Nhưng mà hợp tác đóng phim vẫn làm cho ông có một loại cảm giác không tận hứng. Bởi vì sự khác nhau giữa cơ chế xét duyệt, có một số việc ông cũng có cảm giác bị bó chân bí tay. “Trí thủ uy hổ sơn” là tác phẩm có chủ đích đánh vào thị trường đại lục, nhưng ông cũng không muốn bỏ qua thị trường Hong Kong. Sự xuất hiện của “Thiện nữ u hồn” làm cho ông có bốc đồng muốn làm nên một tác phẩm để lại dấu ấn.
Sau vài chén rượu, Từ Kha nổi lên ý tưởng tán gẫu về hình tượng Niếp Tiểu Thiến trong bộ kịch này. Có thể nói Niếp Tiểu Thiến là nhân vật quan trọng nhất trong bộ điện ảnh này. Chỉ khi xây dựng được Niếp Tiểu Thiến thì bộ điện ảnh của Từ Kha mới được thành lập. Từ Kha vẫn thiếu một chút tin tưởng đối với diễn xuất của Trương Hợp Hoan, vì thế đề cử cho Văn Vịnh Thi một thầy chỉ đạo diễn xuất. Đưa phương thức liên hệ cho Trương Hợp Hoan.
Từ Kha và Văn Vịnh Thi rất ít khi trao đổi trực tiếp, chuyện này không chỉ vởi vì sợ tị hiềm. Ông vẫn luôn cho rằng đạo diễn và diễn viên vẫn nên bảo trì khoảng cách thích hợp, như vậy đạo diễn mới có thể thấy rõ ưu khuyết điểm của diễn viên. Không chỉ là đạo diễn và diễn viên, mà giữa người và người cũng thế.
Khoảng cách sinh ra cái đẹp, khoảng cách quá thân cận sẽ làm bạn xem nhẹ tổng thể.
Văn Vịnh Thi biết đây là cơ hội khó có được, âm thầm hạ quyết tâm lần này nhất định phải cố gắng hết sức để được đạo diễn tán thành. Trương Hợp Hoan giúp cô tranh thủ cơ hội lần này, kế tiếp cần chính cô cần nắm chắc trong tay.
Trương Hợp Hoan cố ý nói cho Từ Kha biết cậu có kế hoạch quay 3 bộ. Từ Kha thấy sau lưng thằng nhóc này đầy xảo trá, âm thầm cảm thán hậu sinh khả uý, khó trách đạo diễn Chương coi trọng cậu như thế. Trương Hợp Hoan tuổi trẻ tài hoa, lại còn cấu tiến, mấu chốt nhất là cậu làm việc thành thục, giỏi về tâm kế. Tại lúc này đưa ra tam bộ khúc, chính là ám chỉ muốn trao đổi tài nguyên với ông. Từ Kha làm giám chế sản xuất, có kinh nghiệm phong phú, sao có thể không rõ chuyện Trương Hợp Hoan tung kịch bản miễn phí đơn giản là muốn lợi dụng cơ hội này nâng đỡ Văn Vịnh Thi.
Người thông minh không cần nói rõ, Từ Kha và Trương Hợp Hoan uống vài chén tượu, mang theo cảm giác hơi say nói: “Nhóc Hợp Hoan, có lời tôi phải nói trước, hai bộ “Thiện nữ u hồn” sau, sau khi có cậu phải cho tôi xem đầu tiên.”
Trương Hợp Hoan cười nói: “Đó là đương nhiên, tôi và Từ đạo diễn cực kỳ ăn ý, huống chi ngài còn từng giúp tôi.”
Từ Kha nói: “Chuyện đó không cần nhắc đến, tôi nể mặt mũi Chương Nhất Mưu, cậu không nợ tôi cái gì cả.”
Văn Vịnh Thi ở một bên nhìn cậu nói chuyện chậm rãi với Từ Kha không một chút rụt rè, trong lòng thầm than. Trương Hợp Hoan quả thật là một thiên tài, trời sinh đã thích hợp ăn cơm trong giới giải trí. Cô cũng chủ động kính Từ Kha hai chén rượu, cô tồn đọng sự kính sợ với vị đại đạo diễn này. Cũng có thể thấy được cô không phải Niếp Tiểu Thiến tốt nhất trong cảm nhận của Từ Kha.
Trương Hợp Hoan nói: “Từ đạo diễn, tôi cho ngài nghe một bài hát. Lúc trước tôi viết “Thiện nữ u hồn” có linh cảm nên viết ra. Ngài xem có thích hợp làm nhạc đệm của bộ điện ảnh này không.”
Từ Kha để cậu mở, Trương Hợp Hoan đã sớm chuẩn bị tốt nên phát bài hát “Thiện nữ u hồn”. Bài hát này do cậu hát, nguyên bản là Hoàng Triêm sáng tác, Ca Ca biểu diễn. Nếu Trương Hợp Hoan đã quyết định chưa kịch bản cho Từ lão quái quay, thì cũng dứt khoát đưa bài hát chủ đề của ca khúc này ra. Trả lại cho ông một bản điện ảnh nguyên nước nguyên vị.
Khúc nhạc dạo vừa vang lên, Từ Kha liền bị dẫn nhập vào bầu không khí điện ảnh. Nếu nói khi ông nhìn thấy kịch bản thì có 60% tin tưởng, thì khi nghe đến ca khúc chủ đề này, tin tưởng lại được tăng thêm 20%.
Từ Kha đã không còn che giấu được thưởng thức của ông đối với Trương Hợp Hoan. Lúc này đập bàn, ông muốn mua lại ca khúc chủ đề này. Trương Hợp Hoan nói cho Từ Kha, ca khúc này miễn phí. Chỉ có một điều kiện tiên quyết, ca khúc chủ đề này phải cho Văn Vịnh Thi biểu diễn.
Ánh mắt Từ Kha nhìn Văn Vịnh Thi có chút cổ quái, quan hệ giữa Văn Vịnh Thi và Trương Hợp Hoan cũng không bình thường. Chưa từng thấy người quản lý công ty nào đối xử tận sức tận lực với nghệ sĩ dưới trướng như vậy. Muốn nói giữa bọn họ không có quan hệ đặc thù gì, ông cũng không tin.
Trương Hợp Hoan giải thích cực kỳ hợp lý, Tân tinh vực trước mắt chỉ có duy nhất một nghệ nhân đó chính là Văn Vịnh Thi. Văn Vịnh Thi chính là chiêu bài của cậu, cậu cần phải đánh bóng chiêu bài này.
Trương Hợp Hoan tận lực nâng đỡ Văn Vịnh Thi không chỉ vì thực hiện hứa hẹn ở đời trước, mà còn có chút ý muốn dùng ngàn kim mua ngựa tốt. Nếu ngay cả Bách Sĩ Hoạt Đô cũng không thể nâng đỡ Văn Vịnh Thi nổi tiếng, nhưng trong tay cậu lại có thể. Như vậy năng lực quản lý của cậu tất nhiên sẽ được người trong giới công nhận, tự nhiên có thể hấp dẫn càng nhiều diễn viên tốt.
Nhạc trong truyện:
Thiện nữ u hồn - Trương Quốc Vinh:
https://www.youtube.com/watch?v=cBlolVb2E5M