Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 709 - Chương 709: Trailer (2)

Chương 709: Trailer (2) Chương 709: Trailer (2)

Thật ra ngẫm lại hệ thống cũng không lừa mình, xét đến cùng là mình không khống chế tốt liều lượng.

Trương Hợp Hoan ngẫm nghĩ, dưới tình huống hệ thông không đề xuất ra phương án. Trước mắt chỉ có thể chọn liệu pháp an ủi, chạy xuống dưới lầu mua một hộp rễ bản lam, lại thêm một hộp dầu cù là. Không phải là qua loa có lệ với Văn Vịnh Thi mà là xác thực cậu không có biện pháp nào hết.

Trong lòng còn gửi hy vọng cho hệ thống, nói không chừng rất nhanh liền có phương pháp giải quyết.

Trương Hợp Hoan mua thuốc, Văn Vịnh Thi gọi điện thoại liên tiếp ba lần, Trương Hợp Hoan cũng không nghe. Nghe cũng chỉ đơn giản là giục cậu nhanh lên.

Đi đến phòng bấm chuông gọi Văn Vịnh Thi, Văn Vịnh Thi mặc áo choàng tắm liền ra mở cửa phòng. Cô vừa mới tắm rửa xong, ngứa không chịu nổi. Ở trên đường còn không sao, nhưng mà vừa tới khách sạn đột nhiên trở nên nghiêm trọng.

Trương Hợp Hoan đưa cho cô ly rễ bản lam, Văn Vịnh Thi không cần suy nghĩ, đến lấy một hơi uống hết.

Trương Hợp Hoan lấy dầu cù là đưa cho cô, Văn Vịnh Thi nói: “Bôi ngoài da?”

Trương Hợp Hoan gật gật đầu.

Văn Vịnh Thi cũng không để cho cậu rời khỏi cửa, xoay người đi vào phòng tắm. Cởi áo choàng tắm ra, toang rồi, ngực phải đều đen hết, ngứa vô cùng. Cô hận không thể dùng đao cắt nó xuống. Bôi chút dầu cù là lên, cảm giác tốt hơn một chút.

Sau khi bôi xong, nhìn lại hộp thuốc, này rõ ràng là dầu cù là bình thường mà.

Trương Hợp Hoan ở bên ngoài chờ cô, không phải có ý nghĩ gì xấu mà là sợ cô phát độc toàn thân. Nếu liệu pháp an ủi không có tác dụng, còn phải đưa cô đến bệnh viện.

“Thế nào rồi?”

Văn Vịnh Thi nói: “Tốt hơn chút.” Dù sao uống thuốc, bôi ngoài da, cảm giác tốt hơn vừa rồi rất nhiều.

Trương Hợp Hoan nhìn nhìn điện thoại di động, không có thông báo gì, trong lòng cậu liền rõ ràng. Rễ bản lam và dầu cù là trị không hết bệnh của Văn Vịnh Thi. Vừa mới ký ước với một minh tinh, Trương Hợp Hoan cũng không muốn cứ như vậy vô tình làm cô tàn phế.

Văn Vịnh Thi đi đến phòng ngủ, Trương Hợp Hoan ngồi ở phòng khách. Biểu hiện lúc này rất giống một quân tử không khi phòng tối (ý chỉ người quân tử dù ở bất cứ lúc nào cũng có hành vi cử chỉ đúng mực, đáng được tôn kính).

Đại khái qua mười phút thì nghe Văn Vịnh Thi nói: “Tôi cảm giác tốt hơn nhiều, không ngứa. Thuốc tổ truyền của anh xem ra thật hữu hiệu.”

Trương Hợp Hoan trong lòng nói thuốc tổ truyền cái gì, căn bản chính là rễ bản lam và dầu cù là.

Văn Vịnh Thi tỏ vẻ muốn nghỉ ngơi trong chốc lát.

Trương Hợp Hoan ước gì cô có thể khôi phục bình thường, tuy nhiên cảm thấy khả năng không lớn. Nhìn thấy liệu pháp an ủi có hiệu quả, nếu không Văn Vịnh Thi sẽ không ra lệnh đuổi khách, cậu cũng không muốn tiếp tục ở đây, nói cho Văn Vịnh Thi mình về phòng trước, có chuyện gì thì gọi cho cậu.

Bởi vì chuyện này của Văn Vịnh Thi, khiến cho Trương Hợp Hoan cũng không có tâm trạng để xử lý chuyện khác. Sau khi về phòng gọi điện thoại hỏi một chút về tình hình trailer bên phía chế tác. Đối phương nói cho cậu biết về cơ bản đã hoàn thành, lúc nào cậu cũng có thể tới xem. Trương Hợp Hoan cũng không dám xác định thời gian, lo lắng tình hình của Văn Vịnh Thi bất cứ lúc nào cũng sẽ chuyển biến xấu, cho nên không dám đi xa.

Cứ như vậy thấp thỏm vượt qua một buổi chiều. Thời điểm ban đêm lúc bốn giờ, Văn Vịnh Thi đã đến tìm cậu, đã thay một bộ đồ mới, nét mặt cả người tỏa sáng, nhìn tinh thần thì xem ra bệnh đã ổn rồi.

Cô nhìn Trương Hợp Hoan cười cười: “Cảm ơn anh, tôi tốt hơn nhiều rồi.” Cô đưa cánh tay ra, trên cánh tay đã không còn nhìn thấy đường màu đen.

Trương Hợp Hoan nói: “Đều biến mất sao?”

Văn Vịnh Thi gật gật đầu nói: “Biến mất, khôi phục màu da bình thường, hơn nữa một chút cũng không ngứa.” Cô cũng cảm thấy kì quái, như thế nào mà đột nhiên liền tốt hơn.

Trương Hợp Hoan nhẹ nhàng thở phào: “Vậy thì tốt rồi.”

Văn Vịnh Thi nói: “Tôi đến đây chính là nói cho anh biết một tiếng, anh không cần lo lắng cho tôi.”

Trương Hợp Hoan thấy cô không có chuyện gì liền quyết định đi đến nhà sản xuất điện ảnh phương Bắc. Tuy Văn Vịnh Thi đã ổn rồi, nhưng cô vẫn chưa hoàn toàn yên tâm, nên đi cùng Trương Hợp Hoan.

Nhà sản suất điện ảnh phương Bắc ở khu Dương của Hỉ Đô, nhà là sản suất điện ảnh đầu tiên sau khi giải phóng. Có thể nói là cái nôi của điện ảnh Trung Hoa. Mấy năm nay thị trường điện ảnh biến hoá phát triển, khiến cho lực ảnh hưởng không bằng trước kia. Nhưng tiềm lực vẫn còn đó, hai năm gần đây xuôi theo sự phát triển của thị trường nhà sản xuất cũng tiến hành không ít cải tiến, đẩy mạnh tiến trình thị tường hoá. Bao gồm công tác cắt nối biên tập với bên ngoài, đây cũng là một hoạt động buôn bán làm cho nhà sản xuất toả sáng ra một số thay đổi mới.

Tổ kịch “Tầm Tần Ký” đều đến phòng làm việc, làm hậu kỳ cho trailer.

Bình Luận (0)
Comment