Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 708 - Chương 708: Trailer (1)

Chương 708: Trailer (1) Chương 708: Trailer (1)

Văn Vịnh Thi vừa mới chấm dứt hợp đồng với Bách Sĩ Hoạt, hơn nữa tình hình của cô hiện tại cũng không muốn để kẻ nào biết.

Trương Hợp Hoan phất tay với cô, Văn Vịnh Thi cũng thấy được cậu, cậu phụ giúp mang hành lý lên xe. Trên xe có hai kiện hành lý thật to, vừa nhìn thì thấy trong thời gian ngắn thì không có kế hoạch trở về.

Trương Hợp Hoan nhận lấy hành lý từ tay cô, nhìn cô rồi cười nói: “Thế nào?”

Văn Vịnh Thi ảm đạm nói: “Không có nghiêm trọng như lần trước, bất quá vẫn còn đang khuếch tán.” Cô cảm thấy mình mắc bệnh nan y, dùng từ khuếch tán để hình dung.

“Lên xe rồi nói.”

Văn Vịnh Thi đi theo Trương Hợp Hoan đến bãi đỗ xe, Trương Hợp Hoan đem hành lý bỏ vào cốp sau. Văn Vịnh Thi sau khi lên xe thì gỡ mũ và mắt kính.

Trương Hợp Hoan theo sau bước lên xe, liếc mắt nhìn khuôn mặt không tì vết của cô một cái: “Tôi thấy vẫn rất tốt.”

Văn Vịnh Thi nói: “Cánh tay của tôi có một vết đen.” Cô đưa cổ tay ra, cổ tay phải của cô có thể nhìn thấy được một đường màu đen.

Trương Hợp Hoan nói: “Tôi đặt phòng ở Sangrila giúp cô, nhận phòng trước rồi nói sau.”

Văn Vịnh Thi bất lực dựa lưng vào ghế sau: “Tôi đã đủ phiền chết, nếu mà quay lại cái bộ dạng kia, tôi nguyện ý tự sát.”

Trương Hợp Hoan nói: “Nghĩ thoáng một chút, cánh tay hiện tại đã ổn rồi.”

Văn Vịnh Thi nói: “Tôi lúc trước như thế nào mà tin tưởng lời nói dối của anh. Cái gì mà Hắc ngọc đoạn tục cao, khiến cho tôi hiện tại người không ra người quỷ không ra quỷ. Trương Hợp Hoan, tôi bị anh hại chết rồi.” Hiện tại cảm thấy Trương Hợp Hoan chính là lang trung giang hồ chuyên đi lừa đảo.

Trương Hợp Hoan nói: “Trong chuyện này, tôi xác thực là cần phải gánh vác một chút trách nhiệm.”

“Không phải là một ít, mà là toàn bộ.”

Trương Hợp Hoan nói: “Xuất phát điểm của tôi là tốt. Cô ngẫm lại đi, cô là nghệ sĩ ký hợp đồng với tôi, tôi hại cô để làm gì? Đối với tôi có được chỗ tốt nào?”

Văn Vịnh Thi hối hận không thôi. Cô hiện tại thậm chí rất hối hận chuyện ký kết hợp đồng với Trương Hợp Hoan.

Thật ra lần quay về này, có người nghe nói cô và công ty huỷ hợp đồng đã chủ động bàn bạc với cô. Đối phương là Thái Dương Hỗ Ngu. Nếu cô trở thành nghệ sĩ ký hợp đồng, sẽ có cơ hội tham gia bộ phim cảnh sát bắt cướp có kinh phí lớn do nhiều ngôi sao điện ảnh đóng trong năm tới. Nếu sức khỏe cô không xảy ra vấn đề, cô hẳn là sẽ bàn bạc với Trương Hợp Hoan chuyện chấm dứt hợp đồng hay không hoặc là lấy lại hợp đồng đại lí phim và truyền hình của cô, chỉ để lại hợp đồng đĩa nhạc với cậu.

Hiện tại Văn Vịnh Thi có chuyện cầu cậu, ngược lại không dám nói.

Trương Hợp Hoan đưa Văn Vịnh Thi về lại khách sạn, Văn Vịnh Thi trở lại phòng không lâu, liền đi tới phòng của Trương Hợp Hoan. Cô thay quần áo, đi vào trong phòng, cởi áo khoác, cánh tay phải lõa lồ có thể nhìn thấy một đường màu đen từ cổ tay kéo dài đến vai.

Trương Hợp Hoan nói: “Trông không nghiêm trọng mấy.”

Văn Vịnh Thi nói: “Rất nghiêm trọng, vừa mới bắt đầu chiều dài không đến năm cm, hiện tại đã trở nên rất dài.”

Trương Hợp Hoan nhìn thấy đường màu đen đến ngực có quần áo che đi, chỉ chỉ vào ngực cô nói: “Kéo dài đến nơi nào?”

Văn Vịnh Thi cả mặt đỏ ửng, môi ngập ngừng một chút, không biết là phải hình dung như thế nào

Trương Hợp Hoan chỉ chỉ vào ngực phải cô rồi nói: “Đi đến đây?”

Văn Vịnh Thi gật gật đầu. Thật sự chính là như vậy, đúng là mắc cỡ chết đi được.

Trương Hợp Hoan nói: “Tôi biết yêu cầu của tôi có chút quá phận, bất quá tôi có thể xem không?”

“Không thể!” Văn Vịnh Thi đanh thép từ chối.

Trương Hợp Hoan thở dài nói: “Cô nghĩ nhiều rồi. Cô đi bệnh viện gặp bác sĩ, hẳn là sẽ không kiêng dè.”

Văn Vịnh Thi nói: “Anh không phải là bác sĩ.” Cô có cảm giác cánh tay mình có chút ngứa, đưa tay gãi gãi ở chỗ đen.

Trương Hợp Hoan nhìn thấy hành động của cô, nhắm chừng ngực cô cũng đen, khẳng định rất ngứa, hẳn là cô phải chịu đựng.

Văn Vịnh Thi xoay người rời khỏi, ngứa không chịu nổi, nhưng cũng không thể gãi trước mặt Trương Hợp Hoan.

Trong lòng Trương Hợp Hoan cũng thầm than, xem ra là di chứng của Hắc ngọc đoan tục cao. Nhanh chóng đi đến trong tâm mua sắm American Express Centurion tìm tòi một chút Thất tình lục dục đoàn tụ tán, thế mà lại không có hàng. Trương Hợp Hoan có chút hối hận. Thời điểm lần trước sơ ý, vốn dĩ nên nên điều chế nhiều một chút, để dành dùng, hiện tại muốn dùng cũng không có.

Điện thoại di động vang lên, cũng là điện thoại Văn Vịnh Thi gọi đến. Gần như vậy mà gọi điện thoại cũng có thể đoán được là hiện tại cô đang bị chịu dày vò.

Giọng nói Văn Vịnh Thi run run: “Anh có cách hay không? Tôi sắp không chịu nổi rồi.”

Trương Hợp Hoan nói: “Cô đợi một chút, tôi đi lấy cho cô chút thuốc.” Cậu làm gì có thuốc? Hệ thống không đưa thì chỗ nào có thuốc. Đưa Văn Vịnh Thi đến gặp bác sĩ, nhắm chừng cũng không có tác dụng gì. Trương Hợp Hoan bắt đầu ý thức được mình đã phạm sai lầm lớn. Người không chuyên nghiệp chính là người không chuyên nghiệp, vì cái gì mà lại tin tưởng Hắc ngọc đoạn tục cao của hệ thống, thuốc quá mạnh.

Bình Luận (0)
Comment