Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 688 - Chương 688: Ngàn Dặm Tham Quan (1)

Chương 688: Ngàn dặm tham quan (1) Chương 688: Ngàn dặm tham quan (1)

Trương Hợp Hoan lại cho rằng lá gan của An Nhiên không nhỏ như vậy, ba phần thật bảy phần giả, dù sao cô cũng là diễn viên thiên tài, nếu muốn diễn trò thì kể cả Lạc Thanh Dương cũng không nhận ra được.

Lạc Thanh Dương nhìn thấy con gái trong bộ dạng này đành bất đắc dĩ để cho Trương Hợp Hoan cùng An Nhiên về nhà, chờ con bé bình tĩnh lại thì nói chuyện sau.

Trương Hợp Hoan theo hai người về tới Nam Giang.

Lạc Thanh Dương nói bảo mẫu làm bữa ăn khuya, để tiếp đón Trương Hợp Hoan.

An Nhiên uống xong chén tổ yến, cảm xúc đã bình tĩnh lại, nhẹ giọng nói: “Ngày mai con chuẩn bị đi Liêu Thành.”

Lạc Thanh Dương ngạc nhiên nói: “Con đến đó làm cái gì?” Nhìn Trương Hợp Hoan cho rằng chuyện này là do cậu ta gợi ý.

An Nhiên nói: “Không liên quan tới anh ấy, chỉ là con muốn đi chơi.”

Lạc Thanh Dương thở dài nói: “Con là nghệ sĩ đã ký ước của Tân Họa, gần đây đạo diên Phùng đang chuẩn bị quay một bộ phim lịch sử, ông ấy đã đáp ứng sẽ cho con cơ hội, con nên đến đó tối nay.” Bà vì con gái mà tiếc nuối cơ hội này.

Trương Hợp Hoan nói: “Phùng Cương của Hoa Nghệ sao?”

Lạc Thanh Dương nói: “Phùng Cương có thể hợp tác cùng Hoa Nghệ, bom tấn lịch sử của đạo diễn Phùng sẽ gây chấn động, rất hoành tráng hẳn có thể được ghi vào lịch sử.”

Trương Hợp Hoan cười nói: “Ông ta là một kẻ cố chấp hay ăn hiếp người quá đáng, một người thiếu văn hóa như vậy có thể làm ra được một bộ phim lịch sử có chiều sâu sao.”

Lạc Thanh Dương nghĩ tên nhóc này nói nay thật bạo miệng, người ta là đạo diễn nổi tiếng nhất, cậu thì có tư cách gì mà nói xấu ông ấy?

An Nhiên nói: “Cũng không thể nói như vậy, đạo diễn Phùng cũng có những tác phẩm rất hay.”

“Tác phẩm hay không có nghĩa là nhân phẩm tốt.” Trương Hợp Hoan có chút khinh thường Phùng Cường, người này mặc dù tài giỏi nhưng khuôn mặt phàm tục không thể lọt vào mắt xanh của cậu, dù là trong quá khứ cậu cũng chưa từng muốn hợp tác với người này.

An Nhiên nói: “Được rồi chỉ có mình anh có nhân phẩm tốt!” Qua mấy lời này có thể nói cô ấy đã hoàn toàn bình thường trở lại.

Lạc Thanh Dương nói: “Con ăn xong thì đi tắm đi.” Rõ ràng muốn đuổi con gái mình rời đi.

An Nhiên nói: “Trương Hợp Hoan, tối nay anh đừng đi, ngủ lại ở phòng khách đi.”

Lạc Thanh Dương liếc con gái mình một cái, cho một gã con trai xa lạ vào ngủ mà không hỏi ý kiến của ta? Con bé đang muốn khiêu khích đây mà.

Trương Hợp Hoan nói: “Tôi còn có việc, chưa đi vội.”

An Nhiên nói: “Hai người ngồi nói chuyện đi, con đi tắm, dù gì thì mai con cũng sẽ đi Liêu Thành.”

Sau khi An Nhiên rời đi, Lạc Thanh Dương nhìn Trương Hợp Hoan nói: “Cậu cổ vũ nó đi Liêu Thành để làm gì?”

“Chuyện này không liên quan đến tôi, là cô ấy muốn đi, tôi cũng không có đồng ý với cô ấy.”

“Tiểu Nhiên trước đây không phải như vậy, từ khi biết cậu thì con bé thay đổi hoàn toàn.”

“Con người thì cũng phải có lúc thức tỉnh, không thể cả đời bị người khác sắp đặt được.”

Lạc Thanh Dương thở dài: “Tiểu Trương, hai đứa đều còn một quãng đường để đi, hiện tại nếu cứ để mối quan hệ tiếp tục phát triển sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ của cả hai.”

Trương Hợp Hoan phát hiện Lạc Thanh Dương đối với mối quan hệ của bọn họ đã không còn phản đối như trước, Trương Hợp Hoan lại có cảm giác Lạc Thanh Dương có chuyện gì đó khó nói, liền nói bóng gió: “Album của An Nhiên cũng không thể ký hợp đồng bên tôi sao?”

Lạc Thanh Dương lắc đầu.

“Lạc tổng, có phải hợp đồng của Tân Họa với An Nhiên rất nghiêm khắc không, bà thấy không hài lòng với nó sao?”

“Không cần tự cho mình thông minh.”

“Tôi chỉ nói theo cảm giác của mình, nếu có gì không phải thì bà không cần để ý.”

Lạc Thanh Dương nói: “Vào phòng sách nói đi.”

Trương Hợp Hoan đi theo bà ấy tới phòng sách, Lạc Thanh Dương rót hai ly rượu Whisky, đưa một ly cho Trương Hợp Hoan.

Trương Hợp Hoan nói: “Chuyện đêm nay không phải trùng hợp, hẳn có người theo dõi tôi và An Nhiên, giả vờ say rượu, cố ý dẫn dụ tôi xuống xe nhằm tấn công tôi.”

Lạc Thanh Dương tay nắm ly rượu hơi run run một chút, bà cuối đầu ngửi được mùi rượu whisky thơm ngào ngạt, tỏ vẻ thoải mái nói: “Tuổi nào rồi, làm gì mà ám sát? Cậu coi phim điện ảnh tội phạm quá nhiều rồi.”

Trương Hợp Hoan nãy giờ luôn quan sát Lạc Thanh Dương, vừa rồi bà ấy không có qua được mắt anh: “Có người không muốn thấy tôi và An Nhiên ở cùng một chỗ, nên thông qua chuyện này muốn giáo huấn tôi một chút, giống như việc bà để Phan Vân Lôi cảnh cáo tôi trước đây.”

Lạc Thanh Dương nhíu mày: “Cậu nghi ngờ tôi?”

Trương Hợp Hoan lắc đầu nói: “Nếu là ngày trước thì tôi sẽ nghi ngờ bà, nhưng hiện tại tôi chỉ có thể nghi ngờ rằng có một người khác, người này có liên quan đến An Nhiên.”

“Có thể đây chỉ việc ngẫu nhiên, cậu thật sự bị hoang tưởng quá mức.”

Bình Luận (0)
Comment