Văn Vịnh Thi nói: “Trương tổng, chị Hồng, tối nay để tôi mời đi. Chủ yếu là muốn cảm tạ Trương tổng đã trợ giúp tôi trong khoảng thời gian này, cũng thuận tiện làm bữa cơm tẩy trần cho chị Hồng.”
Trương Hợp Hoan nói: “Phương thức cảm tạ tôi có rất nhiều, không nhất định phải mời cơm đâu.”
Một câu nói cho Văn Vịnh Thi cả mặt đỏ bừng. Thật không biết xấu hổ, trước mặt Tần Hồng sao có thể nói như vậy? Loại chuyện này cho dù anh muốn cũng không thể nói ra có được không.
Tần Hồng cũng hiểu lầm, cảm giác cô có chút dư thừa. Hai người bọn họ hình như có chút ái muội.
Trương Hợp Hoan nói: “Ý của tôi là cô diễn xuất cho tốt, hát cho tốt, kiếm tiền nhiều cho công ty càng tốt hơn nhiều việc mời tôi ăn cơm.”
Trong lòng Văn Vịnh Thi nói anh có ý này mới là lạ. Nhưng bên ngoài vẫn phối hợp gật gật đầu: “Trương tổng yên tâm, tôi nhất định sẽ cố gắng.”
Trương Hợp Hoan đưa thực đơn cho các cô: “Hai người gọi đồ ăn, hoá đơn tôi trả. Trả hoá đơn cho mỹ nữ là vinh hạnh của tôi, các người ngàn vạn không được cướp đoạt quyền lợi này.”
Tần Hồng bật cười: “Tôi cũng không phải là mỹ nữ gì, nhưng nếu Trương tổng đã thành tâm mời khách thì tôi cũng không khách khí.”
Tiệm xiên nướng cũng không có món gì hay để gọi, Tần Hồng lần đầu tiên đến Hỉ Đô, có chút tò mò đối với nơi này. Cô vốn có vẻ ngoài không xuất chúng, tuy rằng có ba ca khúc tương đối nổi, nhưng cá nhân cô không có bao nhiêu cảm giác tồn tại trong giới ca hát. Cũng chỉ là nổi tiếng hơn Tiểu Thấu một chút. Nắm ngoái tiếp mấy buổi biểu diễn, tiền kiếm được nhiều hơn quá khứ nhưng ngược lại làm cô cảm thấy không có hứng thú với giới giải trí.
Gần đây tuy tằng Văn Vịnh Thi đã không còn lên hotsearch, nhưng mà ra xuất hiện ngoài công chúng vẫn rất chú ý. Đặc biệt đeo mắt kính, dù mắt kính là kính trong, nhưng cô còn mang thêm kính áp tròng màu xanh khói.
Trương Hợp Hoan cũng cảm thấy khó hiểu đối với thói quen mang kính áp tròng của cô, tròng mắt đen không tốt sao?
Văn Vịnh Thi chú ý ăn uống điều độ, tuy rằng thích canh thịt nhưng cũng không dám ăn nhiều. Tần Hồng vốn không có nhiều băn khoăn như vậy, đây là sự khác nhau giữa phái thần tượng và phái thực lực.
Trương Hợp Hoan gọi mấy chai bia Wusu, hỏi tình hình gần đây của Hàn Mai Mai. Tần Hồng nói cho cậu Hàn Mai Mai Tết Âm lịch cũng không về nhà, vẫn đang học tập ở kinh thành. Đợi cô bận xong buổi biểu diễn ngày mai, chuẩn bị lên tàu lửa đi kinh thành thăm Hàn Mai Mai một chút, thuận tiện xem tình huống học tập của bên đó.
Trương Hợp Hoan bảo Tần Hồng cứ đi, chỗ nào cần dùng tiền thì cứ báo hoá đơn với công ty. Lại tán gẫu đến bài hát mới mang tên “Ái muội” của Văn Vịnh Thi. Hôm nay lúc Văn Vịnh Thi lên sân khấu không hát bài hát này. Trương Hợp Hoan có dặn riêng cô dợi ngày mai hãy bắt đầu hát, cậu muốn phối hợp tốt với phía Youku. Tại thời điểm tung lên mạng sẽ tập trung vào ca khúc này của Văn Vịnh Thi.
Ngày mai sau khi Văn Vịnh Thi kết thúc biểu diễn ở đây, sẽ trực tiếp đến Nam Giang thu âm bản tiếng Quảng bài “Ái muội”. Trương Hợp Hoan ký hợp đồng với Mục Tích Xuân của đĩa nhạc Phi Tuyết, đĩa nhạc Phi Tuyết phụ trách quảng cáo và phát triển.
Văn Vịnh Thi chủ động kính Trương Hợp Hoan một ly: “Trương tổng, tôi kính anh.”
Trương Hợp Hoan cười nói: “Chúng ta cũng xem như làm việc tốt thì thường gian nan. Đi một vòng tròn vẫn hợp tác với nhau, chứng tỏ chúng ta quả thực có duyên.” Cậu cụng ly với Văn Vịnh Thi, uống một hơi cạn sạch.
Tần Hồng vì thấy Văn Vịnh Thi nên nghĩ tới Nhâm Thuần chưa chính thức ký hợp đồng. Trong khoảng thời gian Trương Hợp Hoan không còn ở Nam Giang, Nhâm Thuần thường xuyên đến phòng làm việc. Mang theo cờ hiệu đến để học tập, thật ra bản thân Nhâm Thuần rất muốn ký hợp đồng với phòng làm việc.
Tần Hồng nói: “Trương tổng, nha đầu Nhâm Thuần đó anh rút cuộc có muốn ký hay không?”
Trương Hợp Hoan nói: “Hợp đồng không phải là đưa cho bọn họ xem rồi sao, đó là do ba cô ấy lo lắng quá nhiều, luôn cảm thấy cô ấy ký hợp đồng sẽ bị lừa gạt.” Cậu cố ý liếc mắt nhìn Văn Vịnh Thi một cái.
Văn Vịnh Thi cũng biết là cậu đang ám chỉ mình. Lúc trước cô cũng vì chuyện ký kết hợp đồng mà do dự hồi lâu, cô cười nói: “Công ty của anh quy mô thật sự nhỏ, ngoại trừ tôi đần độn cùng anh ký kết, người khác ai lại không lo ngại chứ.”
Tần Hồng nói giúp cho Trương Hợp Hoan: “Văn tiểu thư, cô không ngốc chút nào. Trong con mắt của tôi cô mới là người có con mắt tinh đời, lựa chọn Trương tổng của chúng tôi mới thật sự là sáng suốt.”
Trương Hợp Hoan nói: “Không phải lựa chọn tôi, là lựa chọn Tân Tinh Vực.”
Tần Hồng cười nói: “Còn không giống nhau sao, chủ của Tần Tinh Vực là cậu, có cậu ở, công ty mới có giá trị.”
Trong lòng Trương Hợp Hoan nghĩ lời này của cô nói không sai, chỉ cần có cậu ở đây, công ty mới có kho tàng giải trí vô tận để dùng. Nhớ tới chuyện lần trước Nhâm Thuần tặng mình lễ vật, Trương Hợp Hoan nói: “Tần Hồng tỷ, chị có phải có được gì tốt ở chỗ Nhâm Thuần không?”
…
Ái muội - Vương Phỉ:
https://www.youtube.com/watch?v=bR8u65g_t7o