Yu Jae Seok vừa chạy vừa quay đầu lại nhìn, khoảng cách giữa hai người ước chừng khoảng hai mươi mét, trong lòng âm thầm đắc ý, mặc dù thằng nhãi này mạnh, nhưng chắc là không đuổi kịp mình.
Trương Hợp Hoan thầm mắng, đánh thức hệ thống Bách Phu Trường, sử dụng một tấm thẻ gia tốc, tần suất di chuyển của hai chân tăng nhanh hơn rất nhiều, khoảng cách giữa cậu và Yu Jae Seok nhanh chóng rút ngắn với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Yu Jae Seok không dám giảm tốc độ, vốn tưởng rằng thoát khỏi Trương Hợp Hoan đã là điều được định trước, nhưng nghe được tiếng bước chân phía sau lại càng ngày càng gần, cuối cùng nhịn không được quay đầu lại, vừa nhìn thấy đã khiến anh ta sợ tới hồn phi phách tán, thế mà Trương Hợp Hoan cách anh ta chưa tới ba mét, sao có thể? Anh ta nghĩ mình đang hoa mắt.
Nhưng ban ngày không thể nhìn lầm, Yu Jae Seok ý thức được mình trốn không thoát, xoay người đá một cú vào mặt Trương Hợp Hoan.
Hôm nay Trương Hợp Hoan một bụng lửa, người khác không chọc cậu, cậu đã muốn đánh người, càng không cần phải nói Yu Jae Seok chủ động khiêu khích, mặc dù cú đá của đối thủ rất nhanh, nhưng tốc độ di chuyển của Trương Hợp Hoan nhanh hơn, một cước của Yu Jae Seok ngay cả góc áo Trương Hợp Hoan cũng không chạm được vào, đã bị cậu dễ dàng tránh thoát.
Trương Hợp Hoan tiến lên, một quyền đấm vào sườn trái của Yu Jae Seok, đánh cho Yu Jae Seok kêu lên một tiếng đau đớn, liên tiếp lui về phía sau ba bước, ngẩng đầu, đợt tấn công của Trương Hợp Hoan lại đến, lần này là đầu gối, đầu gối phải của Trương Hợp Hoan giống như búa tạ đâm vào bụng Yu Jae Seok, Yu Jae Seok cảm giác khí trong bụng trong nháy mắt đã bị cậu ép ra, trước mắt tối sầm, lảo đảo lui về phía sau, đã lui đến mép nhà, kêu thảm thiết một tiếng, ngã xuống đất.
Trương Hợp Hoan nhảy xuống từ trên nóc nhà, không đợi Yu Jae Seok đứng dậy đã giẫm lên ngực anh ta một cú.
Yu Jae Seok cảm thấy xương ức đau nhức, bất cứ lúc nào cũng có thể bị đối phương giẫm lên, cầu xin nói: "Đừng... Tôi... Tôi không biết cậu, sao cậu lại đuổi theo tôi?”
Trương Hợp Hoan nói: "Nếu trong lòng anh không có quỷ thì chạy cái gì?”
Yu Jae Seok nói: "Tôi... Tôi tưởng cậu là bên cho vay nặng lãi..."
Trương Hợp Hoan vừa nghe tên này nói đã biết là đang nói dối, lúc mình vừa nhìn thấy gã đã nói rõ thân phận, nói cho gã biết mình đến từ Trung Quốc, hơn nữa còn lấy ra tấm ảnh tài xế kia cho gã xem, tên này là xem xong ảnh chụp mới bỏ chạy.
Trương Hợp Hoan lấy điện thoại di động ra, một lần nữa đưa bức ảnh đến trước mặt Yu Jae Seok: "Mở to mắt chó của anh ra nhìn cho rõ, người này là ai?”
Yu Jae Seok nói: "Tôi không biết... Ôi..."
Chân Trương Hợp Hoan bắt đầu dùng sức, Yu Jae Seok cảm giác xương sườn của mình đang chịu áp lực rất lớn, lúc nào cũng có thể bị cậu ấn nát.
"Tôi muốn báo cảnh sát, tôi muốn..."
Trương Hợp Hoan nói: "Tôi hỏi anh một lần nữa, người này là ai? Tôi có thể tìm thấy anh ta ở đâu?”
"Hắn... Hắn tên là Ja Hong Beom... Hắn... Hắn là... Là một thành viên của mafia... Hắn... Hắn cho vay nặng lãi... Tôi... Tôi đã mượn hắn tiền..."
Trương Hợp Hoan nói: "Có phải anh đã bán tư liệu của Hàn Bảo Nhi cho Ja Hong Beom không?”
"Không có..."
Trương Hợp Hoan lấy bút máy ra, mở đầu bút, đầu bút máy từ từ tới gần mắt phải Yu Jae Seok, Yu Jae Seok đã cảm thấy bút máy chạm vào lông mi của anh ta, anh nhắm mắt lại, cầu xin nói: "Đừng mà, tôi không biết gì hết, tôi trên còn có mẹ già, dưới còn con thơ..."
Trương Hợp Hoan nói: "Ai không có người thân? Mày có thể để cho người khác mất đi con cái, thì tao cũng có thể khiến cho con mày mất đi cha mẹ, Yu Jae Seok, tao hỏi lại mày một lần nữa, có phải mày bán tư liệu của mấy người Hàn Bảo Nhi cho Ja Hong Beom hay không?”
Yu Jae Seok nhắm chặt hai mắt lại, anh ta cảm giác đầu bút đang đè xuống mí mắt của mình, phòng tuyến tinh thần của anh ta sụp đổ: "Tôi chỉ nói cho hắn biết một số chuyện, tôi không biết hắn muốn làm gì? Tôi không biết gì hết, tôi cho rằng những chuyện này không quan trọng..."
Trương Hợp Hoan nói: "Bán đứng tư liệu của thực tập sinh, bao gồm địa chỉ và thông tin liên lạc của các cô ấy có đúng không?”
Yu Jae Seok nói: "Tôi sai rồi, tôi sai..."
Trương Hợp Hoan giơ tay phải tát vào mặt anh ta hai cái, loại người này thật sự đáng ghê tởm.
Trương Hợp Hoan nói: "Tao cho mày một cơ hội chuộc tội, làm cách nào có thể tìm được Ja Hong Beom?”
Vẻ mặt Yu Jae Seok như đưa đám nói: "Tôi chỉ biết bình thường hắn ở khu vực Yeongdeungpo, tôi... Tôi có thể đưa cậu đi tìm hắn.”
Trương Hợp Hoan nói: "Tốt nhất mày đừng giở trò đồi bại, nếu không tao sẽ nói nói cho gia đình với công ty của mày những việc mà mày đã làm.”
Yu Jae Seok nói: "Tôi thề, tôi không liên quan gì đến chuyện mất tích của bọn họ, tôi hoàn toàn không biết Ja Hong Beom sẽ làm như vậy.”