Trong tin tức lộ ra chuyện Angela diễn chính trong ba bộ “Thái Cực” được chiếu trong năm. Lịch trình năm sau cũng đã xếp kín, trong đó bao gồm cả “Thần đô Long cương” của đạo diễn Từ Kha. Cuối bài viết là so sánh giữa cô và Angela.
Văn Vịnh Thi thầm than trong lòng, hầu như xuất đạo cùng lúc, cảnh ngộ hiện tại lại khác nhau một trời một vực. Luận điều kiện bản thân không hề kém cô ấy, nhưng vận may thì kém hơn rất nhiều. Hiện tại ký hợp đồng với Trương Hợp Hoan, đáng đời vì sao bản thân không nổi, cô luôn chọn sai ở thời khắc mấu chốt.
Cô cảm thấy bực bội trong lòng, lấy cớ đi nhà vệ sinh để ra ngoài hít thở không khí.
Lúc ra khỏi cửa gặp phải Dương Tử, Dương Tử cười cười với cô. Phát hiện cô chỉ đi một mình nên híp đôi mắt nhỏ đi tới, chủ động tiếp cận: “Xin chào, tôi luôn cảm thấy hình như chúng ta đã từng gặp nhau.”
Văn Vịnh Thi gật gật đầu: “Từng gặp, vừa rồi gặp trong thang máy.”
Dương Tử nói: “Cô hẳn là biết tôi chứ.” Dựa theo độ nổi tiếng, hiện tại hắn cực kỳ có tự tin rằng 90% nhân dân cả nước đều biết hắn.
Văn Vịnh Thi đang muốn trả lời, phía sau đã truyền đến thanh âm của Trương Hợp Hoan: “Anh cho mình là ai chứ? Dựa vào cái gì mọi người đều phải biết anh?”
Dương Tử nhìn Trương Hợp Hoan, Trương Hợp Hoan cũng nhìn Dương Tử: “Nhìn cái gì? Bà xã không tới đúng không? Mọc thêm bản lãnh rồi.”
Dương Tử chỉ vào Trương Hợp Hoan: “Anh có biết…”
“Biết anh là một tên đại ngốc, lăn đi. Nếu dám còn ở trước mặt tôi làm tôi buồn nôn, cẩn thận tôi rút thằng đệ của anh.” Trương Hợp Hoan nhìn thấy mặt hàng này lại tức không kể hết, năm đó hại cậu tổn thất không ít tiền.
Dương Tử nói: “Người như anh tố chất thật sự quá kém.”
Trương Hợp Hoan nói: “Tôi chính là như thế, nhanh cút xa cho tôi. Cũng không tự xem thử bản thân lấm la lấm lét, nếu còn quấy rầy nghệ sĩ công ty tôi, không biết thân phận của bản thân sao? Không biết mình đã có gia đình rồi?”
Dương Tử tức giận đến mức mắt nhỏ đều đỏ lên: “Anh xúc phạm tôi!” Hắn cũng không hiểu sao mặt hàng này lại thích đối chọi với hắn. Hăn sao có thể biết được bởi vì đời trước hắn làm Trương Hợp Hoan phải bồi thường hơn hai tỷ.
Lúc này Từ Kha đi ra từ nhà vệ sinh, liếc mắt nhìn bọn họ một cái. Ánh mắt dừng trên mặt Văn Vịnh Thi, bởi vì trước đó Văn Vịnh Thi chào hỏi không được ông đáp lại, cho nên hiện tại cũng không dám mở miệng bắt chuyện.
Từ Kha nói: “Tôi nhớ cô rồi, cô từng diễn “Phản bội” đúng không?”
Văn Vịnh Thi cười tươi như hoa: “Đúng vậy Từ đạo diễn, tôi gọi là Văn Vịnh Thi.” Tuy rằng đều là người Hong Kong, nhưng bình thường cũng không có nhiều cơ hội gặp mặt nhau, hai người đều trao đổi bằng tiếng Quảng.
Trương Hợp Hoan chủ động vươn tay với Từ Kha: “Xin chào Từ đạo diễn, tôi là người quản lý của cô ấy, Trương Hợp Hoan.”
Văn Vịnh Thi hận không thể đập đầu vào tường chết, cậu cho rằng cậu là ai? Từ đại đạo diễn sao có khả năng bỏ cậu trong mắt, thật sự là không biết trời cao đất rộng.
Từ Kha có chút kinh ngạc nhìn Trương Hợp Hoan, nhưng vẫn bắt tay với cậu: “Xin chào!”
Dương Tử đi tới: “Từ đạo diễn, chúng ta trở về thôi, mọi người đều đang chờ.” Hắn cũng là vì muốn trả thù, cho rằng Trương Hợp Hoan muốn tiếp cận Từ đạo diễn.
Trương Hợp Hoan mỉm cười nói: “Hai vị đi cùng nhau, xem ra là có ý muốn hợp tác rồi. Từ đạo diễn chuẩn bị cho tiểu phẩm trong giới đạo diễn sao?”
Từ Kha ngẩn ra một chút, Dương Tử là người phía bên sản xuất đề cử, chủ yếu là vì hai năm gần đây Dương Tử tương đối nổi tiếng. Hơn nữa còn đảm bảo doanh thu phòng vé. Từ Kha cũng xem qua một số tư liệu liên quan, Dương Tử quả thật là một diễn viên tiểu phẩm khá hot. Nhưng mà mấy bộ điện ảnh hắn diễn chính hình như không có mấy bộ đắt khách. Trước đó đạo diễn Chương Nhất Mưu có dùng hắn quay một bộ ba phần. Kết quả bị quần chúng chụp lên cái mũ tục tằng, nghe nói công ty điện ảnh còn phải bồi thường không ít.
Ngày hôm nay cũng do bên sản xuất giựt dây, có dùng Dương Tử hay không còn cần Từ Kha ra quyết định cuối cùng.
Dương Tử vừa nghe đã phát hoả, vốn dĩ hắn có tính tình không tốt, trước đó lại phát sinh xung đột với Trương Hợp Hoan. Hiện tại Trương Hợp Hoan rõ ràng đang chế giễu hắn, trước mặt Từ đại đạo diễn nói hắn là diễn viên tiểu phẩm. Chuyện này mà nhẫn thì còn có thể nhẫn đến đâu. Hắn đột nhiên xoay người sang chỗ khác, chỉ vào mũi Trương Hợp Hoan nói: “Anh lặp lại lần nữa? Anh dám lặp lại lần nữa không!”
Trương Hợp Hoan cười nói: “Như thế nào? Cậu còn muốn cắn tôi chắc?” Nói rồi cậu nhàn nhã bước về phía trước.
Dương Tử cấp hoả công tâm, cũng đi về phía trước. Hai năm này độ nổi tiếng của hắn không ngừng tăng lên, tính tình cũng kiêu căng không ít.
Từ Kha vội vàng giữ chặt Dương Tử, bên kia Trương Hợp Hoan giữ lấy Trương Hợp Hoan. Đều là người làm công tác văn hoá, nếu đánh thật thì rất khó coi. Cũng may là ở bên trong Quảng điện điện ảnh, nếu đổi thành ở bên ngoài, khẳng định đã lên mặt báo rồi.