Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 672 - Chương 672: Run Rẩy Trên Không (3)

Chương 672: Run rẩy trên không (3) Chương 672: Run rẩy trên không (3)

Người gặp được việc vui thì tinh thần sảng khoái. Văn Vịnh Thi dự định ngày mai trở về Hương giang, trước tiên giải quyết xong chuyện huỷ hợp đồng với công ty. Đương nhiên cô không thể bại lộ chuyện cánh tay cô đã khôi phục. Sau khi bị thương công ty không có đến một lời thăm hỏi, khiến cho tâm của cô với công ty hoàn toàn lạnh lẽo.

Có cái cớ ký ức của cá, Văn Vịnh Thi cũng không tiếp tục bị chuyện trên máy bay làm phức tạp. Cô cảm thấy vận đen của cô có thể đã hết rồi. Có lẽ Trương Hợp Hoan chính là quý nhân của cô.

Văn Vịnh Thi cảm thấy hứng thú với chuyện Trương Hợp Hoan muốn tạo dựng hình tượng của cô như thế nào. Trương Hợp Hoan biết cô ôm khát vọng với việc nổi tiếng, bảo cô không cần nóng vội. Cứ trở về Hương Giang xử lý sạch sẽ chuyện hợp đồng với công ty quản lý trước, sau đó lại bàn về quy hoạch tương lai. Vì viết nhạc cần thời gian, nói ngắn lại, trong năm nay nhất định sẽ có một bài hát của cô xông lên đứng đầu bảng xếp hạng ca khúc mới. Trước đó cậu cũng nới với Chiêu Lệ Ảnh như vậy.

Văn Vịnh Thi lập tức quyết định sẽ trở về Hương Giang trong hôm nay, lần sau quay lại có khả năng phải sua Tết âm lịch.

Trương Hợp Hoan để Tần Hồng tiễn cô, cậu còn có chuyện quan trọng hơn.

Nhân cơ hội lần này trở về, Trương Hợp Hoan phải nói chuyện cho tốt với Phan Khải. Ca sĩ ký hợp đồng với phòng làm việc ngày càng gia tăng, công tác phát hành mở rộng về sau sẽ ngày càng dày đặc và nặng nề. Nhà sản xuất âm tượng Nam Giang chỉ là một công ty đĩa nhạc hạng hai. Tuy rằng Phan Khải rất có thành ý, nhưng thực lực công ty vẫn bày ở nơi đó. Có thể cung cấp đủ ủng hộ hay không còn chưa biết.

Tới gần Tết âm lịch, công việc của Phan Khải cũng tương đối bận, hơn nữa mỗi buổi tối đều có tiệc xã giao. Mấy ngày uống nhiều rượu liên tiếp làm cho thân thể hắn không khoẻ. Lúc Trương Hợp Hoan tới hắn đang ở trong văn phòng nhắm mắt dưỡng thần. Nghe được thanh âm mở cửa, lúc này mới mở hai mắt cười nói: “Tiểu Trương, câu không phải đi quay phim truyền hình sao?”

Trương Hợp Hoan nói: “Ở giữa có chút việc trở về vài ngày, sắp phải đi lại rồi.”

Phan Khải mời cậu ngồi, để thư ký đi pha hai ly hồng trà, hồng trà dưỡng vị.

Trương Hợp Hoan uống một ngụm hồng trà, Phan Khải kéo từ trong ngăn kéo ra một bao thuốc, Trương Hợp Hoan biểu đạt cậu không hút.

Sau khi Phan Khải mở thuốc, châm lửa, rít một hơi rồi nói: “Gần đây có quá nhiều tiệc xã giao, buổi tối có sắp xếp gì không? Không có sắp xếp gì thì đi với tôi, mấy vị lãnh đạo của tập đoàn đều tham dự.”

Trương Hợp Hoan nói: “Cảm ơn, tôi vẫn không nên đi. Sợ nhất là ăn cơm cùng với lãnh đạo.” Không phải là sợ, mà là trước mắt cậu còn chưa đủ cấp bậc, có đi cũng chỉ là một bối cảnh bằng người, không có cảm giác tồn tại.

Phan Khải cười nói: “Nếu muốn không ngừng tiến bộ thì phải thườn xuyên ăn cơm với lãnh đạo, tìm tôi vó việc gì sao?”

Trương Hợp Hoan gật gật đầu nói: “Tôi chú ý một chút đến bảng xếp hạng, “Bản thân bất chợt” không còn trong bảng nữa.”

Phan Khải nói: “Bảng xếp hạng ca khúc hot cạnh tranh kịch liệt hơn so với bảng xếp hạng ca khúc mới. Vốn dĩ tôi nghĩ ca khúc này có thể giống như “Không đơn giản như vậy”. Hiện tại xem ra ở phương diện tác dụng chậm thì vẫn kém một chút. Nhưng mà “Nói xa là xa” sau khi chấm dứt ở bảng xếp hạng ca khúc mới hẳn là có thể đi vào bảng xếp hạng ca khúc hot.”

Nhìn thoáng qua Trương Hợp Hoan, tưởng rằng Trương Hợp Hoan cảm thấy tiếc nuối nên an ủi: “Đã rất lợi hại rồi. “Không đơn giản như vậy” vẫn luôn ở trong top 10 ca khúc đang hot. “Nói xa là xa” chiếm hạng đầu bảng xếp hạng ca khúc mới đến nay. Không biết làm cho bao nhiêu người đố ky.”

Trương Hợp Hoan nói: “Phan tổng, gần đây tôi ký hợp đồng với một ít ca sĩ, dự tính ra ca khúc mới.”

Phan Khải ngẩn người ra một chút, không nghĩ tới Trương Hợp Hoan sẽ chơi lớn như vậy. Từ lúc bọn họ hợp tác tới nay đã liên tiếp ra ba ca khúc, còn muốn ra ca khúc mới. Đây là muốn liên tục chiếm bảng xếp hạng ca khúc mới hay sao?

Phan Khải nói: “Ký với ai rồi? Có thể tiết lộ với tôi một chút không?”

Trương Hợp Hoan nói: “Trên cơ bản đều là diễn viên, là ngôi sao nhỏ tuyến hai tuyến ba thôi. Tuy rằng bọn họ trước mắt không có bao nhiêu danh tiếng, nhưng rất có tiềm lực. Tôi nhân thời điểm này ký hợp đồng với bọn họ, chờ sau khi bọn họ nổi tiếng sẽ nhận được hồi báo tương đối lớn.”

Phan Khải gật gật đầu, tuy rằng hắn chưa từng thử ở lĩnh vực này, nhưng có nghe nói không ít. Hắn rít một hơi thuốc rồi nói: “Thật ra quá khứ cũng có tiền lệ như vậy, minh tinh điện ảnh chiếm lĩnh giới ca hát. Xa có Vương Chí Văn, Khương San, gần có Lục Nghĩa, Trần Khôn, Hoàng Tiêu Minh, Tôn Lệ. Trên cơ bản bọn họ đều là một đường. Nhưng ca khúc đơn của bọn họ trên cơ bản không có mấy cái có thể nổi, doanh thu CD cũng cực kỳ ảm đạm.”

Bình Luận (0)
Comment