khải nói: “Giống như đài truyền hình của cậu, là đơn vị anh em. Nhưng mà không có tiền bằng các cậu.” Tuy rằng ông và Tôn Thụ Lập có cùng cấp bậc, nhưng địa vị của Phan Khải ở Tập đoàn quảng điện Nam Giang không có cách nào so sánh với Tôn Thụ Lập. Phải nói là trong các lãnh đạo được phân công, cảm giác tồn tại của hắn là yếu nhất.
Phan Khải hỏi Trương Hợp Hoan một chút tình hình quay chụp. Nghe được mức đầu tư, Phan Khải lập tức tràn ngập hâm mộ. Hắn cũng là người có lòng hướng sự nghiệp rất mạnh, chẳng qua là mục đích cuối cùng của hắn vẫn là muốn thăng tiến trong cơn đường làm quan, mà không phải thâm canh mật báo ở nhà xuất bản âm tượng Nam Giang. Sau khi quen biết với Trương Hợp Hoan, hắn trợ giúp Trương Hợp Hoan thành lập phòng làm việc, Trương Hợp Hoan báo đáp cho hắn ba bài hát tiến vào bảng xếp hạng ca khúc hot. Ở điểm này được coi là hợp tác cùng có lợi.
Điều này làm cho Phan Khải ở năm 2011 rốt cuộc cũng lấy ra được thành tích. Thật ra trong khoảng thời gian này hắn vẫn luôn cố gắng đổi công tác. Hắn không muốn tiếp tục ở lại đơn vị đang hấp hối trong ánh chiều tà này. Chuyện đổi công tác của Phan Khải đã có chút khởi sắc, cho nên hắn cũng không có hứng thú quá nồng đậm với hế hoạch và hợp đồng phát triển với Trương Hợp Hoan. Nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng tới sự thưởng thức của Phan Khải dành cho Trương Hợp Hoan.
Rời khỏi Nhà xuất bản âm tượng Nam Giang, Trương Hợp Hoan ý thức được Phan Khải không phải là đối tượng có thể hợp tác lâu dài. Không phải vấn đề ở bản thân Phan Khải, mà là vấn đề về thể chế. Vì thế để phát triển lâu dài, nhất định phải tìm một nhà đài càng đáng tin cậy hơn. Thành lập công ty đĩa nhạc hiển nhiên không phải là biện pháp giải quyết vấn đề. Nhưng mà một công ty đĩa nhạc tiến vào thị trường, nếu làm không ra thành tích thì cũng đành thôi. Nếu có thể phát triển mạnh mẽ sẽ bị sáu công ty đĩa nhạc lớn chèn ép và bao vây tiễu trừ.
Trương Hợp Hoan quá rõ ràng tấm màn đen tại nền công nghiệp ca hát. Nếu cậu quá mức bắt mắt, không bài trừ khả năng sẽ bị sáu công ty đĩa nhạc lớn liên thủ phong sát. Tuy rằng có thể sẽ không công khai thanh minh, nhưng mà công ty muốn ra ca khúc mới, người mới sẽ bị xếp vào xổ đen. Không thể tiến vào các nhà đài lớn, càng không có khả năng đi lên bảng xếp hạng thịnh hành.