Phụ giúp đẩy kiện hành lý, hộ tống Văn Vịnh Thi đến chỗ kiểm tra an toàn. Văn Vịnh Thi cầm bó hoa tươi đi theo phía sau cậu, trong lòng càng ngày càng băn khoăn.
Trương Hợp Hoan đưa cô đến nơi, nhìn cô nói: “Đến đây đi, chúc cô lên đường bình an, về sau tiền đồ như gấm.”
Văn Vịnh Thi gật gật đầu, chủ động đưa tay ra, hai người bắt tay.
“Cảm ơn.”
Trương Hợp Hoan nhìn cô cười cười rồi xoay người rời đi.
Văn Vịnh Thi bỗng nhiên mở miệng gọi cậu lại: “Này!”
Trương Hợp Hoan dừng chân lại, có chút kinh ngạc xoay người: “Có chuyện gì?”
Văn Vịnh Thi gật gật đầu: “Có thể chụp ảnh không?”
Trương Hợp Hoan cười: “Đương nhiên có thể.”
Cậu quay trở lại bên cạnh người Văn Vịnh Thi, hai người đứng chung một chỗ với nhau, Văn Vịnh Thi mở điện thoại ra tư thế chụp hình. Trương Hợp Hoan rất tự nhiên nắm ở vai cô, luôn cảm thấy trên người cậu có một loại khí tức ấm áp, làm cho cô không nhịn được mà muốn tới gần.
Thời điểm chụp hình, ở phía sau truyền đến một trận xôn xao, có một đội ngũ từ phía sau bọn họ đi đến, không ít quần chúng vây quanh, nhắm chừng hẳn là có ngôi sao nào đó vừa đi vào sân bay.
Hai người chuyên tâm chụp hình không quan tâm gì đến động tĩnh ở phía sau. Nhưng đột nhiên có người tới gần bên người Văn Vịnh Thi, đột nhiên đưa tay cướp lấy điện thoại của cô. Văn Vịnh Thi không đoán trước được tình hình này, đợi cô phản ứng lại thì điện thoại di động đã bị người kia cướp đi mất.
Đối phương cao to vạm vỡ, mặc vest đen đeo kính tây, tiêu chuẩn hình tượng người vệ sĩ. Cướp lấy điện thoại của Văn Vịnh Thi là muốn xóa đi ảnh chụp ở bên trong.
Văn Vịnh Thi phát hỏa: “Anh làm gì vậy?” Xông lên với suy nghĩ muốn đoạt lại điện thoại của mình, bị đối phương đẩy ra một cái, Văn Vịnh Thi hét lên một tiếng, cả người mất đi thăng bằng mà ngã xuống. Nếu không phải Trương Hợp Hoan đúng lúc ôm lấy cô, khẳng định đã ngã xuống đất.
Trương Hợp Hoan ý bảo Văn Vịnh Thi đứng ở một bên, vẫy vẫy tay về phía tên vệ sĩ kia, ý bảo anh ta cầm điện thoại di động quay về. Vệ sĩ căn bản không quan tâm đến cậu, Trương Hợp Hoan xông lên chụp lấy cổ tay tên vệ sĩ kia. Đối phương nhìn thấy Trương Hợp Hoan dám ra tay với mình, nghiên thân thể sang một bên, nhưng Trương Hợp Hoan chỉ là giả vờ ra đòn, chân phải liền đưa ra, như mãnh hổ đạp về phía đối phương.
Vệ sĩ lùi lại về phía sau một bước, vừa vặn rơi vào trong kế hoạch ở Trương Hợp Hoan, bị chân phải Trương Hợp Hoan ấn xuống, đặt mông ngồi ở trên đất.
Trương Hợp Hoan một tay đập vào trên mặt mặt hàng này, thuận tiện đoạt lại điện thoại di động, lúc này đây có vài người áo đen xúm lại đây.
Bảo vệ sân bay cũng nghe tiếng tới, Trương Hợp Hoan chỉ vào tên vệ sĩ kia nói: “Đừng cho mặt mũi mà không cần, cẩn thận làm bản thân bị thương.” Lúc này cậu mới để ý là đến đám bảo vệ trợ lí bảo vệ xung quanh người Dương Tử. Thật đúng là có chút oan gia ngõ hẹp, ở sân bay cũng có thể gặp gỡ.
Con mắt chuột của Dương Tử nhìn Trương Hợp Hoan, anh ta cũng nhận ra Trương Hợp Hoan và Văn Vịnh Thi. Biết là hai người bọn họ hẳn là không phải chụp hình mình, hiện trường xung quanh đột nhiên khiến cho không ít người chú ý, anh ta cũng không muốn làm lớn chuyện. Nói với người trợ lý một tiếng, vội vàng đưa đi đến phòng chờ cho khách vip của sân bay.
Trợ lý Dương Tử đến, gọi vài tên vệ sĩ quay về, Trương Hợp Hoan đưa điện thoại cho Văn Vịnh Thi, điện thoại di động hoàn toàn không có hư hao.
Văn Vịnh Thi nhận lấy điện thoại di động: “Cảm ơn.”
Trương Hợp Hoan cười nói: “Đừng quên gửi ảnh cho tôi.”
Văn Vịnh Thi gật gật đầu, trong lòng nổi lên một chút tư vị khó tả. Là áy náy hay là lưu luyến? Cô cũng không rõ ràng.
Trương Hợp Hoan nhìn Văn Vịnh Thi rời khỏi, lúc này mới đi đến bãi đỗ xe. Chuyện Hỉ Đô kết thúc, sau đó phải quay trở về Liêu Thành, cùng tổ kịch ở thành điện ảnh phương Bắc đi ăn mừng năm mới. Thân là đại diện nhà đầu tư, cậu cần phải gánh rất nhiều trách nhiệm.
Vừa rời khỏi sân bay không bao lâu, cậu liền nhận được điện thoại của La Bồi Hồng. La Bồi Hồng nói cho cậu biết một tin tức xấu. Bọn họ vừa mới chế tác xong trailer thì có người lấy đăng lên mạng. Tôn đài trưởng rất là tức giận về chuyện này.
Trương Hợp Hoan vừa nghe xong chuyện này liền ý thức được không đúng. Cậu chỉ để trailer ở trong các nhóm làm việc, hơn nữa cũng không phải là bản HD. Trước mắt hiềm nghi chính là Chu Nãi Văn và Triệu Quảng Bình. Nhưng mà hai người bọn họ không có lý do để làm như vậy! Dù sao trailer là bọn họ hao tốn tâm huyết hết nửa tháng, còn chưa xong liền bị tiết lộ ra bên ngoài, đương nhiên uổng phí tâm huyết.
Trương Hợp Hoan cam đoan La Bồi Hồng nhanh chóng sẽ điều tra ra rõ chuyện này.
…
Ái muội - Dương Thừa Lâm Rainie Yang
https://www.youtube.com/watch?v=mebzXfWi87E