Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 689 - Chương 689: Ngàn Dặm Tham Quan (2)

Chương 689: Ngàn dặm tham quan (2) Chương 689: Ngàn dặm tham quan (2)

Trương Hợp Hoan uống một ngụm rượu nói: “Không phải hoang tưởng, tôi tự mình trải qua, đương nhiên hiểu được hành động của đối phương, từ khiêu khích đến ra tay, mục đích đều rõ ràng, đêm nay nếu không nhờ An Nhiên lái xe chặn họ thì tôi có lẽ đã bị thương rồi.”

“Nha đầu ngốc này, thực sự vì cậu mà không màng đến gì cả.” Lạc Thanh Dương nghĩ lại mà thấy sợ trong lòng.

“Cho nên tôi sẽ không để ai tổn thương đến cô ấy.”

“Cậu có nghĩ người làm con bé tổn thương chính là bản thân mình không?” Lạc Thanh Dương nhìn thẳng vào mắt Trương Hợp Hoan.

Trương Hợp Hoan nói: “Trên thế giới này chỉ có mình tôi có thể tổn thương cô ấy, người khác thì không.” Tậm dừng một chút nói: “Kể cả bà cũng vậy.”

Lạc Thanh Dương chỉ vào anh nói: “Cậu có thể lừa được con gái ta, nhưng không lừa được tôi đâu, đồ tra nam.” Mắng xong những lời này khiến lòng bà vui hơn chút, nhưng bà ý thức được rằng bản thân mình cũng không quá ác cảm với Trương Hợp Hoan, nếu không sẽ không cùng nói chuyện với cậu ta.

Trương Hợp Hoan nói: “Không biết tiêu chuẩn đánh giá tra nam của Lạc tổng như thế nào? Ở tiêu chuẩn của bà thì Nhạc Khai Sơn có tính là một tra nam không?”

“Càn rỡ!” Lạc Thanh Dương nổi giận nói.

Trương Hợp Hoan không bị khí thế của bà ấy đàn áp, thở dài nói: “Đêm nay biết tôi ở cạnh An Nhiên, một người là bà, có thể người kia là Nhạc Khai Sơn.”

Lạc Thanh Dương nói: “Trương Hợp Hoan cậu rõ ràng đã có bạn gái, vì cái gì mà cứ quấn lấy An Nhiên?”

“Lạc tổng làm việc rất mâu thuẫn, bà rõ ràng bất mãn với hợp đồng của Tân Họa, có phải muốn trợ giúp An Nhiên thoát khỏi sự khống chế của Tân Họa phải không?”

“Cậu nghĩ nhiều rồi, Tân Hoạ là một công ty nổi danh trong nước, cho dù mới đổi giám đốc, An Nhiên cũng sẽ được khen ngợi, vì cái gì mà tôi phải giúp con bé rời khỏi đó?”

“An Nhiên chỉ là một người mới, cho dù là một cô gái triển vọng, hay trước đó cô ấy đã phải ký một hợp đồng bất công, nhưng việc chấm dứt hợp đồng cũng không quá khó, cũng lắm là đền tiền. Với khả năng của bà thì bồi thường một khoảng như vậy thì cũng sẽ nhanh chóng kiếm lại được.”

Lạc Thanh Dương nói: “Cậu nghĩ mọi chuyện đơn giản vậy sao?”

“Đương nhiên là sẽ không đơn giản như vậy, vậy bà nói cho tôi biết đi, An Nhiên có đang bị Tân Hoạ thao túng hay là bà mới là người bị Tân Họa nắm thóp trong tay?”

Lạc Thanh Dương bất ngờ ngẩn cả người, bà biết Trương Hợp Hoan thông minh, nhưng không ngờ là cậu ta lại thông minh đến như vậy, tên nhóc này có vẻ như đã nhìn thấu được bí mật bên trong, nhất định là mình đã vô ý để lộ ra điều gì đó, cẩn thận suy xét thì rõ ràng mình không để lộ điều gì mà.

Trương Hợp Hoan nói: “An Nhiên là con gái của bà, thân là một người mẹ thì không nên để con bị áp chế, nếu bà cứ nhân nhượng thì An Nhiên sẽ bị kéo càng ngày càng sâu vào nơi đó.”

Lạc Thanh Dương nói: “Tôi đã nói cậu bị hoang tưởng quá mức mà.” Bà uống một ngụm rượu lớn, rõ ràng đang rất bối rối.

Trương Hợp Hoan nói: “Nếu có thể sử dụng tiền để giải quyết vấn đề, chắc hẳn bà đã sớm giải quyết nó rối, nếu bà không thể giải quyết được, có thể nói cho tôi biết đang có chuyện gì không?”

Lạc Thanh Dương lắc đầu nói: “Không có việc gì cả!”

Trương Hợp Hoan nói: “Bà không muốn nói ra cũng không sao, nhưng chuyện hôm nay tôi sẽ tính sổ với Nhạc Khai Sơn, bà giúp tôi thông báo với ông ta, nếu còn lặp lại chuyện của đêm nay thì ông ta dám làm, tôi dám trả lại gấp mười lần.”

Lạc Thanh Dương nhìn Trương Hợp Hoan, bà không hề nổi giận, ngược lại rất ngưỡng mộ lòng dũng cảm của Trương Hợp Hoan, khó trách tại sao lại khiến An Nhiên mê mệt: “Chàng trai trẻ, tôi cho cậu một lời khuyên, có dũng khí là một chuyện tốt, không không biết lượng sức mình lại là một chuyện ngu xuẩn.”

Trương Hợp Hoan nói: “Một người đàn ông mạnh mẽ như tôi đối với bà thì chẳng là gì cả, hay bà cứ nói với ông ta, tôi muốn ký hợp đồng với An Nhiên.”

Lạc Thanh Dương khóe miệng nở một nụ cười có chút cay đắng: “Hợp đồng của An Nhiên tôi sẽ nghĩ cách, lòng của cậu tôi cũng đã hiểu, nhưng chuyện này không thể giải quyết chỉ bằng dũng khí.”

Trương Hợp Hoan nói: “Càng nhượng bộ càng không giải quyết được vấn đề, Lạc tổng hiểu rõ hơn tôi mà.”

Lạc Thanh Dương nói: “Cậu có biện pháp gì sao?”

Trương Hợp Hoan nói: “Để cho đối phương mất cảnh giác thì phương pháp tốt nhất là khiến cho ông ta nghĩ bà không còn giá trị gì, An Nhiên còn trẻ tuổi, cho dù có thất nghiệp hai năm thì cũng chẳng sao, nếu bình hoa này thuộc về tôi, bất kể là ai thì cũng không thể cướp khỏi tay tôi được, dù có phải chính tay tôi đập nó nát đi chăng nữa, người khác đừng hòng mơ tưởng đến nó.”

Lạc Thanh Dương giật mình nhìn Trương Hợp Hoan: “Đôi khi cậu thật đáng sợ, An Nhiên làm thế nào lại thích một kẻ có máu điên như cậu?”

Trương Hợp Hoan nói: “Bà là mẹ của An Nhiên, không cần lo về những chuyện này, nhưng kẻ giở trò đêm nay tôi tuyệt đối không tha thứ cho kẻ đó.”

Bình Luận (0)
Comment