Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 686 - Chương 686: Kinh Hồn Trên Đường (1)

Chương 686: Kinh hồn trên đường (1) Chương 686: Kinh hồn trên đường (1)

Mắt của Mục Tích Xuân sáng ngời lên, cô bỗng nhiên hiểu được bố cục của Trương Hợp Hoan, Tinh Vực có ba ca khúc liên tiếp chiếm được bảng xếp hàn bài hát mới, nhiều hãng đĩa đã tiến hành nghiên cứu thử phòng thi này, vài vị nhạc sĩ cấp năm sao của Phi Tuyết đánh giá cao về ca khúc của Trương Hợp Hoan, cả phương diện ca sĩ biểu diễn, bọn họ cho Tần Hồng tổng điểm là C+, người này là một ca sĩ cơ bản thì được chứ không thể thành ca sĩ nổi tiếng hơn.

Tần Hồng chịu thiệt thòi do tuổi tác và ngoại hình, đương nhiên giọng hát của cô ấy có thể được công nhận, nhưng lại không có diện mạo trời sinh, cô thuộc về kiểu người có kỹ năng. Nhưng Hàn Bảo Nhi lại khác, từ ca khúc “Nói xa là xa”, đều có thể nói Tần Hồng cùng Hàn Bảo Nhi là kỹ thuật so với tài năng thiên phú, nhất là khi Hàn Bảo Nhi mới chỉ 18 tuổi tiềm năng trong tương lai là rất lớn.

Mục Tích Xuân đoán được Trương Hợp Hoan là muốn cất giấu Hàn Bảo Nhi, tạo cảm giác thần bí gây tò mò, không cho cô xuất hiện quá sớm. Cũng có thể yên tâm phát triển bản thân, có thể thấy tuy là người trẻ tuổi nhưng Trương Hợp Hoan không vì lợi trước mắt mà tính đường lâu dài, rất là có tầm mắt.

Mục Tích Xuân nâng ly nói: “Hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ, rất mong chờ tác phẩm của cậu.”

Trương Hợp Hoan nói: “Tôi sẽ không để chị thất vọng!”

Sau khi bữa tối kết thúc, bốn người chia tay trước cửa, Trương Hợp Hoan ngồi lên xe của An Nhiên.

Mục Tích Xuân cũng chủ động đưa Hứa Minh Phong về.

Trên đường đi thì Mục Tích Xuân đã hỏi Hứa Minh Phong làm thế nào anh biết được cậu ấy.

Hứa Minh Phong cười nói: “Theo tôi được biết thì cậu ấy cùng vợ cũ của tôi đang làm ở đài truyền hình Nam Giang, studio này cũng có cổ phần của cô ấy.”

“Không nói sớm, có khi nào cả cậu cũng có cổ phần trong đó?”

Hứa Minh Phong lắc đầu nói: “Không có đâu, nói thế nào thì chàng trai trẻ này thực sự có năng lực, vừa làm phát thanh viên, vừa dẫn chương trình, có thể sáng tác nhạc, ngoài ra còn là biên kịch, trước mắt có bộ phim “Tầm Tần Ký” của đài truyền hình Nam Giang cũng là cậu ấy làm biên kịch.”

Mục Tích Xuân nói: “quả là một nhân tài.”

Chương trình vừa bị đình chỉ “Chúng tôi đều là diễn viên” của bên tôi cũng là đứa con tinh thần của cậu ấy.”

Mục Tích Xuân nói: “Nghe cậu nói như vậy thì tôi yên tâm rồi, có vẻ hôm nay tôi nhặt được một bảo bối.”

Hứa Minh Phong nói: “Vợ cũ của tôi nhìn người rất chuẩn, cô ấy xem trọng Trương Hợp Hoan như vậy hẳn là có lý do.”

“Hai người chẳng lẽ là còn tình cảm sao!”

Hứa Minh Phong cười ha ha: “Cậu đừng nói bậy bạ, để Như Vân biết lại đánh đổ một bình giấm chua đó.”

Mục Tích Xuân nói: “Tôi là nói bậy bạ sao? Dạo gần đây cậu ở Youku vất vả không ít.

Hứa Minh Phong nói: “Cũng không có cách nào, nếu lần này tôi không thể xử lý mớ nguy cơ này không tốt, chứng tỏ Youku đã chọn sai người, tôi cũng không có mặt mũi nào ở Youku nữa.”

Mục Tích Xuân nói: “Cậu là một trong những người xuất sắc nhất của khóa mình, chắc chắn cậu sẽ vượt qua, nguy cơ của Youku chỉ là tạm thời, tôi tin rằng nó sẽ nhanh chóng qua đi.”

Hứa Minh Phong cảm động nói: “Tôi già rồi, Trương Hợp Hoan mới hai mươi hai tuổi, nhưng cậu có thể được phong cách của cậu ấy không thua kém gì chúng ta.”

“Tôi cũng có cảm giác này, cậu ấy tựa như cái gì cũng biết, nên chúng ta không cần vòng vo với cậu ấy.”

“Với người thông minh thì càng nói chuyện thẳng thắn thì càng tốt.” Trong lòng Hứa Minh Phong cũng không thoải mái, áp lực công việc hiện tại đang đè lên người anh ta, nếu thật sự không thể xoay chuyển được cục diện của chương trình “Chúng tôi là diễn viên” thì người chịu trách nhiệm chắn hẳn là mình, nhiệm kỳ của anh ta ở Youku chỉ có một năm.

Chuông điện thoại của An Nhiên lại vang lên, cô có chút bực mình nhíu lông mày, Trương Hợp Hoan nói: “Vì sao mà lại không chịu nghe máy?”

An Nhiên nói: “Không muốn nghe.” Cô dừng xe lại ở ven đường, điện thoại tiếp tục reo lên lần nữa, rõ ràng cuộc gọi này có lẽ quan trọng đối với cô.

Trương Hợp Hoan nói: “Nếu ở Tân Họa mà cô không vui, tôi có thể giúp cô nghĩ ra biện pháp giải quyết.”

An Nhiên nhìn Trương Hợp Hoan lắc đầu, chậm rãi tựa đầu vào đôi vai rộng của anh.

Trương Hợp Hoan nói: “Nếu không, hay để tôi nói chuyện cùng Lạc tổng đi?”

“Không có gì để bàn, có lẽ đây là số phận của tôi.” An Nhiên nhắm hai mắt lại, có cậu cạnh bên đã khiến cô thoải mái hơn rất nhiều.

Trương Hợp Hoan nói: “Thật ra cô không làm diễn viên nữa cũng không sao, có thể kiếm một việc khác để làm, ví dụ như ký hợp đồng với studio của tôi, tôi nhất định sẽ chịu trách nhiệm giúp cô nổi tiếng.”

An Nhiên không nhịn được cười hẳn lên: “Có phải anh luôn muốn một ngày nào đó chèn ép được tôi không?”

Trương Hợp Hoan nói: “Tôi không máy ép trái cây, sao phải ép cô chứ? Nhưng nếu cô muốn như vậy, tôi cũng không từ chối đâu.”

An Nhiên nói: “Anh đúng là đồ mặt dày.”

Bình Luận (0)
Comment