Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 743 - Chương 743: Nghiền Áp (5)

Chương 743: Nghiền áp (5) Chương 743: Nghiền áp (5)

Giọng nói của Trương Hợp Hoan trải qua thăng cấp tiến hoá khống chế dây thanh, hiện tại suy diễn ca từ trong bài hát đã tăng lên vài đẳng cấp. Cậu đem bài hát này trở thành một bài thơ tình tuyệt đẹp, mông lung và tinh xảo, giọng hát trong suốt không thấy đáy. Tiếc nuối khi yêu mà không có được được ẩn chứa vào trong bi thương, có được sự thăng hoa tuyệt mỹ.

Càng khó có được là cậu biểu diễn ra hết được cảm xúc của người lung lay sắp đổ trong tình yêu, làm cho người ta cảm thấy cuộc đời đẹp nhất vẫn là cô độc.

Lúc Trương Hợp Hoan biểu diễn bằng tiếng Hàn, tiếng hát làm khóc nội tâm của Bae Suzy và nhóm nhạc nữ. Khi cậu hát bằng tiếng Trung, lại làm cho nội tâm của mỹ nữ Trung Hoa như Văn Vịnh Thi khóc không thành tiếng.

Lúc Trương Hợp Hoan hát ca khúc này, người cậu nhớ tới là Sở Thất Nguyệt. Cảm thấy bóng dáng thanh thuần niên thiếu của cô gái trong bài hát này có hình dáng của Sở Thất Nguyệt. Về sau cậu nhất định phải phục chế thật tốt bộ điện ảnh này, cậu rất thích câu chuyện này.

Trương Hợp Hoan hát xong, toàn bộ sân vận động đều rơi vào yên tĩnh. Cũng không phải yên tĩnh tuyệt đối, bởi vì dưới đài không ngừng truyền đến âm thanh khóc thút thít. Đại đa số người bị cảm động đều là các cô gái, bởi vì phụ nữ thường cảm tính.

Ánh đèn trên sân khấu sáng lên, Trương Hợp Hoan đứng dậy rời khỏi. Xung quanh truyền đến tiếng vỗ tay và âm thanh ủng hộ.

Hai tay Văn Vịnh Thi gạt lệ, mặt nở nụ cười. Thật sự rất cảm động, ở lại Tân tinh vực là lựa chọn sáng suốt nhất đời này của cô. Người đàn ông trên sân khấu này có được một loại lực lượng thần kỳ.

Bae Suzy và các thành viên trong nhóm nhạc nữ khác hoan hô ủng hộ, trên mặt vẫn còn đọng nước mắt.

Nhân viên công tác tuy rằng cảm thấy rất dễ nghe, nhưng lại nói không rõ hay ở chỗ nào. Nếu Trương Hợp Hoan có thể sử dụng bài hát này chinh phục mỹ nữ Hàn Quốc tại hiện trường chứng minh bài hát này chính là một bài hát lợi hại tột đỉnh. Cho nên bọn họ cũng hùa theo ủng hộ, không phải ủng hộ bài hát, mà là ủng hộ người hát.

Lúc Trương Hợp Hoan đi xuống sân khấu, đi ngang qua nhóm nhạc 2PM. Ánh mắt đám nhóc này nhìn Trương Hợp Hoan nhiều hơn vài phần kinh sợ, thực lực mới là đạo lý cứng rắn nhất. Muốn chinh phục người khác, phải lấy ra thực lực cứng rắn. Từ trước tới nay, đạo lý kẻ mạnh làm vui chưa từng thay đổi.

Trương Hợp Hoan trở lại bên người Park Jin-joo, Park Jin-joo cảm thán nói: “Ngài Trương, hôm nay anh đã lên cho bọn họ một khoá rồi.”

Trương Hợp Hoan mỉm cười nói: “Là tôi đường đột rồi. Hình như có chút khách ép chủ, cũng may chỉ là diễn tập.”

Trong lòng Park Jin-joo nói khách át chủ cũng là do anh cố ý. Nhưng hôm nay trách nhiệm không nằm ở Trương Hợp Hoan mà là do thành viên 2PM chọc giận khách mời mới khiến cho Trương Hợp Hoan tức giận lên sân khấu. Đối với Park Jin-joo mà nói thì không phải là chuyện xấu, dù sao đám nhóc đó cuồng vọng, ngay đến quản lý là cô cũng không thèm để trong mắt. Hôm nay bị Trương Hợp Hoan làm nhục ở chỗ này, giết bớt ngạo khí của bọn họ cũng là chuyện tốt.

Bae Suzy chủ động bắt chuyện với Trương Hợp Hoan: “Xin chào ngài Trương!” Tiếng Trung của cô có chút cứng nhắc.

Trương Hợp Hoan cười nói: “Xin chào Tú Trí tiểu thư.”

Văn Vịnh Thi ở một bên nhìn bộ dáng hớn hở của mặt hàng này, trong lòng nói cậu chính là cái đức hạnh này khi nhìn thấy mỹ nữ.

Trương Hợp Hoan hàn huyên vài câu với Bae Suzy, lúc bắt đầu còn dùng quốc ngữ, sau này vì chiếu cố Bae Suzy nên trực tiếp dùng tiếng Hàn. Hai người trò chuyện rất vui vẻ, trao đổi phương thức liên hệ.

Tần Hồng thầm than, đàn ông có tài hoa thì cho dù ở đâu cũng sẽ được hoan nghênh.

Ba người cũng không ở lại buổi diễn tập lâu. Lúc quay về khách san, Văn Vịnh Thi cố ý hỏi: “Bae Suzy kia thật xinh đẹp.”

Trương Hợp Hoan cười nói: “Đúng là xinh đẹp, nhưng mà chỉ mới vừa debut, ăn mặc vẫn còn thiếu một chút lôi cuốn. Đợi thêm hai năm nữa, rút đi hết sự ngây ngô và vẻ quê mùa hiện tại còn đẹp hơn.”

Văn Vịnh Thi nói: “Nói như anh đã nhìn thấy dáng vẻ hai năm sau của cô ấy vậy.”

Trương Hợp Hoan mỉm cười không cãi lại, để lái xe đưa đến một tiệm ăn gần sân vận động, mời các cô bữa ăn khuya. Chủ yếu là mời Tần Hồng, Tần Hồng ngựa không dừng vó chạy từ Bằng Thành tới, chưa được nghỉ ngơi đã tham gia buổi diễn tập hôm nay.

Sau khi ngồi xuống, Trương Hợp Hoan nói một chút thù lao của hai người lần này. Phía tổ chức sau khi trừ thuế sẽ trực tiếp chuyển thù lao lần này đến tài khoản ngân hàng của các cô.

Tần Hồng nói: “Trương tổng, cậu không tính lấy phần trăm sao?”

Trương Hợp Hoan cười nói: “Món tiền nhỏ này thì tôi chướng mắt, có muốn lấy cũng phải lấy món lớn.”

Tần Hồng đã quen phong cách hành sự của cậu, cho nên thấy nhưng không thể trách. Văn Vịnh Thi bởi vì chuyện này lại nhìn Trương Hợp Hoan với cặp mắt khác xưa. Dựa theo trong hợp đồng của bọn họ, vốn nên chia bảy ba. Buổi diễn của cô chỉ có thể lấy được ba vạn, bảy vạn phải nộp lên công ty.

Ái muội – Dương Thừa Lâm:

https://www.youtube.com/watch?v=mebzXfWi87E

Bình Luận (0)
Comment