Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 789 - Chương 789: Dấu Vết Để Lại (1)

Chương 789: Dấu vết để lại (1) Chương 789: Dấu vết để lại (1)

Trương Hợp Hoan cẩn thận nghe bài hát của Nhâm Thuần. So với lần đầu tiên hát bài này, đương nhiên có tiến bộ rất lớn. Chứng minh cô nhóc Nhâm Thuần này cũng không nhu nhược như vẻ bề ngoài. Về phương diện công việc vẫn chịu được cực khổ.

Trương Hợp Hoan lấy điện thoại ra, mở ra App Centurion. Trên giá của trung tâm mua sắm chọn thuật khống chế dây thanh sơ cấp, đối tượng lựa chọn sử dụng là Nhâm Thuần.

Nhâm Thuần hát xong một bài, lại hát thêm một bài khác. Hiện tại tương đối nổi tiếng là “Hoạ tình”. Nhưng hát được một đoạn ngắn lại đột nhiên khựng lại. Cô cũng không biết là Trương Hợp Hoan động tay động chân, còn tưởng rằng cô đột nhiên mất giọng, sợ tới mức sắc mặt trắng bệch. Đối với một ca sĩ mà nói thì cổ họng còn quan trọng hơn sinh mệnh.

Nhâm Đương Hành cực kỳ khẩn trương, hôm nay là ngày đầu tiên con gái ký hợp đồng, sẽ không xui xẻo đến mức cổ họng xảy ra vấn đề chứ. Nhưng mà Nhâm Thuần nói chuyện lại không bị ảnh hưởng gì, cho rằng là do gần đây cường độ luyện thanh quá nhiều nên có chút mệt mỏi, nghỉ ngơi một chút là được rồi.

Trương Hợp Hoan nhân cơ hội này bảo bọn họ trở về nghỉ ngơi. Hợp đồng đã ký kết, hai bên trao đổi thuận lợi, cũng xem như là vui mừng lớn rồi. Về sau hai cha con bọn họ khẳng định sẽ cảm kích cậu.

Sau khi hai cha con Nhâm Đương Hành rời đi, Trương Hợp Hoan cầm chén rượu cạn chén với Phan Khải: “Phan đài trưởng, gần đây tôi luôn ở tổ phim tại phương Bắc, còn chưa kịp chúc mừng ông thăng chức.”

Hiện tại Phan Khải đã thành công từ Nhà sản xuất âm tượng Nam Giang trở thành đài trưởng đài phát thanh Nam Cương. Mặc dù trên cấp bậc không thay đổi, nhưng thực quyền lại tăng lên không ít.

Phan Khải cười nói: “Tôi thì có gì gọi là thăng chức chứ, chỉnh là bị điều đi mà thôi. Cấp trên có việc cần, sắp xếp tôi đi đâu thì tôi đi đó.” Trong lòng ông cảm kích Trương Hợp Hoan, nếu không có Trương Hợp Hoan hỗ trợ làm nên chút thành tích, lần này ông không dễ dàng chuyển ổ như vậy. Cây là chết nhưng người thì sống. Phan Khải tràn ngập hy vọng đối với tương lai của mình.

Trương Hợp Hoan nói: “Phan đài trưởng dĩ nhiên nghe uy phong hơn Phan xã trưởng.”

Phan Khải cười ha ha, cười xong thì buông chén rượu xuống nói: “Tôi đương nhiên nghe nó phiền toái gần đây của cậu. Trương lão đệ, tình huống bọn họ nhắm vào phòng làm việc tôi cũng biết một chút. Đương nhiên là tôi bảo vệ cậu, nhưng chuyện này có người ở sau lưng ungwm vào cậu. Tôi và Tôn đài trưởng đều nói thay cho cậu, nhưng chuyện này cũng không thể giúp cậu hoá giải. Thật sự là đáng tiếc.”

Mặt hàng này thật đúng là một tên giảo hoạt trên quan trường. Trương Hợp Hoan mở phòng làm việc là do ông ta giựt dây, hơn nữa mọi thủ tục đều là ông ta làm. Hiện tại thì đẩy đi sạch sẽ. Đương nhiên địa vị của Phan Khải không giống với Trương Hợp Hoan, gặp phải loại chuyện này đương nhiên phải trốn càng xa càng tốt.

Trương Hợp Hoan lại chạm chén với ông, uống một ngụm rượu rồi nói: “Quả thực bản thân tôi có vấn đề, không trách được người khác tố cáo.”

“Sao nào? Lòng nguội lạnh? Có suy xét đến việc đến đài radio của chúng tôi làm việc không. Cậu chỉ cần đến, tôi bật đèn xanh cho cậu.

Trương Hợp Hoan lắc lắc đầu, lúc trước ngay đến Đài giao thông tỉnh cậu cũng chướng mắt, càng không cần nói đến đài radio Nam Giang của Phan Khải. Hơn nữa Tôn Thụ Lập có ân Bá Nhạc với cậu, tạm thời cậu không có dự tính rời khỏi Đài truyền hình Nam Giang.

Phan Khải nói: “Lão Tôn vì chuyện này của cậu mà xuất không ít lực. Cũng vì cậu mà mang không ít áp lực trên lưng. Trương lão đệ, nói một câu không dễ nghe, với tính cách của cậu không thích hợp sống trong tập thể. Nếu tôi trẻ tuổi hơn vài năm, tôi cũng sẽ đi ra ngoài làm một chút chuyện cho mình. Công ty của cậu đang trên đà phát triển, vì sao không toàn lực làm chuyện của mình?”

Trong lòng Trương Hợp Hoan nói ông không hiểu thứ tôi coi trọng là gì, cười cười nói: “Tôi vẫn nên ở trong bộ máy thể chế học tập một chút mới có lợi cho cơ hội phát triển về sau.”

Phan Khải gật gật đầu nói: “Chí hướng bay xa.”

“Phan đài trưởng, ngài có hiểu biết gì với tập đoàn Sơn Thuỷ không?”

Phan Khải nói: “Cũng không tính là hiểu, nhưng mà tập đoàn Sơn Thuỷ khai phá bất động sản. Chỉ là gần đây có nhiều tin tức phản đối hơn. Thật sự là có chút kỳ quái, bất động sản lớn như vậy, nhưng phòng quan hệ xã hội làm không tốt lắm.”

Trương Hợp Hoan nói: “Phan đài trưởng có đồng ý đưa một ít tin tức của tập đoàn Sơn Thuỷ không?”

Phan Khải hơi ngẩn ra, lập tức hiểu rõ ý của Trương Hợp Hoan. Thằng nhóc này muốn đối đầu với tập đoàn Sơn Thuỷ. Phan Khải cũng có nghe nói một chút chuyện gần đây của Trương Hợp Hoan, nhưng không hiểu quá sâu. Bản thân ông cũng không có bao nhiêu hứng thú, ông lười quan tâm ân oán của cười khác. Mỉm cười nói: “Chỉ cần là tin tức có giá trị xã hội, chúng tôi đương nhiên không ngại đưa tin.”

Bình Luận (0)
Comment