Trương Hợp Hoan nói: "Anh Quách, anh đừng lo, Kiều Thắng Nam đã liên lạc với cảnh sát Seoul, bọn họ sẽ chú ý chuyện này.”
Cúp điện thoại, cậu mệt mỏi xoa xoa mi tâm.
Bae Suzy lo lắng nhìn cậu, cắn môi anh đào nói: "Quốc gia các anh không phải thường nói ở hiền gặp lành hả, tôi tin các cô ấy sẽ không có chuyện gì.”
Trương Hợp Hoan nói: "Đúng, ở hiền gặp lành.”
Bae Suzy lái xe đến gần chỗ ở của Yu Jae Seok, đang chuẩn bị dừng xe, nhìn thấy một người đàn ông từ phía trước đi tới, chính là Yu Jae Seok, Bae Suzy nói với Trương Hợp Hoan: "Anh ấy chính là Yu Jae Seok.”
Trương Hợp Hoan gật đầu, cũng may, không cần phải đến hẳn nhà làm phiền vợ con anh ta.
Trương Hợp Hoan đẩy cửa xe xuống, để Bae Suzy không cần xuất hiện, điều này cũng tránh cho cô ấy bị vướng rắc rối, cô ấy đã giúp mình rất nhiều.
Yu Jae Seok cũng không để ý tới xe của Bae Suzy, anh ta đi về phía một chiếc hyundai màu xám tro trong bãi đỗ xe, điều khiển từ xa mở cửa xe, còn chưa kịp lên xe, nghe được phía sau có người nói: "Anh Lưu.”
Yu Jae Seok xoay người lại, nhìn thấy một người đàn ông xa lạ, trước đây anh ta chưa từng gặp qua Trương Hợp Hoan, hơi nghi ngờ nhìn Trương Hợp Hoan: "Xin hỏi cậu là?”
Trương Hợp Hoan nói: "Tôi họ Trương, đến từ Trung Quốc, anh là Yu Jae Seok của JYP.”
Trong hai mắt Yu Jae Seok hiện lên một tia bất an, chi tiết nhỏ bé này bị Trương Hợp Hoan bắt được chính xác, Trương Hợp Hoan nói: "Tôi đến là có chuyện muốn hỏi.”
Yu Jae Seok nói: "Tôi không biết cậu, nếu có việc gì thì mời cậu đến công ty.”
Trương Hợp Hoan nói: "Tôi sẽ không lãng phí nhiều thời gian của anh." Cậu lấy điện thoại di động ra, tìm được hình ảnh của tài xế, lắc trước mắt Yu Jae Seok: "Chắc anh biết người này đúng không?”
Yu Jae Seok không nói một lời, bỗng nhiên anh ta xoay người chạy về phía sau.
Trương Hợp Hoan luôn đề phòng gã này, nhìn thấy Yu Jae Seok chạy trốn, cậu lập tức đuổi theo, tốc độ chạy của Yu Jae Seok đáng kinh ngạc, vốn dĩ anh ta phụ trách an ninh ở JYP, huấn luyện lâu dài để anh ta có thể duy trì thể lực dồi dào.
Từ sau khi Trương Hợp Hoan xuyên không, cậu chưa bao giờ ngừng tập thể dục, hai người một trước một sau chạy như điên về đầu ngõ phía trước.
Vốn Bae Suzy còn tưởng rằng hai người sẽ nói chuyện, nhưng không nghĩ tới lại xảy ra chuyện như này, dựa vào trực giác cảm thấy Yu Jae Seok nhất định có vấn đề gì đó, nếu không sao anh ta lại phải chạy trốn.
Trong quá trình Yu Jae Seok chạy, anh ta cố gắng ngăn cản Trương Hợp Hoan bằng cách kéo đổ thùng rác bên đường.
Trương Hợp Hoan nhảy qua thùng rác, giận dữ quát: "Yu Jae Seok, anh đứng lại cho tôi, nếu không tôi sẽ nổ súng." Vốn dĩ cậu không có súng, chẳng qua là lên tiếng đe dọa.
Yu Jae Seok không quan tâm tới cậu, giống như một con báo đốm, chạy với tốc độ tối đa, đột nhiên rẽ trái ở phía trước, tiến vào đầu ngõ bên trái.
Khó khăn lắm Trương Hợp Hoan mới tìm được manh mối nào có thể bỏ qua, cũng dùng hết khả năng của bản thân, theo sát phía sau tiến vào đầu ngõ bên trái.
Đây là một con hẻm cụt, lúc Yu Jae Seok sắp đi tới cuối ngõ, cơ thể nhào về phía bên phải, tay chân cùng di chuyển qua lại trên hai vách tường chỉ rộng 1,5 mét, leo thành công lên bức tường cao 4 mét.
Trương Hợp Hoan phát hiện tên này hóa ra còn là một cao thủ parkour, cậu cũng từng học loại hình này, học theo dáng vẻ của Yu Jae Seok xông về phía vách tường bên phải, lợi dụng chân phải đạp một cái, cơ thể nhào về phía vách tường bên trái, chân trái đạp một cái, hai chân lần lượt đạp lên vách tường hai bên, cơ thể liên tiếp leo lên.
Yu Jae Seok đã đi lên nóc nhà, vốn tưởng rằng Trương Hợp Hoan không có năng lực đuổi theo, anh ta còn xoay người nhìn thoáng qua, phát hiện đầu Trương Hợp Hoan nhô lên khỏi bức tường, Yu Jae Seok ý thức được hôm nay gặp phải rắc rối, anh ta cuống quít tiếp tục chạy như điên dọc theo mái nhà.
Trương Hợp Hoan trèo lên nóc nhà, vừa đuổi theo vừa hô to: "Yu Jae Seok, tôi cảnh cáo anh, nếu không dừng lại tôi sẽ nổ súng.”
Lúc này Yu Jae Seok đã leo lên thang cuốn tòa nhà ba tầng phía trước, Trương Hợp Hoan nhìn thấy đe dọa không có tác dụng gì đối với con hàng này, chỉ có cố gắng hết sức đuổi anh ta, cậu có niềm tin vào thể lực của bản thân, hơn nữa Yu Jae Seok lớn hơn cậu mười tuổi, sức chịu đựng hẳn là không bằng mình.
Yu Jae Seok dọc theo mặt nhà bằng phẳng chạy về phía mép, phía trước xuất hiện một khoảng trống, khoảng trống ở giữa tới khoảng ba mét, chiều cao với mặt đất khoảng gần sáu mét, Yu Jae Seok nhẹ nhàng nhảy qua, cơ thể bay lên không trung, hoàn mỹ đáp lên trên nóc nhà bên kia.
Bởi vì Trương Hợp Hoan không quen địa hình, cậu lao về phía trước để xem địa hình, sau đó lui về phía sau vài bước, một lần nữa chạy nước rút rồi nhảy lên, cứ như vậy khoảng cách hai bên lại bị Yu Jae Seok nới rộng ra rất nhiều.