Trương Hợp Hoan lấy đi một bản thỏa thuận chấm dứt hợp đồng: “Bây giờ gọi điện thoại cho Kim Jaewon, hẹn gặp mặt với hắn.”
Choi Yeong Ho nghe lời nhấc điện thoại lên, tìm số của Kim Jaewon rồi nhấn gọi.
Trương Hợp Hoan bảo hắn ta mở loa ngoài.
Điện thoại vang lên mấy tiếng, sau đó đối phương mới bắt máy.
“Có chuyện gì?” Có vẻ Kim Jaewon đang rất không bình tĩnh.
“Tôi có chuyện quan trọng muốn gặp anh.”
“Sao không để sau đi? Cảnh sát vừa mới rời đi.”
“Tôi có chuyện quan trọng muốn gặp anh.” Choi Yeong Ho máy móc lặp lại.
Kim Jaewon nói: “Được rồi, anh tới sân vận động đi.”
Trương Hợp Hoan nhìn Choi Yeong Ho, hỏi: “Sân vận động nào?”
“Sân vận động World Cup ở quận Mapo, anh ấy có một tòa biệt thự bên cạnh công viên Blue Sky.” Choi Yeong Ho báo cáo địa chỉ chi tiết cho Trương Hợp Hoan.
“Đưa tôi đi.”
Choi Yeong Ho dẫn Trương Hợp Hoan ra khỏi phòng, Trương Hợp Hoan luôn chú ý gắt gao đến thời gian, thuật thôi miên trong thời gian thử nghiệm chỉ có hiệu lực trong vòng mười lăm phút, cậu đã có được bước tiếp theo cho kế hoạch.
Hai người vào thang máy xuống hầm đỗ xe, chỉ còn lại hai mươi giây, Trương Hợp Hoan nói: “Biển số xe của anh là bao nhiêu?”
Choi Yeong Ho máy móc báo lại biển số xe của mình, Trương Hợp Hoan đưa mắt nhìn xung quanh, tập trung vào một chiếc Genesis SUV ở đằng xa, khi hắn ta đang tiếng lại gần thì thuật thôi miên hết tác dụng, Choi Yeong Ho sửng sốt một lúc, cứ như vừa tỉnh khỏi giấc mộng, ngơ ngác nhìn xung quanh, hắn ta hoàn toàn không nhớ được rốt cuộc bản thân đã xuống bãi để xe dưới tầng hầm này bằng cách nào.
Không đợi Choi Yeong Ho kịp định hình lại tình huống của bản thân, hắn ta đã bị thụi một cú vào sau đầu, trước mặt tối sầm lại và hắn ta bất tỉnh luôn, đúng lúc đó Trương Hợp Hoan đưa tay ra đỡ lấy, rút chìa khóa xe từ trong túi hắn ta ra và mở chiếc SUV ở phía xa, nhét con hàng này vào.
Trương Hợp Hoan nhìn xung quanh không thấy có giám sát, cậu cởi dây giày của Choi Yeong Ho ra và trói hai ngón tay cái của hắn ta lại, sau đó lại cởi cà vạt rồi trói hai chân hắn ta, lợi dụng luôn cả chiếc khăn lau có bên trong xe, nhét luôn vào mồm hắn ta.
Đặt địa chỉ mà ban nãy Choi Yeong Ho cung cấp lên màn hình điều hướng, Trương Hợp Hoan lái xe chạy tới quận Mapo.
Trước đây cậu từng đến sân vận động World Cup nhiều hơn một lần, sân vận động này nằm ở quận Mapo, Seoul, là sân vận động dành riêng để tiến hành các trận bóng đá. Sân vận động được xây dựng cho mùa World Cup 2002, được hoàn thành và đưa vào sử dụng vào tháng 12 năm 2001. Với sức chứa hơn 67 nghìn người, đây là sân vận động bóng đá chuyên dụng lớn nhất của Châu Ắ.
Khi đi ngang qua sân vận động, nhìn tấm áp phích quảng cáo khổng lồ của Jun Ji Hyun, Trương Hợp Hoan không khỏi nghĩ đến cảnh tượng mình dạo bước với cô ấy ở công viên Blue Sky trong quá khứ, dường như hết thảy mọi chuyện chỉ vừa mới hôm qua, nhưng cũng giống như đã trôi qua cả đời người, không phải chỉ là thoáng qua, mà chính là như cách cả một thế hệ.
Sau lưng truyền tới âm thanh, điểm đến cách đó không xa, Trương Hợp Hoan đỗ xe ở ven đường, lúc mở cốp xe ra thì thấy Choi Yeong Ho đang giãy dụa, Trương Hợp Hoan túm lấy đầu hắn ta rồi thụi thêm một phát nữa vào cổ, Choi Yeong Ho lại ngất tiếp.
Cậu hít một hơi tràn ngập không khí mới mẻ, Trương Hợp Hoan kích hoạt phiên bản thử nghiệm của thuật mô phỏng, cậu muốn mô phỏng lại Choi Yeong Ho, tuy rằng Choi Yeong Ho lớn hơn cậu mười tuổi nhưng cơ thể lại xấp xỉ như cậu, đám bổng tử này thật sự rất giỏi trong việc quản lý cơ thể.
Dựa theo hướng dẫn sử dụng thuật mô phỏng nêu ra, lúc khởi động thuật mô phỏng đồng thời trong đầu phải nghĩ tới dáng vẻ Choi Yeong Ho, thật ra trong xe đã có sẵn bản mẫu, hình ảnh trong đầu dừng lại chừng một phút, Trương Hợp Hoan mở mắt, phát hiện gương mặt ngoại hình mình đã hoàn toàn thay đổi, cậu mở miệng nói một câu: “Ah!”
Giọng nói cũng thay đổi, thuật mô phỏng có thể khiến trong thời gian nhất định giọng nói phát sinh biến đổi, nhưng muốn bắt chước giọng điệu hòa âm giống như đúc, cần phải khống chế được thuật kiểm soát dây thanh, Trương Hợp Hoan đã sớm có thể khống chế thuật dây thanh, chuyện này không làm khó được cậu.
Nhưng bắt chước một người còn cần đủ thần thái, dù có thể bắt chước hình thể bên ngoài rất giống, nhưng đạt tới đủ thần thái còn cần tài diễn xuất, cuối cùng bây giờ Trương Hợp Hoan hiểu được thuật khống chế kỹ thuật diễn sơ cấp có thể vẫn có tác dụng, cậu khởi động thuật khống chế kỹ thuật diễn sơ cấp, nhìn mô phỏng của bản thân trong gương, cơ mặt bị chèn ép không ngừng run rẩy, như thật sự có vô số đôi tay đang điều khiển từng sợi bắp thịt trên mặt cậu.
Cảm giác đau nhói như là có người dùng dao phẫu thuật thật sự cắt lìa da thịt trên mặt cậu, Trương Hợp Hoan nhìn ngũ quan vặn vẹo trong gương, hơi không đành lòng nhìn xuống, đau đớn lan ra khắp cơ thể cậu, cảm giác đau đớn này khiến Trương Hợp Hoan khó có thể chịu đựng, cậu thắt dây an toàn, vùng vẫy tại chỗ ngồi chừng một phút, cảm giác đau đớn cực hạn vừa rồi mới bắt đầu thuyên giảm.