Trương Hợp Hoan vẫn chưa quay lại nơi ở khách sạn Nam Giang, tuy nhiên Lạc Thanh Dương cũng không phản đối việc anh ngủ lại trong phòng khách một đêm.
An Nhiên chưa thuộc về anh, theo hợp đồng thì cô ấy thuộc về Tân Họa, Trương Hợp Hoan vẫn chưa rõ điều khoản trong bản hợp đồng của An Nhiên, nên muốn thăm dò một chút từ đạo diễn Chương.
Đạo diễn Chương gần đây chỉ ở trong nhà, chuyện ông gây ra thì dư luận đang lắng xuống, nhất là khi dạo gần đây làng giải trí xảy ra rất nhiều chuyện bê bối, không có những người này thì ông không làm được. Chuyện của đạo diễn Chương so với chuyện của bọn họ chả là gì.
Đạo diễn Chương nhận được điện thoại của Trương Hợp Hoan có vẻ rất vui, ông ấy nói cho Trương Hợp Hoan biết là mình đang lên núi nghỉ dưỡng, còn nghe nói Trương Hợp Hoan đang quay một bộ phim kiếm hiệp, đạo diễn Chương chúc mừng anh.
Trương Hợp Hoan nói chuyện phiếm một chút rồi nhắc tới hợp đồng của An Nhiên.
Đạo diễn Chương nói cho Trương Hợp Hoan biết, hợp đồng của An Nhiên là hợp đồng của người mới, cũng không có điều lệ gì quá hà khắc, An Nhiên là người mà ông ấy tự tay lựa chọn, nhắc tới An Nhiên là đạo diễn Chương lại cảm thấy tiếc nuối, cho rằng do chuyện của mình đã ảnh hưởng đến sự nghiệp của An Nhiên, ông vẫn cho rằng An Nhiên là một diễn viên rất đa tài và linh hoạt, nhất định sẽ có tương lai nếu được bồi dưỡng tốt, tương lai có thể nổi tiếng không kém Trương Tử Y.
Nhắc tới Trương Tử Y, đạo diễn Chương lại buồn, dù sao cũng là một diễn viên mình dạy dỗ.
Trương Hợp Hoan lại hỏi thăm về con người Nhạc Khai Sơn, đạo diễn Chương đã gặp ông ta được vài lần, cũng không biết gì về người này, nhưng hiện tại Nhạc Khai Sơn đã là chủ mới của Tân Họa, đang cố gắng vì “Tần Hoài thập tam sai” thẩm định, lần thẩm định thứ hai vẫn không qua, nên sau tết âm lịch đạo diễn Chương sẽ đến Hỗ Hải để tiến hành cắt nối biên tập lại.
Từ đạo diễn Chương cũng không có moi thêm tin tức gì, đến bây giờ vẫn chưa nghĩ ra nhược điểm mà Nhạc Khai Sơn nắm thóp được của Lạc Thanh Dương.
Chiều hôm sau Trương Hợp Hoan lập tức bay đến Liêu Thành một chuyến, tổ biên kịch thúc giục cậu mau trở lại, có chút vấn đề về kịch bản, điện thoại không thể nói rõ được, có vẻ là chuyện rất cấp bách.
Trương Hợp Hoan nhờ Tần Hồng đặt vé khoang phổ thông vì đã gần tết âm lịch, các chuyến bay đều không còn vé nhiều, may thay Liêu Thành cũng không phải thuộc tuyến bay chính, mua vé máy bay cũng không quá khó khăn. Trương Hợp Hoan tìm vị trí của mình ngồi xuống, không bao lâu lại thấy An Nhiên đi đến đây.
Trương Hợp Hoan kinh ngạc nhìn cô, không nghĩ tới cô ấy có thể tìm ra được nơi này.
An Nhiên đến bên cạnh anh ngồi xuống.
“Thật trùng hợp làm sao cô biết tôi ở đây vậy?”
An Nhiên nói: “Chuyện này không đơn giản, anh đã phải nhờ chị Hồng đặt vé máy bay, tôi chỉ cần hỏi chị ấy thì chẳng phải sẽ biết sao.”
Trương Hợp Hoan thở dài: “Sao chị ấy có thể bán đứng tôi như vậy chứ.”
An Nhiên cười nói: “Đừng có nói chị ấy, có trách thì trách tôi đi.”
Trương Hợp Hoan lắc đầu, trong lòng đang suy nghĩ là An Nhiên lén trốn ra ngoài hay là Lạc Thanh Dương thả cô ấy đi.
Lúc này tiếp viên hàng không bắt đâu kiểm tra hành lý trên đầu, thấy Trương Hợp Hoan cô tiếp viên hàng không hơi bất ngờ, Trương Hợp Hoan cũng vậy, hai người nhận ra nhau, cả hai đã gặp nhau ở chuyến bay lần trước.
An Nhiên ngồi bên cạnh thấy tiếp viên hàng không nhìn Trương Hợp Hoan, mới có mấy ngày anh lại đổi một mỹ nhân khác, tên này đúng là tra nam mà, nghĩ đến chuyện lần trước anh làm ở trên máy bay, thật xấu hổ mà, cô cúi đầu nhanh chóng đi về phía trước.
An Nhiên phát hiện ánh mắt của cô tiếp viên có gì đó lạ, hỏi nhỏ Trương Hợp Hoan nói: “Anh quen biết à?”
Trương Hợp Hoan lắc đầu.
“Vậy tại sao cô ấy nhìn anh chằm chằm dị?”
Trương Hợp Hoan nói: “Cũng bình thường thôi, cô ấy thấy một soái ca, nếu một người đàn ông gặp mỹ nữ cũng như thế, không có thì quả không bình thường.”
An Nhiên suy nghĩ thì cũng có chút đạo lý, thật ra cũng có không ít người nhìn cô.
Máy bay cất cánh, An Nhiên đắp chăn lên người, nhìn thấy Trương Hợp Hoan ở bên cạnh ngủ gà ngủ gật, nên đắp chăn cho cậu, cực kỳ chăm sóc.
Lúc cậu đang sửa lại chăn thì cô tiếp viên hàng không đó lại đẩy xe đi tới, ánh mắt cổ quái nhìn Trương Hợp Hoan, chắc anh ta lại định làm chuyện đó trên máy bay nữa, người này thật cuồng dâm mà.
Trương Hợp Hoan cũng nhìn cô ấy: “Cô biết tôi sao?”
Tiếp viên hàng không đỏ mặt, trong lòng thầm mắng tra nam, chỉ có vẻ ngoài điển trai, chỉ lưu manh: “Không biết, anh có cần dùng gì không ạ?”
Trương Hợp Hoan nói: “Lấy tôi bịch khăn giấy.”
Tiếp viên hàng không mặt đỏ đến tận cổ.
Đương nhiên An Nhiên không biết Trương Hợp Hoan xin khăn giấy có ý gì, còn tưởng anh ta muốn chọc cô tiếp viên hàng không, nhưng không trên thực tế lại rất tục tĩu.