"Tổng giám đốc Hứa lại bắt đầu dạy dỗ tôi."
"Không dám, không dám, tôi chỉ thảo luận nghiên cứu với giám đốc La về sự phát triển của tương lai."
La Bồi Hồng nói: "Con người của tôi không có hứng thú gì với sự phát triển của tương lai. Tôi cũng tự mình biết mình, vẫn nên an phận làm điều gì đó thực tế hơn, tôi không đảm đương nổi vị trí đứng đầu ngành. Vả lại, tôi cũng không có dã tâm quá lớn, ở đài truyền hình Nam Giang không có nhiều áp lực."
Hứa Minh Phong cười nói: "Tôi phát hiện em có vẻ sùng bái Trương Hợp Hoan."
La Bồi Hồng nói: "Còn anh thì không sùng bái, anh coi cậu ấy là chúa cứu thế. Nếu anh có khả năng lên tiếng trong Youku thì vốn dĩ tôi không cần nhờ đến sự hỗ trợ của cậu ấy."
Nụ cười của Hứa Minh Phong trở nên lúng túng, vợ trước cũng quá không nể mặt, vạch trần khuyết điểm ngay trước mặt.
La Bồi Hồng nói: "Nhưng điều này cũng chứng minh ánh mắt của anh, xem như lần này anh tìm đúng người."
Hứa Minh Phong nói: "Tôi phát hiện Trương Hợp Hoan chẳng những có năng lực mà vận may của người này còn cực kỳ tốt. Bây giờ tôi hơi hối hận, trước đây nên dùng 50 triệu để độc quyền phát sóng mạng "Tầm Tần ký", tôi có dự cảm, bộ phim này có thể sẽ bùng nổ."
La Bồi Hồng nói: "Trên đời này không có thuốc hối hận, "Tầm Tần ký" có bùng nổ hay không thì tôi không biết, nhưng tôi biết chắc rằng đài truyền hình chúng tôi sẽ kiếm được tiền. Dựa theo logic của các anh, chỉ cần hạng mục có thể kiếm tiền thì đều là hạng mục tốt."
"Tôi đã nói như vậy khi nào?"
La Bồi Hồng nói: "Tôi cho anh một lời kiến nghị, hợp tác với Trương Hợp Hoan thì nên thành thật, tuyệt đối đừng giở trò. Tôi nói thẳng luôn, trí thông minh của anh thật sự không bằng cậu ấy."
Hứa Minh Phong nói: "Tôi và cậu ta hợp tác vẫn luôn rất thẳng thắn, tôi đề cao cậu ta, không lẽ nào lại dùng giở trò được."
La Bồi Hồng nói: "Mặc dù chúng ta từng là vợ chồng, bây giờ cũng tạm coi là bạn bè bình thường, tôi vẫn phải nói trước với anh một câu. Nếu có một ngày anh xảy ra mâu thuẫn với Trương Hợp Hoan, chắc chắn tôi sẽ đứng ở phía cậu ấy."
Trong lòng Hứa Minh Phong hơi chua xót, tình cảm vợ chồng nhiều năm như vậy, cuối cùng mình còn không quan trọng bằng Trương Hợp Hoan. Anh ta gật đầu, đáp: "Tôi nhớ kỹ lời này, vì câu nói này của em, tôi sẽ mãi mãi không đứng ở phía đối lập với Trương Hợp Hoan." Không đứng ở phía đối lập với Trương Hợp Hoan cũng có nghĩa là sẽ không đối lập với La Bồi Hồng. Hứa Minh Phong nhận ra mình vẫn còn tình cảm với vợ trước.
…
Trong cùng một thành phố tồn tại rất nhiều thế giới, địa vị xã hội khác nhau, điều kiện kinh tế khác nhau, theo đó thành thị trong mắt bọn họ cũng hoàn toàn khác nhau.
Ví dụ như bữa tiệc tối từ thiện đêm nay, đây là cuộc hội tụ của người có chức có quyền trong xã hội. Người bình thường khó có thể tưởng tượng được ở cùng một thành phố mình đang sống lại có những người cùng chủng tộc, cùng quốc tịch với mình, sống một cuộc sống hoàn toàn khác.
Trước đây, Trương Hợp Hoan cũng thường xuyên tham gia những hoạt động này, nhưng cậu cũng không quá hứng thú với từ thiện, tác dụng lớn nhất của những hoạt động này chính là giả vờ và tránh thuế.
Trương Hợp Hoan dành riêng năm trăm ngàn, mặc dù không nhiều tiền nhưng vẫn có thể bày tỏ một chút lòng thành kính với Kim Dung tiên sinh.
Dừng xe, cậu mau chóng sang bên khác mở cửa xe, Kiều Thắng Nam bước xuống từ trên xe, Trương Hợp Hoan đỡ cô.
Kiều Thắng Nam nói: "Thật sự làm khó anh."
Trương Hợp Hoan nói: "Chỉ cần cô hài lòng với kỹ thuật lái của tôi, tôi sẽ mở cửa xe cho cô cả đời."
Kiều Thắng Nam cười nói: "Sao nghe cứ như muốn dựa vào tôi vậy."
Trương Hợp Hoan giơ cánh tay lên, ám chỉ để cô khoác tay mình. Kiều Thắng Nam không từ chối, khoác cánh tay cậu, hai người sóng vai đi vào hội trường.
Kiều Thắng Nam nói: "Đừng bao giờ cảm thấy vì muốn nhờ cậy người khác mà khiến mình uất ức."
Truong Hợp Hoan vui mừng, rõ ràng là Kiều Thắng Nam đang nói mình muốn tìm anh trai cô làm việc cho nên mới tỏ ra quan tâm như thế. Trương Hợp Hoan thầm nói trong lòng, Kiều Thắng Thiên thông minh đó, cậu không bao giờ làm chuyện gì không có lợi ích.
Hai người đi đến cửa, Kiều Thắng Nam lấy thiệp mời, thiệp mời chính là một thẻ kiểm soát ra vào, quét thẻ mới có thể vào bên trong.
Hội trường ở vào tầng cao nhất của cao ốc, hai người đi vào thang máy, Trương Hợp Hoan khẽ nói: "Chủ đề đêm nay là gì?"
Kiều Thắng Nam nói: "Không có chủ đề gì, chỉ là từ thiện. Tôi cũng không hiểu, lúc đầu tôi không muốn tới, nhưng anh tôi chỉ đích danh anh, cứ khăng khăng để tôi dẫn anh tới."
Trương Hợp Hoan mừng nói: "Anh cô đối xử với tôi không tệ, ngày đó anh ta còn hỏi tôi có ý với cô phải không."
Gương mặt xinh đẹp của Kiều Thắng Nam hơi nóng lên, khẽ véo lên cánh tay cậu: "Anh không nói hươu nói vượn đó chứ?"