Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 948 - Chương 948: Rõ Ràng (2)

Chương 948: Rõ ràng (2) Chương 948: Rõ ràng (2)

Trương Hợp Hoan tiễn cha, khi về đến nhà thì em gái Trương Hợp Hân cũng trở lại, cô ấy nhìn thấy anh trai trở về thì xông lên vừa ôm vừa hôn.

Liễu Vân Tư cười mắng: "Con bé này đúng là càng lớn càng điên."

Trương Hợp Hoan nói: "Cái này gọi là tính cách cởi mở hướng ngoại."

"Nghe đi kìa, mẹ nghe anh con nói như thế nào, không có văn hóa."

Liễu Vân Tư nói: "Mẹ không có văn hóa thì ba người các con có văn hóa à, còn không phải mẹ sinh ra sao?"

Liễu Vân Tư bảo Trương Hợp Nguyệt đi ôn tập chứ thật là ngăn cản cô ấy.

Sau khi chờ cô ấy trở về phòng thì bà ấy mới nhìn Trương Hợp Hoan một cái rồi nói: "Đi viếng mộ à?"

Trương Hợp Hoan gật đầu, cậu đoán chừng là chị cả đã nói với bà ấy nên chỉ cười nói: "Con sợ mẹ phiền lòng cho nên không nhắc tới chuyện này, cha con đã trở về."

Liễu Vân Tư thở dài nói: "Con cũng quá xem thường trí tuệ của mẹ rồi, mẹ cũng không thể so đo với ông ấy mãi."

Trương Hợp Hoan đi rót cho mẹ một tách trà rồi mời bà ngồi xuống.

Liễu Vân Tư nói: "Thật ra lần trước ông ấy nằm viện thì mẹ đã nghĩ là những năm này mẹ hận ông ấy. Nhưng giờ thì không sao cả, con nói xem kỳ lại không, có đôi khi mẹ còn có hơi cảm kích ông ấy vì đã cho mẹ giữ ba người các con. Tuy rằng ông ấy đối xử với mẹ không được tốt lắm nhưng đối xử các con thì vẫn ổn."

Trương Hợp Hoan nói: "Vẫn là mẹ con rộng lượng."

Liễu Vân Tư nói: "Con đừng ở đây nịnh hót mẹ. Mẹ nghĩ là mẹ và ông ấy ly hôn thì có ảnh hưởng đến tình cảm của hai cha con hay không. Nếu Tiểu Nguyệt thi đỗ Đại học sư phạm Nam Giang thì cũng đều ở cùng một thành phố. Con nói xem, nếu không cho hai cha con gặp mặt thì cũng không thực tế lắm, Trương Gia Thành muốn bù đắp thì cứ để ông ấy bù đắp đi, mẹ không phản đối."

Trương Hợp Hoan gật đầu: "Mẹ, con đang cân nhắc là sẽ chờ Tiểu Nguyệt đi Nam Giang học thì mẹ cũng qua đó vì con định mua nhà ở Nam Giang, đến lúc đó chúng ta đều có thể thường xuyên về nhà."

Liễu Vân Tư lắc đầu nói: "Đừng tưởng rằng trong tay mình có hai đồng tiền thì cứ tùy hứng như vậy, kiếm tiền không dễ dàng thì tiêu tiền cũng không nên quá dễ dàng, biệt thự mới vừa mua còn không có ở mà đã muốn mua nhà ở Nam Giang."

Trương Hợp Hoan cười híp mắt nhìn mẹ, quan niệm của mẹ đối với tiền tài hoàn toàn bất đồng với mình, thời không thay đổi quan niệm tiền tài của mẹ.

Trương Hợp Hoan nói: "Tốt xấu gì con cũng là chủ nhiệm văn phòng đài truyền hình Nam Giang, đơn vị có chính sách phúc lợi thì mẹ nói con muốn hay không muốn?"

"Muốn, phòng phúc lợi thì chắc chắn là muốn rồi, tên nhóc con này đừng có lừa mẹ."

Trương Hợp Hoan nói: "Con lừa mẹ làm gì? Con vừa có hai bộ tiểu thuyết được đưa ra thị trường, tiền nhuận bút cũng nhiều. Sau này mẹ nhàn rỗi không có việc gì làm thì ở nhà giúp con đếm tiền rồi lại mua thêm mấy cái máy đếm tiền nữa, con còn lo lắng là tiền quá nhiều nên phải đốt máy đếm tiền đi."

Liễu Vân Tư cười khanh khách, biết rõ là con trai nói chuyện khoa trương nhưng vẫn không nhịn được mà cười.

"Tiền bạc không phải vạn năng, nhà có lớn hơn đi nữa thì không phải chỗ ngủ vẫn là một cái giường sao? Mấu chốt là trời lạnh có người cho con ấm áp, cô đơn dưới gối có con cái vây quanh nói chuyện."

"Mẹ, có phải mẹ muốn tìm bạn già không?"

"Ôi! Mẹ bảo con nhanh chóng kết hôn."

Di động của Trương Hợp Hoan vang lên, cậu nhìn thoáng qua: "Con nghe điện thoại đã."

Là Kiều Thắng Nam gọi điện thoại tới hỏi cậu khi nào thì rời khỏi Bằng Thành.

Trương Hợp Hoan dự định ngày kia sẽ trở về.

Kiều Thắng Nam nói: "Vậy là tốt rồi, tối mai có tiệc rượu, anh tôi muốn anh đi cùng."

Tiệc rượu này là do Lâm Tiểu Phượng và Mạnh Vĩnh Cương tổ chức, người họ muốn mời là Kiều Thắng Thiên nhưng Kiều Thắng Thiên không có hứng thú gì. Anh ta vốn định từ chối nhưng Kiều Thắng Nam cảm thấy không buông bỏ được bộ mặt này nên vẫn khuyên anh cô đi một chuyến.

Trương Hợp Hoan biết Mạnh Vĩnh Cương và Lâm Tiểu Phượng đều là người rất thực tế, tuy rằng cậu cũng không thích hai người bọn họ nhưng Kiều Thắng Thiên đã mở miệng thì cậu không thể từ chối nên đã đồng ý.

Bên này vừa cúp điện thoại, mẹ Liễu Vân Tư nghe nói là Kiều Thắng Nam gọi tới thì lập tức tỉnh táo: "Hoan Tử, đã lâu mẹ không gặp Thắng Nam, có thời gian thì dẫn con bé tới ăn cơm đi."

Trương Hợp Hoan nói: "Không phải đã quyết định vào tháng bảy rồi sao? Sao mẹ lại bưng trong bát nhìn trong nồi, một đứa con dâu không đủ à?"

Tuy rằng Liễu Vân Tư cảm thấy Sở Thất Nguyệt rất tốt nhưng thật ra trong lòng bà ấy vẫn thích Kiều Thắng Nam, có thể là bởi vì ấn tượng trước là chính… bà ấy thở dài nói: "Mẹ mặc kệ chuyện này của con, mặc kệ là ai, con cứ nắm chắc lấy về nhà mới là chuyện chính."

Trương Hợp Hoan cười nói: "Trong đầu mẹ đang suy nghĩ chuyện này, thật sự muốn ôm cháu trai thì mẹ mau thúc giục chị cả đi."

Bình Luận (0)
Comment