Trước buổi biểu diễn, Trương Hợp Hoan lặng lẽ làm vài việc, một là đẩy nhanh tốc độ làm bảng đèn “Tôi yêu Vịnh Thi”, hai là tự móc tiền túi ra mua một ngàn tấm vé vào cửa cho buổi hoà nhạc JYP, vị trí tương đối lệch, tương đối rẻ. Vào giây phút cuối cùng, phía tổ chức có thể bán được vé coi như không tệ rồi, theo giá năm mươi tệ một vé bán cho cậu. Các ngành nghề đều tồn tại dân buôn (chỉ những người mua vé, hàng thương phẩm rồi bán lại ăn lời chênh lệch).
Trương Hợp Hoan am hiểu về việc này, tìm một dân buôn có ảnh hưởng ở khu vực này. Dùng hai ngàn nhân dân tệ để ủy tác cho anh ta làm bảng đèn chiếu sáng. Đồng thời bao gồm năm ngàn đèn nhỏ vốn năm tệ một đèn. Những cái đèn nhỏ này được phát miễn phí ở cửa vào trước khi Đại nhạc hội diễn ra.
Phàm là đồ miễn phí thì ai mà không thích. Thật ra vừa rồi thời điểm ngôi sao Hàn quốc hát đã có người vung cây đèn có chữ nhỏ, nhưng mà không ai chú ý, không hiểu rõ chữ này đang viết gì. Hiện tại mọi người bắt đầu dần hiểu, làm nửa ngày dòng chữ trên đèn nhỏ này chính là đại diện cho Văn Vịnh Thi. Fan của cô gọi là nhang muỗi, fan hâm mộ trước đó đều được Trương Hợp Hoan sắp xếp.
Hứa Minh Phong ban đầu còn cảm thấy Trương Hợp Hoan nhờ hắn giúp quảng bá trên mạng có chút chuyện bé xé ra to. Đây vốn không phải là một buổi biểu diễn quy mô lớn, ngay cả khi chiếu trên mạng thì có thể nổi tiếng bao nhiêu? Huống chi Văn Vịnh Thi chỉ là một khách mời, Hứa Minh Phong rất nhanh liền hiểu ra đạo lý. Trương Hợp Hoan ngay từ đầu đã thu xếp bố cục, cậu ta dánh tiếng với hắn mục đích chính là để truyền bá Văn Vịnh Thi trên mạng. Có biển đèn này, không chỗ nào không có đèn có chữ, lại cố ý cắt nối, Văn Vịnh Thi nghiễm nhiên trở thành nữ hoàng của sân khấu đêm nay.
Hứa Minh Phong một bên dậm chân một bên nói: “Có muốn tôi giúp cậu đẩy mấy cái tin tức đó không? Làm cô ấy nổi bật khắp nơi tối nay? Nhóm nhạc nam hay nữ đều làm nền cho cô ấy?”
Trương Hợp Hoan cười tủm tỉm nói: “Hứa tổng thật là người thấu suốt.”
Văn Vịnh Thi hát xong ca khúc thứ hai, hiện trường hô như sấm dậy, đêm nay cô ấy được đãi ngộ như là một ngôi sao hạng nhất.
Hứa Minh Phong vẻ mặt đau khổ nói: “Tôi chịu không nổi, chúng ta có nên tìm một chút đồ uống không. Các khớp xương của tôi bị đông cứng rồi.”
Trương Hợp Hoan nói: “Tôi biết một nhà có giường sưởi, tôi mời.”
“Cậu phải mời!”
Hai ly Quân Phi vào bụng, Hứa Minh Phong mới cảm giác được nhiệt độ thân thể mình khôi phục một chút. Ngồi trên giường sưởi hoà thuận vui vẻ, gặm nguyên một khối thịt lớn, từ từ bổ sung năng lượng vào cơ thể. Từ Giang Nam đi vào Đông Bắc, trong lúc nhất thời chưa thích nghi được với thời tiết rét lạnh.
Trương Hợp Hoan ở trên wechat kiểm tra tình huống tại hiệ trường. Đối phương rất có trách nhiệm, không ngừng gửi hình ảnh và video cho cậu. Trương Hợp Hoan còn lưu lại một khoản chưa kết toán hết.
Hứa Minh Phong nói: “Tiểu tử cậu thật nhiều chiêu trò.”
Trương Hợp Hoan cười nói: “Tiêu tiền không không phải để tìm niềm vui sao. Anh sẽ không nghĩ rằng nhóm fan của các minh tinh lưu lượng đều không có chút chiêu trò gì chứ? Fan hâm mộ cũng cần kinh doanh, anh không đầu tư thì sao có lãi?”
“Cao minh, cao minh. Tổng cộng cậu bỏ ra bao nhiêu?”
Trương Hợp Hoan cũng không giấu diếm: “Không đến mười vạn.”
Hứa Minh Phong nói: “Cậu làm như vậy là muốn tạo bầu không khí, tạo văn chương khi chúng tôi truyền bá cho buổi hòa nhạc?”
Trương Hợp Hoan nói: “Vậy còn xem Hứa tổng có nguyện ý hỗ trợ hay không?”
Hứa Minh Phong nói: “Chuyện nhỏ, tôi sắp xếp xong rồi, cậu cứ yên yâm. Hợp Hoan, tôi lần này đến cũng không phải để xem buổi hòa nhạc, tôi là muốn cùng cậu đàm phán về “The Voice of China.”
Trương Hợp Hoan nói: “Vậy thì anh cũng không cần thiết phải đến đây một chuyến. Sự kiện kia tất cả tôi đều giao cho chị Hồng, anh cứ trực tiếp đi tìm chị ấy là được.”
Trong lòng Hứa Minh Phong thật ra là không muốn thường xuyên tiếp xúc với vợ cũ. Hắn thở dài nói: “Cô ấy nếu có thể làm chủ, thì tôi còn tìm cậu làm gì? Tiểu tử, cậu đừng có dắt tôi đi vòng quanh, tôi bên này vất vả làm công tác đả thông sếp. Đài Lam bên kia cũng không có vấn đề gì, đương nhiên chương trình tạp kỹ này sẽ hot. Tôi vẫn nhắc lại chuyện cũ, với thực lực hiện tại của cậu thì không thể sản xuất một chương trình gameshow như vậy. Vì thế tôi nghĩ cậu vẫn nên bán bản quyền cho Youku thì mới có thể đảm bảo được lợi ích của cậu.”
Trương Hợp Hoan lắc lắc đầu nói: “Tôi góp cổ phần, tôi nhất định phải trở thành một trong những nhà sản xuất.”
Hứa Minh Phong nói: “Có chút mạo hiểm.”
“Có mạo hiểm tôi cũng không sợ, dù sao tôi muốn tiền, chỉ muốn đầu tư, trong đầu tôi xưa nay không thiếu sáng kiến.”
Hứa Minh Phong thầm than, vậy đại khái thiên tài này và người bình thường khác nhau. Trương Hợp Hoan có dã tâm khát vọng hơn người, góc nhìn của cậu tương đối lâu dài.