Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 798 - Chương 798: Đảo Ngược (5)

Chương 798: Đảo ngược (5) Chương 798: Đảo ngược (5)

Nhạc Khai Sơn nói: “An Quốc Quyền vô cùng hận tôi và Lạc Thanh Dương, tôi nghi ngờ cái chết của Thanh Dương có liên quan đến ông ấy. Tôi kinh doanh nhiều năm như vậy, xác thực có rất nhiều chuyện không thể lộ ra ngoài ánh sáng. Nhưng Thanh Dương tuyệt đối sẽ không bán đứng tôi, tôi rất tin tưởng cô ấy. Tôi cũng không có khả năng làm hại cô ấy, dù sao chúng tôi cũng có chung một đứa con gái. Tôi ở Thiên Đại làm văn chương, cố ý dùng hợp đồng dài hạn để ràng buộc An Nhiên. Gây khó dễ cho cô ấy khắp nơi, mục đích thật sự của tôi là muốn làm cho người ngoài thấy.”

Trương Hợp Hoan nói: “Nếu An Quốc Quyền còn sống, ông ấy mà biết An Nhiên thật ra là con gái của hai người, ông ấy sẽ làm hại An Nhiên chứ?”

Nhạc Khai Sơn gật đầu nói: “Tôi phái người đi theo An Nhiên không phải vì muốn làm hại An Nhiên, mà vì bảo vệ cô ấy.”

Trương Hợp Hoan có chút giễu cợt nói: “Nói đến như thế, ông thật đúng là dụng tâm lương khổ.” (Dụng tâm lương khổ: có nghĩa là muốn tốt cho người ta mà người ta không biết)

Nhạc Khai Sơn nói: “Đây là món nợ tội lỗi do một tay tôi tạo ra. Cho dù phải hoàn trả thì người đó cũng phải là tôi, chứ không phải con gái tôi.” Ông nhìn thẳng vào mắt của Trương Hợp Hoan: “Cậu có thể giúp tôi giữ bí mật này không?”

Bất kể những gì theo như lời Nhạc Khai Sơn nói câu chuyện có độ tin cậy bao nhiêu, cho dù tất cả đều là sự thật, Trương Hợp Hoan cũng không có khả năng nói cho An Nhiên biết. An Nhiên tiếp nhận áp lực đã đủ lớn. Nếu lại đem chuyện này nói cho cô ấy nghe, chỉ sợ cô ấy sẽ sụp đổ.

Trương Hợp Hoan nói: “Làm thế nào mà nói?”

Nhạc Khai Sơn nói: “Con người của tôi khi làm việc thích phòng ngừa chu đáo. Kể từ khi hai mẹ con họ trở lại bên cạnh tôi, tôi đã lo lắng có một ngày nào đó An Quóc Quyền sẽ tìm tới. Khủng hoảng của tập đoàn Thiên Đại và tình trạng khó khăn của tập đoàn Sơn Thủy, tất cả những gì các người nhìn thấy chẳng qua là vẻ bề ngoài. Nếu tôi không làm hỏng ván bài này, những người khác sẽ hiểu được nước đi của tôi.”

Lúc này Trương Hợp Hoan mới thật sự ý thức được Nhạc Khai Sơn lợi hại như thế nào, nhưng đồng thời cậu cũng nhìn thấy nỗi sợ hãi của Nhạc Khai Sơn. Nỗi sợ hãi của Nhạc Khai Sơn chắc chắn không đến từ bản thân ông ấy, mà là nỗi sợ hãi khi không biết kẻ địch đang ẩn thân ở đâu.

Nếu Lạc Thanh Dương thật sự là bị An Quốc Quyền giết chết, vậy thì sự trả thù của An Quốc Quyền tuyệt đối sẽ không dừng ở đây. Người ông ấy hận nhất là Nhạc Khai Sơn, nếu ông ấy biết An Nhiên là con gái của Nhạc Khai Sơn. Vậy thì chỉ sợ danh sách báo thù của ông ấy sẽ nhiều thêm một người.

“Ông có tư liệu của An Quốc Quyền sao?”

Nhạc Khai Sơn lắc đầu: “Tuy rằng tôi không có nắm giữ tư liệu cụ thể của ông ấy, nhưng tôi biết người này còn sống. Hơn nữa ông ấy đang theo dõi tôi, chờ đợi thời cơ thích hợp để ra tay với tôi.” Ông thở dài nói: “Tôi đã không thể bảo vệ tốt Thanh Dương, nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ An Nhiên và đảm bảo rằng cô ấy không bị tổn thương. Chỉ là hiện tại, cô ấy coi tôi như kẻ thù không đội trời chung. Tất cả những điều này tôi căn bản không muốn nói cho cậu biết, nhưng tôi lại lo lắng chẳng biết lúc nào tôi sẽ xảy ra chuyện.”

Trương Hợp Hoan nói: “Ông không sợ chúng tôi sẽ tìm được chứng cứ phạm tội của ông sao?”

Nhạc Khai Sơn nói: “Nếu thật sự có, cậu có thể giao nó cho cảnh sát.”

“Trong tay An Quốc Quyền có nhược điểm của ông sao?”

Nhạc Khai Sơn không nói gì, từ vẻ mặt có sự thay đổi rất nhỏ của ông ấy Trương Hợp Hoan đã nhận được đáp án chắc chắn. Người mà Nhạc Khai Sơn đang thực sự sợ hãi là An Quốc Quyền.

Nhạc Khai Sơn nói: “Tôi sẽ buông tha cho An Nhiên, tôi hy vọng cậu có thể bảo vệ cô ấy. Bất kể có xảy ra chuyện gì, cậu cũng không được làm lộ mối quan hệ thực sự của tôi và cô ấy.”

Trương Hợp Hoan gật đầu: “Tôi có thể đáp ứng với ông điều này.” Ánh mắt cậu dừng lại ở tách trà của Nhạc Khai Sơn.

Nhạc Khai Sơn từ trong ánh mắt của cậu hiểu ra điều gì đó, vươn tay lấy vài sợi tóc từ mái tóc được chải chuốt cẩn thận tỉ mỉ đưa cho Trương Hợp Hoan: “Nếu không tin cậu có thể đi nghiệm chứng.”

Trương Hợp Hoan bây giờ về cơ bản đã hoàn toàn tin rằng Nhạc Khai Sơn không phải nhắm vào An Nhiên, mà là trình diễn một tiết mục khổ nhục kế được sắp xếp tỉ mỉ. Ông ấy lựa chọn đem chân tướng nói với mình, là vì ông ấy dự cảm thấy nguy cơ đang tới gần. Cũng bởi vì ông ấy đã khảo sát một lượt đối với mình và cần một người như vậy để giúp bảo vệ An Nhiên.

Nhạc Khai Sơn đứng dậy và rời đi, từ đầu đến cuối cũng không hỏi An Nhiên đang ở đâu?

Bình Luận (0)
Comment