“Người anh em, cậu nói cho tôi biết đi, thị trường phim cổ trang đang bước vào một mùa đông khắc nghiệt, đặc biệt là phim truyền hình xuyên không, chủ yếu là nhằm vào những chi tiết lịch sử không có thật, cho dù đối với phim truyền hình không ảnh hưởng lâu dài nhưng mà ít nhất cũng phải có tác động ngắn hạn.”
Trương Hợp Hoan nói: “Nếu theo những gì anh nói thì bộ phim này của tụi em không cần bán nữa.”
Quách Khải Toàn cười nói: “Người nào muốn mua và ai sẽ là người làm việc đó, về phương diện truyền hình vệ tinh tôi không thể đảm bảo, nhưng Webcast thì khẳng định không có vấn đề gì, như vậy đi, tôi muốn xem thử mẫu phim của bên cậu. Nếu chất lượng của phim khi đã hoàn thành và chất lượng quảng cáo mở rộng, tôi có thể mua và thực hiện nó, tôi không lừa gạt cậu, gần đây tôi đang thử nghiệm phát sóng độc lập trên Internet mà không cần đến đài vệ tinh, nếu có thể mua được độc quyền phát sóng, Youku làm được thì tôi cũng làm được.”
Trương Hợp Hoan phát hiện ra Quách Khải Toàn là một người rất vui vẻ, hai người hẹn nhau ngày có thể xem được thành quả hoàn chỉnh của bộ phim.
Bình rượu thứ hai đã vào bụng, Quách Khải Toàn là người có tửu lượng tốt, Trương Hợp Hoan cảm thấy vô cùng hợp ý, lâu rồi mới có một tri kỉ uống rượu ngàn chén không say. Trương Hợp Hoan cũng không uống nhiều rượu như vậy trong một thời gian dài, anh cùng Quách Khải Toàn khá hợp tính, anh muốn cùng người này thân thiết hơn, tương lai có hợp tác hay không sẽ tính sau, ít nhất có thể giúp được Tầm Tần Ký có thêm được một webcast ở một ngôi nhà khác.
Đang nói chuyện cao hứng thì Kiều Thắng Nam gọi điện thoại đến, hỏi Trương Hợp Hoan đang ở chỗ nào, cô đã liên hệ được với anh trai Kiều Thắng Thiên, Kiều Thắng Thiên đang ở sân goft, rủ cô cùng Trương Hợp Hoan đến đó chơi cùng.
Trương Hợp Hoan bên này cũng đã uống xong rượu, vốn đang định lái xe đi, Kiều Thắng Nam nghe anh nói là uống rượu nên nói anh đứng đó chờ, mình qua đón anh đi.
Quách Khải Toàn cùng Trương Hợp Hoan đi qua khỏi quán Tụ Bảo Nguyên, nhìn thấy xe của Kiều Thắng Nam đến, nhỏ giọng nói với Trương Hợp Hoan: “Bạn gái sao?”
Trương Hợp Hoan cười cười, cũng chưa trả lời có phải hay không, Quách Khải Toàn nghĩ dù không phải là bạn gái thì cũng có mối quan hệ mập mờ, ở lứa tuổi của họ tìm kiếm một tình bạn nam nữ đơn thuần rất khó.
Trương Hợp Hoan nói: “Anh về đâu? Tiện đường chở anh về luôn.”
Quách Khải Toàn lắc đầu: “Tôi sẽ quay về chỗ triển lãm, sẽ không làm phiền thế giới riêng của hai cô cậu đâu.” Vỗ vai của anh, ẩn ý nói: “Uống rượu xong phải biết cẩn thận kiểm soát.”
Trương Hợp Hoan cười ha ha, cảm giác Quách Khải Toàn đúng là giống hệt như mình.
Quách Khải Toàn đứng tại chỗ nhìn Trương Hợp Hoan lên xe, còn vẫy tay chào hai người.
Kiều Thắng Nam cũng cười lại với anh ấy, coi như lời chào, sau khi xe rời đi, ngửi thấy mùi rượu trên người Trương Hợp Hoan: “Uống rượu sao?”
Trương Hợp Hoan gật đầu: “Gặp được một người bạn, uống từ trưa đến giờ.”
“Uống không ít nhỉ? Trên người toàn là mùi rượu.”
Trương Hợp Hoan nói: “Bộ em là cảnh khuyển sao, thích ngửi như vậy?”
Kiều Thắng Nam bỏ một tay ra khỏi vô lăng, ném cho anh một chai nước khoáng.
Trương Hợp Hoan uống ừng ực hai ngụm nước: “Yên tâm đi, đầu óc anh vẫn còn tỉnh táo, tuyệt đối không làm hỏng việc đâu.”
Kiều Thắng Nam nói: “Anh gặp anh trai em đừng có nói hưu nói vượn đấy.” Nhắc nhở Trương Hợp Hoan như vậy, vì cô muốn đề phòng anh ta lại nói mình là bạn gái của anh ta. Trước giờ anh trai hết lòng bảo bọc mình, cách hành xử của Trương Hợp Hoan với mình sẽ không phù hợp với phong cách của anh trai mình.
Trương Hợp Hoan cười nói: “Em là đang sợ anh ấy suy luận ra được mối quan hệ của chúng ta sao?”
Kiều Thắng Nam nói: “Sớm muộn gì thì anh cũng bị hủy hoại bởi cái miệng này.” Theo thói quen lại với tay lấy một điếu thuốc, nửa đường thì bị Trương Hợp Hoan nắm cổ tay lại: “Bỏ thuốc đi.”
Kiều Thắng Nam liếc anh một cái: “Bỏ cái tay ra khỏi người em ngay.”
Trương Hợp Hoan thành thật rút tay về, Kiều Thắng Nam kiên quyết lấy một điếu thuốc châm lên, hút một hơi nói: “Gần đây Nhạc Khai Sơn đang chuẩn bị kế hoạch đi nước ngoài.”
Trương Hợp Hoan nói: “Đang dời tài sản đi sao?”
Kiều Thắng Nam nói: “Nếu ông ta thực sự vi phạm pháp luật thì tuyệt đối không thể trốn thoát.”
Trương Hợp Hoan gật đầu, với tính cách trầm ổn của Nhạc Khai Sơn không thể nào lại hành động liều lĩnh như vậy được, kết hợp với cuộc nói chuyện trước đó cùng Nhạc Khai Sơn, có lẽ ông ta cảm thấy có bị đe dọa từ An Quốc Quyền , một người chỉ cần là còn sống, sẽ để lại dấu vết ở thế giới này, An Quốc Quyền làm thế nào có thể che giấu hay đến như vậy, chẳng lẽ ông ta có thể nhanh chóng biến thànhh một người khác rồi sao.
Kiều Thắng Nam chở Trương Hợp Hoan thẳng một mạch đến sân gôn Lam Sơn, buổi chiều hôm nay Kiều Thắng Nam đã ở đây đánh gôn chung với một người bạn.