Lưu Trường Hà cười mắng: “Cậu đừng có trêu chọc tôi. Đây chỉ là trùng hợp thôi, gần đây nhận được vài công trình ở huyện Hán, buôn bán lời được một chút tiền. Hiện tại ra đường bàn chuyện làm ăn, không chuẩn bị một mặt tiền xe tốt là không được. Cái xe này là mua lại, cũng không bao nhiêu tiền.”
Trương Hợp Hoan gật gật đầu, Lưu Trường Hà cũng chỉ đang nói đến tình hình thực tế. Hỏi Lưu Trường Hà chuyện Đại hội võ thuật thế giới, Lưu Trường Hà nói: “Nhắm chừng phải đợi đến tháng sáu cuối năm, chờ tôi lấy được tiền của những công trình này đã.”
Trương Hợp Hoan nhìn ra Lưu Trường Hà cũng không có quá nhiều yêu thích đối với Đại hội võ thuật thế giới. Hiện tại xã hội đều chỉ hướng về tiền, lão Lưu cũng không ngoại lệ. Có cơ hội kiếm tiền thì không ai dư ra tinh lực để đi làm loại chuyện mất sức không có lợi cả. Trương Hợp Hoan vốn cũng chỉ xuất phát từ ý tưởng muốn hỗ trợ, Lưu Trường Hà không vội cậu đương nhiên cũng không vấn đề gì.
Lưu Trường Hà sắp xếp tiệc tẩy trần vào buổi trưa, thực ra Trương Hợp Hoan vốn định trực tiếp về nhà, nhưng thịnh tình không thể chối từ. Buổi trưa đi ăn một chút, cậu cũng biết tửu lượng của Lưu Trường Hà, chỉ cần đi qua khẳng định sẽ phải uống không ít.
Đến nơi phát hiện Mạnh Vĩnh Cương đã ở đó, còn có mấy gương mặt xa lạ. Đều là bạn làm ăn gần đây của Lưu Trường Hà.
Mạnh Vĩnh Cương chủ động đi tới ôm Trương Hợp Hoan một chút, hắn quen biết Trương Hợp Hoan thời gian không ngắn, nhưng mà giữa hai người chỉ là quan hệ hời hợt, nói không tới hai chữ tình bạn. Loại phương thức hoan nghênh này có hơi long trọng.
Mạnh Vĩnh Cương chủ động giới thiệu một vài người xung quanh, Trương Hợp Hoan lên tiếng tiếp đón từng người. Bởi vì về sau cũng không tiếp xúc quá nhiều với những người này, cho nên cũng chỉ khách khí có lệ. Cậu không thích loại tiệc rượu như thế này, mọi người không có cơ sở tình cảm gì, ngồi cùng một chỗ uống rượu cũng chỉ để ứng phó.
Mấy người mời rượu cực kỳ khách khí với Trương Hợp Hoan, Mạnh Vĩnh Cương tích cực giới thiệu quan hàm. Trương Hợp Hoan hiện tại là Chủ nhiệm văn phòng đài truyền hình Nam Giang, là người dẫn chương trình nổi tiếng, nhà sản xuất nổi tiếng. Là người trong giới văn nghệ vốn dĩ đã cho mọi người có cảm giác cao thượng, Mạnh Vĩnh Cương lại giúp đỡ tô điểm cho đẹp. Trương Hợp Hoan trong mắt nhóm người ở đây trở thành người trẻ tuổi đầy hứa hẹn.
Bởi vì cha của Mạnh Vĩnh Cương là cán bộ phụ trách tuyên truyền ở Bằng Thành, không thể nghi ngờ sẽ trở thành trung tâm của mọi người. Trương Hợp Hoan ngồi xuống bên cạnh Mạnh Vĩnh Cương, uống một vòng, lấy Mạnh Vĩnh Cương làm áp trục, hai người cạn chén với nhau. Trương Hợp Hoan nói: “Anh Mạnh, sao chị Lâm không đến với anh?”
Mạnh Vĩnh Cương cười nói: “Gần đây cô ấy bận công tác, chúng tôi rất ít gặp mặt.”
Trương Hợp Hoan gật gật đầu, thật ra cậu cũng không thích gặp Lâm Tiểu Phượng thích chiếm lợi từ người khác. Tuy rằng hai người từng có chút va chạm trong quá khứ, nhưng hiện tại người trời Nam đất Bắc, cũng không còn mâu thuẫn gì. Đương nhiên cũng không nhất thiết phải gặp mặt.
Trương Hợp Hoan uống vài chén rượu, vừa vặn nhận được điện thoại của Tôn Thụ Lập. Trương Hợp Hoan đi ra cửa nhận điện thoại, Tôn Thụ Lập nói ngày mai ông sẽ tới Bằng Thành, bảo Trương Hợp Hoan tối mai đừng sắp xếp chuyện gì, cùng ông ăn một bữa cơm.
Trương Hợp Hoan vốn định trở về Nam Giang gặp mặt Tôn Thụ Lập, hiện tại ông đến đây thì rất tốt, vừa hay đem chuyện Giọng hát hay nói ra. Nói ra trước khi ký hợp đồng tốt hơn sau khi ký hợp đồng nhiều.
Đối với bữa tiệc rượu không hề có ý nghĩa này Trương Hợp Hoan vốn không có ý định tiếp tục. Trở về lấy cớ lãnh đạo ở Bằng Thành muốn tới, cậu phải đi sắp xếp công tác. Lý do này cực kỳ đầy đủ, chuyện liên quan đến lãnh đạo đều là chuyện lớn.
Lưu Trường Hà để đồ đệ Phương Cương lái xe đưa cậu, Mạnh Vĩnh Cương tiễn Trương Hợp Hoan tới cửa, lạng lẽ nói một tiếng. Nếu Trương Hợp Hoan muốn sắp xếp tiệc trà có thể nói với hắn một tiếng, chỉ cần một cuộc điện thoại là được. Sở dĩ Mạnh Vĩnh Cương có thể thoải mái vui vẻ ở Bằng Thành, không chỉ vì nhà của hắn có quyền thế, mà ở phương diện đối nhân xử thế hắn quả thực cũng rất ra hình ra dáng.
Trương Hợp Hoan biểu đạt lòng biết ơn với Mạnh Vĩnh Cương, tỏ vẻ chỉ cần cần cậu khẳng định sẽ liên hệ. Thật ra trong lòng cậu khẳng định lão Tôn sẽ không cần cậu sắp xếp. Lấy nhân mạch và cấp bậc của lão Tôn đến nơi này để công tác, tất cả mọi chuyện đã sớm có người sắp xếp ổn thoả.
Sau khi Trương Hợp Hoan lên xe thì gọi điện thoại cho mẹ, Liễu Vân Tư đang ở Tân Thành. Vừa mua hai biệt thự cao cấp, bởi vì nhà đã xây xong nên đang ở nhà mới bàn bạc phương án trang hoàng với thiết kế sư.
Trương Hợp Hoan bảo Phương Cương trực tiếp đưa cậu đến nhà mới, Phương Cương nghe nói Trương Hợp Hoan mua nhà ở đây, có chút không hiểu. Trong mắt hắn tuy rằng Tân Thành có quy hoạch không tệ, hoàn cảnh cũng rất tốt nhưng mà không có hơi người, mua nhà đương nhiên cần phải mua khu trung tâm.