Suy nghĩ như vậy có thể sẽ làm rất nhiều người trong công ty cảm thấy khó hiểu, nhưng Park Jin-joo tin tưởng vào ánh mắt của bản thân. Hơn nữa lúc Trương Hợp Hoan đàn hát ca khúc “I believe”, toàn bộ thành viên bên Hàn đều chấn kính. Ca từ và âm nhạc của Trương Hợp Hoan cho dù đặt ở giới âm nhạc Hàn Quốc cũng được xem là đứng đầu.
Park Jin-joo thật không ngờ, cô nhớ thương năng lực sáng tác nhạc của Trương Hợp Hoan, Trương Hợp Hoan cũng nhớ thương năng lực đào tạo ngôi sao của JYP. Trước mắt sở dĩ thịnh hành nhạc Hàn, từ căn bản mà nói, thiết kế vũ đạo và hình tượng của bọn họ quá lợi hại. Trương Hợp Hoan hy vọng thông qua Park Jin-joo kết nối với JYP, về sau có thể lợi dụng tài nguyên của bọn họ để huấn luyện nghệ sĩ cho riêng mình.
Hai người đều rất hứng thú đối với chuyện hợp tác, bàn chuyện trở về sẽ lấy ra phương án, đợi sau Tết Âm lịch sẽ bàn chuyện, cố gắng nhanh chóng sắp xếp.
Nghệ sĩ dưới trướng của công ty giải trí JYP sẽ biểu diễn đại nhạc hội ở Hỉ Đô vào dịp Tết Âm Lịch. Lần này Park Jin-joo đến trước để làm việc với bên tổ chức. Thật ra Trương Hợp Hoan chi phí ăn ở của Trương Hợp Hoan xét đến cùng cũng là từ công ty xuất ra.
Nghe nói lần này JYP biểu diễn sẽ ký bản quyền trực tiếp cho Youku, Trương Hợp Hoan cũng không khỏi cảm khái thế giới thật nhỏ. Quanh quanh quẩn quẩn cũng có thể gặp được người quen, đương nhiên cậu vẫn chưa nói quan hệ của cậu và Youku cho Park Jin-joo biết.
Trương Hợp Hoan phát hiện Park Jin-joo có cách làm việc rất giống La Bồi Hồng, đều là người làm việc nghiêm túc. Nhưng hiện tại cậu vẫn chưa biết Park Jin-joo có bao nhiêu quyền lên tiếng ở JYP, sau khi bắt đầu hợp tác còn phải tiếp tục quan sát.
Trương Hợp Hoan vừa trở lại phòng thì Văn Vịnh Thi đã gọi điện thoại tới. Từ khi cô quay về Hương Giang, đây là lần đầu tiên liên lạc với Trương Hợp Hoan.
Sau khi Trương Hợp Hoan tiếp điện thoại, Văn Vịnh Thi nói hợp đồng của cô và công ty cũ đã giải quyết xong.
Trương Hợp Hoan biết được kết quả này, Văn Vịnh Thi trong mắt Bách Sĩ Hoạt đã không còn giá trị quá lớn, người ta cũng không muốn tiếp tục đầu tư lên người cô. Trương Hợp Hoan cũng được xem như khá chăm sóc nghệ sĩ dưới trướng, Văn Vịnh Thi là nghệ sĩ chính thức đầu tiên của cậu.
“Cánh tay cô không có việc gì chứ?” Trương Hợp Hoan có chút không chắc chắn đối với công hiệu của Hắc ngọc đoạn tục cao.
Văn Vịnh Thi nói: “Cánh tay khỏi hoàn toàn rồi, chỉ là, chỉ là…”
“Sao vậy? Không cần ấp a ấp úng.”
Văn Vịnh Thi nói: “Cánh tay của tôi thường xuyên xuất hiện một đường màu đen, giống như hình xăm vậy. Tôi đi bệnh viện kiểm tra thì thân thể không có vấn đề gì. Tôi hoài nghi là tác dụng phụ của Hắc ngọc đoạn tục cao, hôm nay lại bắt đầu ngứa.”
Đầu Trương Hợp Hoan có chút muốn phình to, tác dụng phụ của Hắc ngọc đoạn tục cao thật đúng là mãi không dứt.
Văn Vịnh Thi đương nhiên cực kỳ bất an, trước đó cô đã từng biến đen. Đêm hôm đó làm cho cô quá sợ hãi, không khoa trương mà nói, lúc đó cô thật sự muốn đứng tim.
Khoảng thời gian này trở lại Hương Giang, bởi vì tất cả mọi việc đều bình thường cho nên lòng mới dần dần an tâm. Nhưng mà từ hôm nay bắt đầu cánh tay cô lại xuất hiện một đường đen làm cho cô rất sợ hãi. Cô cũng không dám đi bệnh viện khám, chỉ có thể thương lượng với Trương Hợp Hoan. Dù sao trước đó Trương Hợp Hoan cũng trị khỏi cả người đen thui cho cô, tin rằng lần này cậu nhất định sẽ có biện pháp.
Trương Hợp Hoan bảo cô không cần sốt ruột.
Văn Vịnh Thi sao có thể không sốt ruột chứ, tác dụng phụ lần trước để lại cho cô một bóng đen tâm lý rất lớn. Cô bày tỏ đêm nay sẽ bay về đại lục, giữa trưa ngày mai sẽ đến Liêu Thành.
Trương Hợp Hoan biết cô trong lòng sốt ruột. Nói với cô hiện tại cậu không ở Liêu Thành mà ở Hỉ Đô. Văn Vịnh Thi kiểm tra chuyến bay, từ Hương Giang đến Hỉ Đô sẽ cần chuyển chuyến bay ở Hỗ Hải. Chuyến sớm nhất giữa trưa ngày mai sẽ tới. Cô không dám trì hoãn, bảo Trương Hợp Hoan ngày mai ở Hỉ Đô chờ cô.
Trương Hợp Hoan biết hiện tại trong lòng Văn Vịnh Thi khẳng định thấp thỏm lo âu, cậu an ủi Văn Vịnh Thi không cần lo lắng. Hẳn là sẽ không phát sinh tình huống như lần trước. Nhưng trong lòng cậu cũng không chắc chắn, đơn giản là giúp Văn Vịnh Thi giải sầu mà thôi.
Văn Vịnh Thi đến sân bay quốc tế Long Gia lúc mười một giờ ba mươi sáng ngày hôm sau. Trương Hợp Hoan cũng hủy bỏ chuyến đi ban đầu của cậu đến phòng sản xuất điện ảnh phương Bắc, hy vọng thời điểm lần này Văn Vịnh Thi sẽ không trở thành người Phi Châu.
Trương Hợp Hoan từ trong đám người thấy được Văn Vịnh Thi bọc kín mít. Dù sao thì cô ấy cũng xuất thân là một người mẫu trẻ với khí chất xuất chúng.
Thật ra, Văn Vịnh Thi chỉ cao 1m68. Ở đại lục với chiều cao như vậy không có khả năng trở thành người mẫu, nhưng mà thân thể Văn Vịnh Thi cực kỳ cân xứng. Đi thêm một đôi cao gót, thì cô trông vượt trội hơn trong đám đông, nhìn tương đối cao gầy.