Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 706 - Chương 706: Hợp Tác Trung Ngoại (3)

Chương 706: Hợp tác trung ngoại (3) Chương 706: Hợp tác trung ngoại (3)

Sau khi Trương Hợp Hoan vào ở, trước tiên đi tắm rửa, thay đổi quần áo. Một giờ sau, cậu nhận được tin tức của Park Jin-joo , tối nay sáu giờ mời cậu ăn cơm ở nhà hàng Hàn của khách sạn.

Hiện tại khoảng ba rưỡi chiều, Trương Hợp Hoan phát hiện Park Jin-joo làm việc rất có quy trình. Sắp xếp đúng chỗ, không vội quấy rầy, mỗi một sự kiện đều suy xét rất chu đáo.

Trương Hợp Hoan trả lời một câu được, sau đó nằm lên giường nghỉ ngơi trong chốc lát. Gọi điện thoại cho Sở Thất Nguyệt, hỏi cô Tết Âm lịch năm nay tính như thế nào?

Sở Thất Nguyệt vẫn còn ở Hỗ Hải, nói với cậu dự định về đón năm mới với mẹ.

Gần đây Trương Hợp Hoan cũng thường xuyên liên hệ với Phương Minh Như. Cậu cực kỳ quan tâm bệnh của Phương Minh Như, bởi vì Phương Minh Như nói mạng của bà có thể sẽ không vượt qua được một năm. Trương Hợp Hoan đồng ý chuyện không nói chân tướng với Sở Thất Nguyệt, tuy rằng rất muốn Sở Thất Nguyệt ở đây đón năm mới với mình, nhưng vẫn cảm thấy cô ấy trở về bên cạnh mẹ vẫn quan trọng hơn. Đồng thời cũng hy vọng y học có thể sáng tạo ra kỳ tích, có thể để Phương Minh Như sống lâu thêm vài năm. Sở Thất Nguyệt vừa mất đi ba, nếu mẹ lại qua đời sẽ là đả kích rất lớn với cô.

Sáu giờ rưỡi tối, Trương Hợp Hoan đi đến chỗ hẹn, Park Jin-joo đã ở đó. Thật ra Trương Hợp Hoan không có ấn tượng đối với cô ấy, đã sớm quên mất dáng vẻ của cô, nhìn thấy người thật mới nhớ lại.

Park Jin-joo khoảng bốn mươi tuổi, tướng mạo bình tường, đeo mắt kính, gương mặt cực kỳ mộc mạc. Nhìn bộ dáng của cô rất khó liên tưởng cô là người trong giới giải trí. Trương Hợp Hoan từng tra tư liệu về Park Jin-joo , biết cô trong vòng giải trí Hàn Quốc là một nhà quản lý cực kỳ nổi danh.

Park Jin-joo khom mình hành lễ với Trương Hợp Hoan: “Chào thầy Trương.”. Quốc ngữ của cô cực kỳ tiêu chuẩn, thật ra cô là con lai Hàn Trung, mẹ của cô là người Trung.

Hai người ngồi xuống, Park Jin-joo mời món thịt nướng Hàn Quốc, trưng cầu một chút ý kiến của Trương Hợp Hoan. Trương Hợp Hoan gọi một ít rượu trắng, rượu của Hàn Quốc thật sự là không dễ uống.

Park Jin-joo gọi một bình Ngũ Lương, sau khi hai người uống hai chén, Park Jin-joo nói: “Tôi hiện tại không phải quản lý của An Đông Tín, tôi đi đến công ty giải trí JYP rồi.”

Trương Hợp Hoan cũng không xa lạ cái tên JYP này, công ty giải trí này là một trong mười công ty lớn nhất Hàn Quốc. Ông chủ Trấn Anh Chính xuất đạo từ ca sĩ, phía dưới có rất nhiều nghệ sĩ nổi tiếng. Còn có một nghệ sĩ được xưng là mối tình đầu quốc dân - Bùi Trí Tú. Đời trước cậu cũng chưa từng tiếp xúc với Bùi Trí Tú.

Lần này Park Jin-joo tới là vì bàn chuyện đại nhạc hội. Cô vốn định đi Nam Giang gặp Trương Hợp Hoan, sau lại biết Trương Hợp Hoan đang ở Liêu Thành, lúc này mới có buổi gặp mặt hôm nay.

Park Jin-joo nói: “Thầy Trương, lần trước sau khi nghe bài hát “I believe”, tôi vẫn luôn nhớ mãi không quên. Sau lại phát hiện ngài không công khai ca khúc này. Lần này tôi mạo muội muốn bàn chuyện mua bản quyền với ngài.”

Trương Hợp Hoan nói: “Thật có lỗi, ca khúc đó tôi đã đưa bản quyền cho bạn gái của tôi.” Cậu không nói dối, bản tiếng Hàn đưa cho Sở Thất Nguyệt, bản tiếng phổ thông đưa cho An Nhiên. Hai bên đều to giống nhau, công bằng, đều là người cực kỳ quan trọng với cậu. Đồ đã tặng đi không thể lấy về.

Park Jin-joo nói: “Tôi đã liên hệ Sở tiểu thư, là cô ấy nói với tôi chuyện có nhường bản quyền hay không là do ngài quyết định.”

Trương Hợp Hoan mỉm cười nói: “Phác tiểu thư nói tiếng phổ thông tốt như vậy, hẳn là cũng hiểu biết thói quen của quốc gia chúng tôi.”

Park Jin-joo nói: “Mẹ tôi là người Trung, tôi du học ở Thuỷ Mộc. Nếu tôi không chủ động báo quốc tịch của mình, không ai nghĩ tôi là người ngoại quốc.”

Trương Hợp Hoan nói: “Người Trung Quốc chúng tôi một lời nói đáng giá ngàn vàng. Tôi cũng không thể chuyển giao thứ đã cho người khác. Nói cách khác, ngài có ra giá bao nhiêu tiền thì tôi cũng không định bán.”

Park Jin-joo có chút tiếc nuối thở dài. Nếu thái độ của Trương Hợp Hoan đã dứt khoát, cô có tiếp tục níu kéo cũng vô dụng, rồi cô cười nói: “Tôi nghe nói thầy Trương có mở một phòng làm việc âm nhạc?”

Trương Hợp Hoan gật gật đầu: “Không sai, gọi là Tân tinh vực, địa điểm là ở Nam Giang.”

“Nói cách khác, tôi có thể thay mặt công ty mời thầy Trương viết nhạc?”

Trương Hợp Hoan nói: “Chuyện này không thành vấn đề, nếu điều kiện cho phép thì chúng ta có thể hợp tác.”

Park Jin-joo âm thầm vui sướng, ngày hôm nay không tiêu tiền uổng phí. Tuy rằng không thể mua được bản quyền ca khúc từ tay Trương Hợp Hoan như ý nguyện, nhưng nếu có thể hợp tác cùng phòng làm việc âm nhạc của cậu. Như vậy về sau có thể đặt ca khúc sáng tác riêng bằng tiếng Hàn cho ca sĩ.

Bình Luận (0)
Comment