Trương Hợp Hoan liền gật đầu nói: “Vậy thì xin nhờ hết vào Kiều tổng.”
Kiều Thắng Thiên nói: “Tôi còn muốn hỏi cậu chuyện này.”
Trương Hợp Hoan chăm chú lắng nghe.
“Cậu và em gái tôi có quan hệ gì?”
Trương Hợp Hoan nói: “Bạn bè.”
Kiều Thắng Thiên nói: “Bạn bè tốt là được, tôi chỉ có một đứa em gái duy nhất này thôi, tôi hy vọng sau này con bé có thể gả cho một người có điều kiện tốt, có lẽ cậu hiểu được.”
Trương Hợp Hoan cười nói: “Hiểu chứ! Tôi cũng có một đứa em gái, là một người anh trai, tâm tư của anh tôi hiểu được.”
Kiều Thắng Thiên đưa tay vỗ bả vai của Trương Hợp Hoan: “Tôi sẽ tìm hiểu về dự án của cậu, nếu thực sự có triển vọng thì tôi sẽ xem xét về chuyện đầu tư.”
Kiều Thắng Nam trên đường đưa Trương Hợp Hoan trở về, nhìn thấy vẻ mặt vui vẻ của Trương Hợp Hoan, liền hiểu được kết quả của cuộc gặp mặt anh trai mình có vẻ tốt, nhẹ nhàng nói: “Anh trai của em chịu giúp anh rồi phải không?”
Trương Hợp Hoan nói: “Anh ấy nói sẽ giúp anh tìm hiểu chuyện xin giấy phép, dù sao anh ấy cũng không làm bên ngành truyền thông.”
Kiều Thắng Nam nói: “Anh trai của em là nhà đầu tư, anh ấy đã tự mình đạt được những thành tựu như ngày hôm nay.”
Trong lòng Trương Hợp Hoan nghĩ chính mình cũng không thể đạt được những thành công như vậy. Kiều Thắng Thiên đúng là không phải người bình thường, anh ta đã đứng trai của những gã khổng lồ, lúc bắt đầu đã cao hơn so với người bình thường, nhưng những lời này không thể nói ra được.
Trương Hợp Hoan nói: “Bình thường ít nghe em nhắc đến ba mẹ.”
Kiều Thắng Nam thở dài: “Mẹ em qua đời từ lâu, cả hai anh em cũng vì điều này mà có mà có thành kiến với bố em, tính tình của anh em lại rất mạnh mẽ, đã không cùng ba em nói chuyện đã rất lâu rồi.”
Trương Hợp Hoan gật đầu, anh đã nghe nhiều về chuyện gia đình của Kiều Thắng Nam, bố cô ấy đã có gia đình mới, Kiều Thắng Nam cũng rất ít khi về nhà.
Nhưng cả hai anh em họ là người có tài năng xuất chúng, Kiều Thắng Thiên làm ăn phát đạt, thuận lợi còn Kiều Thắng Nam tuy chỉ là một cảnh sát nhưng cô ấy luôn có trách nhiệm và tận tâm với công việc của mình.
Trương Hợp Hoan nói: “Anh trai em rất quan tâm đến em.”
Kiều Thắng Nam có vẻ hiểu ra chuyện gì đó: “Anh và anh ấy đã nói chuyện gì?”
Trương Hợp Hoan lắc đầu: “Không có gì, chỉ hỏi về mối quan hệ của hai chúng ta.”
“Anh đã trả lời như thế nào?” Kiều Thắng Nam quan tâm về điều này, dù sao thì Trương Hợp Hoan là người cái gì cũng dám nói.
Trương Hợp Hoan nói: “Anh nói với anh ấy chúng ta chỉ là bạn bè tốt.”
Kiều Thắng Nam nói: “Anh ấy luôn nghi ngờ mọi thứ nên tốt nhất anh đừng có bậy bạ trước mặt anh ấy.”
Kiều Thắng Nam chở Trương Hợp Hoan về lại nơi diễn ra buổi triễn lãm, dù sao chiều nay cô cũng không có công vụ gì nên liền theo Trương Hợp Hoan đi dạo
Đi đến chỗ gian của đài truyền hình Nam Giang, Tôn Thụ Lập không có ở đó, chỉ có Tề Tuệ cùng các nhân viên, nhìn thấy Trương Hợp Hoan và Kiều Thắng Nam đang đi đến đây, Tề Tuệ đón bọn họ: “Chủ nhiệm Trương, đài trưởng Tôn vừa mới đi.”
Trương Hợp Hoan nói: “Đừng gọi tôi là chủ nhiệm Trương nữa, tôi không còn làm ở vị trí đó nữa rồi.”
Tề Tuệ cười nói: “Đã thành thói quen, nhất thời chưa có thể thay đổi được ngay,” cô cười với Kiều Thắng Nam, Trương Hợp Hoan để cho cô đưa Kiều Thắng Nam vào trong xem thử gian hàng của họ, còn mình thì lấy nước khoáng đổ đầy chai nước.
Lúc đang uống nước thì Tôn Thụ Lập gọi điện thoại đến, ông ấy đến tổng cục để tham gia một cuộc họp quan trọng, cuộc họp lần này có liên quan đến việc xét duyệt phim truyền hình trong tương lại, Tôn Thụ Lập rõ ràng có chút căng thẳng: “Tiểu Trương, bên Youku nói như thế nào?”
Trương Hợp Hoan nói cho ông ấy biết Hứa Minh Phong hẹn hai ngày nữa gặp mặt, anh sẽ cùng Hứa Minh Phong bàn bạc, cá nhân Trương Hợp Hoan đối với phim “Tầm Tần Ký” rất tin tưởng, lần này Tôn Thụ Lập đang cẩn thận quá mức, nghĩ lại thì cũng có thể hiểu được, vì bộ phim “Tầm Tần Ký” này mà Tôn Thụ Lập đã tận dụng mọi mối quan hệ của mình, đầu tư rấ nhiều, một khi tổng cục quyết định đưa ra chính sách bất lợi, chỉ sợ bộ phim này qua thẩm tra cũng khó nữa. Tình huống đó mà xảy ra thì đến cả vốn gốc đầu tư cũng không thể thu lại được, khi ấy Tôn Thụ Lập khóc cũng không kịp.
Kiều Thắng Nam sau khi đi thăm quan một vòng quay lại, Trương Hợp Hoan đưa cho cô một chai nước: “Thấy thế nào?”
Kiều Thắng Nam nói: “Cảnh phim chiếu rất tốt, chỉ là phân đoạn của anh hơi ít.”
Trương Hợp Hoan nói: “Anh chỉ là diễn viên khách mời, sao so được với diễn viên chính, em đừng chỉ để ý đến anh.”
“Ai chú ý đến anh? Em chỉ là bình luận thôi, Trương Hợp Hoan mà cái này không giống với phong cách của anh, bình thường làm sao anh có thể yên tĩnh vậy được? Không tranh đóng vai nam chính thì không phải anh.”
Trương Hợp Hoan nói: “Thật ra anh cũng muốn diễn nhưng đạo diễn lại cảm thấy anh đóng không được vai đó.”