Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 836 - Chương 836: Thầy Trương Đến Rồi (1)

Chương 836: Thầy Trương đến rồi (1) Chương 836: Thầy Trương đến rồi (1)

Kiều Thắng Nam đến trụ sở văn phòng Nam Giang ở Bắc Kinh lúc năm giờ chiều và lái một chiếc Land Rover Defender, chính Trương Hợp Hoan đã mời cô đi cùng cậu ấy tham gia bữa tiệc của nhà xuất bản vào buổi tối.

Trương Hợp Hoan đi đến trước xe, mở cửa xe và ngồi vào trong.

Kiều Thắng Nam lập tức ngửi thấy mùi rượu trên người cậu: “Anh uống rượu sao?”

Trương Hợp Hoan gật đầu: “Bồi lãnh đạo đi công tác, khó tránh khỏi việc uống rượu. Chiếc xe này là của anh trai cô à?”

Kiều Thắng Nam nở nụ cười: “Nói thừa, chút tiền lương kia của tôi sao có thể mua nổi.”

Trương Hợp Hoan nói: “Anh trai tôi thật sự có tiền.”

Kiều Thắng Nam trừng mắt liếc cậu một cái: “Tôi cho anh mặt mũi sao? Thắt dây an toàn vào, nhà hàng nào?”

Trên đường đi Kiều Thắng Nam nói sơ qua mục đích của cô đến Bắc Kinh lần này, Trương Hợp Hoan cũng nói mục đích cậu đến đây.

Kiều Thắng Nam nói: “Không phải chỉ là tham gia tuần lễ phim truyền hình sao? Tại sao anh còn nghĩ về giấy phép truyền hình vệ tinh.”

“Làm người nếu không có ước mơ, thì khác gì con cá mặn? Nhỡ như thành công thì sao.”

(Cá mặn: ám chỉ những người còn sống mà như đã chết. Không có đam mê, không có ý chí, không có nghị lực sống, lười biếng không thích vận động và suy nghĩ.”

Kiều Thắng Nam nói: “Anh trai tôi rất thông minh, từ nhỏ đã không hợp với cha tôi. Anh ấy có thể có được như ngày hôm nay là nhờ trí thông minh của chính mình, tất nhiên là có chút quan hệ với chị dâu tôi.”

Trương Hợp Hoan nói: “Cô còn có chị dâu sao?”

“Nói thừa, anh trai tôi tuổi trẻ tài cao ưu tú như vậy sao có thể không tìm được vợ?”

Trương Hợp Hoan cười nói: “Nhất định là một cô gái có xuất thân từ gia đình quan chức cấp cao.”

Kiều Thắng Nam không phủ nhận điều đó, Trương Hợp Hoan cũng suy đoán dựa vào kinh nghiệm. Đừng nhìn cha của Kiều Thắng Nam là quan chức cấp cao, nhưng thật sự không được tính là gì ở thủ đô. Kiều Thắng Thiên được Trịnh Quang Viễn của trụ sở văn phòng ở Bắc Kinh kính trọng như vậy đã chứng tỏ thành công của anh ấy trong giới kinh doanh ở thủ đô, năng lực cá nhân thôi là chưa đủ, sau lưng còn phải có bối cảnh vững chắc. Mặc dù Trương Hợp Hoan không biết cha vợ của Kiều Thắng Thiên là ai, nhưng có thể sơ bộ suy ra, hẳn là chức lớn hơn bí thư Kiều.

Du Hoa Xuyên ông chủ của nhà xuất bản Thời Đại Phong Vân đã sắp xếp một bữa tiệc cho Trương Hợp Hoan là nhà văn mới ký hợp đồng của họ ở khách sạn Hoa Gia. Trong thời gian này, ông đã đọc bản thảo đầu tiên của “Xạ điêu anh hùng truyện” và đánh giá rất cao cuốn sách này.

Lê San San đã ký một cuốn sách khác là “Tầm Tần Ký”, nghe nói bộ phim truyền hình đang được quay nên Du Hoa Xuyên cảm thấy rất lạc quan về triển vọng của cuốn sách này, anh ấy đã xem thử một phần của cuốn sách, cảm thấy cách hành văn của hai người không hề kém cạnh nhau. Sau khi nghe nói tác giả của “Tầm Tần Ký” sáng tác nó khi còn học cấp 3, ý thức được lần này anh đã ký kết được với một nhà văn tài năng.

Nhìn thấy Trương Hợp Hoan đi đến cùng một mỹ nữ, Lê San San cười nghênh đón: “Thầy trương đến rồi.” Về hợp đồng ký kết là tác giả, nhưng tác giả là nhà văn, đối với nhà văn thì xưng hô như vậy rất thỏa đáng.

Trương Hợp Hoan cũng giới thiệu với Lê San San: “Đây là bạn gái tôi, Kiều Thắng Nam.”

Kiều Thắng Nam liền giải thích: “Đừng nghe anh ấy nói bừa, chúng tôi chỉ là bạn bè bình thường thôi.” Vốn chỉ là chuyện bình thường nhưng nay Kiều Thắng Nam lại có chút phản kháng lại những lời trêu đùa của anh.

Trương Hợp Hoan cười nói: “Vậy coi như em không phải là phụ nữ, anh cũng không nói gì thêm.”

Lê San San cười nhìn, đưa tay về phía Kiều Thắng Nam: “tôi là Lê San San, biên tập viên của cậu Trương.”

Dẫn bọn họ đi vào phòng trong, Du Hoa Xuyên đang ngồi uống trà cùng với một nhà xuất bản họ Lý, thấy bọn họ tiến vào liền đứng dậy chào đón.

Du Hoa Xuyên năm nay bốn mươi tuổi, xuất thân là một tác giả, sau này trong giới văn học không nổi tiếng nên dứt khoát từ bỏ văn học chuyển sang kinh doanh, kinh doanh xuất bản cũng đã được mười năm, khá là nổi tiếng trong giới xuất bản trong nước, anh ta đi thẳng đến chỗ Trương Hợp Hoan và nói: “đây nhất định là thầy Trương, tôi biết cậu còn rất trẻ nhưng không ngờ cậu lại trẻ đến như vậy.”

Trương Hợp Hoan nói: “Việc này là do tôi rồi, đáng lẽ tôi nên đợi thêm vài năm nữa, nhưng tính tình tôi lại hơi nóng nảy.”

Vài người bật cười, Du Hoa Xuyên nói: “Nổi danh càng sớm càng tốt, còn nếu như đợi đến tuổi của tôi, nổi tiếng thì quá khó khăn, hiện nay văn học đều do thanh niên phụ trách, ngày nay độc giả đối với ngoại hình của tác giả cũng có yêu cầu, nhiều người nhìn tôi có khi còn không muốn mua sách.”

Sau khi vài người đã ngồi xuống, Du Hoa Xuyên đã yêu cầu người phục vụ mở một chai rượu ngũ lương, sau khi nghe những gì mà Lê San San nói qua về Trương Hợp Hoan. Anh ta rất tò mò về Trương Hợp Hoan, nên muốn nhân dịp này gặp mặt coi như thế nào, thuận tiện tìm hiểu thêm về các tác phẩm khác của Trương Hợp Hoan.

Bình Luận (0)
Comment